Bạn Gái Tôi Ra Là Hồ Yêu

Chương 20: CÀNG CHẠY CÀNG THÍCH.



"Không cần dù sao cô cũng nên đi cẩn thận vào, con gái con đứa muốn có ai nhắm tới à?"

Nói rồi người đàn ông liền quay đầu lại nhìn máy bán hàng tự động một lúc rồi lấy lon nước.

Nhìn người ở trước mặt bơ mình một cách chẳng hề quan tâm, phút chốc Cửu Ly dường như bị thu hút vậy chỉ cười nhếch mép mà nghĩ.

’Xem ra đối tượng lần này khác với những người khác nhưng dù sao như vậy cũng sẽ thú vị, mình đỡ phải ve vãn thay vào là tiếp cận và làm bạn thôi.'

Nghĩ vậy cô liền quay đầu lại nhìn bóng dáng của người đàn ông dần dần biến mất, không nghĩ gì nhiều liền đi theo sau.

Hắn dường như cảm nhận được có ai theo dõi mình, không nghĩ gì nhiều anh liền quay đầu lại nhìn, đối diện với mình lại chính là nữ nhân vừa rồi.

Cửu Ly thấy anh quay đầu lại không tự chủ được mà cười nhẹ rồi hỏi.

"Sao vậy? Sao anh lại quay đầu xuống vậy? Không lẽ là tò mò sao?"

Nghe cô nói vậy người đàn ông khẽ thở dài một hơi, ánh mắt nhìn về phía cô rồi nói.

"Cô…Sao lại theo dõi tôi…có ý định gì đúng không?"

Nghe những lời mà hắn nói cô cũng biết vì sao lại muốn né tránh mình.

’Ra vậy thì ra là do tôi cố tình đi theo để cậu ta khó chịu sao? Xem ra không ra tay có lẽ mình vẫn sẽ như vậy nhỉ?'

Cửu Ly nghe vậy cúi đầu xuống nước mắt phút chốc rơi xuống, gằn gọng nói.

"Thật…Thật ra…tôi lần đầu được có người quan tâm như vậy…với cả cậu còn nhắc nhở tôi như vậy nữa…như những người khác sẽ mặc kệ nhưng cậu lại khác thật sự…nghĩ lại những lời nói vừa rồi tôi không thể kìm được nước mắt."

Nói rồi cô liền dùng hai tay của mình che lấy mặt mình, càng khóc to hơn.

Nhìn thấy vậy người đàn ông có chút khó xử không biết nên làm gì chỉ có thể đi tới vỗ nhẹ vào vai mà nói.

"Thôi đừng vậy dù sao cuộc sống ông trời quyết định như nào thì mọi chuyện vẫn sẽ vậy, muốn mọi thứ theo ý mình nó đã khác rồi."

Gật nhẹ đầu vẻ mặt vẫn buồn bã có lẽ không biết nên trả lời ra sao, thấy cô dần bình tĩnh người đàn ông không nói gì thêm chỉ đành rời đi.

Nhưng chỉ vừa mới đi được mấy bước Cửu Ly liền vội hỏi.

"Cậu…liệu chúng ta có thể làm bạn được không? Thật sự…bây giờ tôi chỉ có một mình…mong cậu có thể làm bạn với mình."

Nghe thấy vậy bước chân vừa rồi còn định bước xuống phút chốc bị thu lại, nghe những gì cô nói hắn im lặng một lúc mới nói.

“Tùy tôi cũng bình thường thôi nếu cô muốn thì được.”

Cửu Ly nghe vậy không kìm được cười nhẹ trong lòng thầm nghĩ.

’Xem ra thì vẫn chỉ như những người khác thôi thật sự loài người vẫn sẽ luôn là vậy yếu đuối nhát gan.’

Nghĩ vậy cô chẳng quan tâm gì liền trực tiếp đi tới, chưa để người đàn ông kịp phản ứng lại Cửu Ly trực tiếp nắm lấy.

“Nếu vậy sau tớ với cậu sẽ thành bạn tốt nhé.”

Nói rồi cô liền trực tiếp nở nụ cười, nhìn thấy vậy hắn chút nhạc nhiên cũng cảm nhận được mặt mình đỏ lên.



‘Gì vậy? Sao mình lại?’

Không biết có phải là do ngại hay không? Bị một người mới làm quen nắm tay, thậm chí còn để nghị làm bạn phút chốc hắn chưa biết bây giờ mình nên làm gì, chỉ có thể im lặng.

Cửu Ly khẽ liếc mắt nhìn vậy mà nhíu mày lại nghĩ.

‘ Xem ra mình phải kết thúc sớm mới được, dù sao cũng không muốn vì chuyện này mà phải gọi đi tìm linh khí, thật sự bây giờ mình chỉ mong nhìn linh đan có thể lấy ra cơ thể của hắn.’

Phút chốc mục tiêu duy nhất của cô có lẽ là có thể lấy được viên linh đan ra khỏi cơ thể của Nhã Phong, một người vốn quen về việc nhờ viên đấy có thể tìm được đến linh khí, nhưng giờ mọi chuyện đều phải do sức mình.

Một mục tiêu được đặt ra ở trước mặt, việc đầu thai thành con người bây giờ là việc cô muốn làm nhất, sớm thành một người chứ không phải vẫn ở dạng hồ ly.

Không nghĩ ngợi gì thêm cô liền trực tiếp đưa tay mình ra, nắm chặt lấy tay của người đàn ông rồi kéo vào trong góc.

Bị kéo một cách bất ngờ hơn nữa không chỉ có vậy lại còn vào trong ngõ hẻm, giật mình nhưng dần người đàn ông bình tĩnh lại mà hỏi.

“Cô…Sao lại…”

Nhìn xung quanh đâu đâu cũng đều là một khung cảnh đen tối ở phía trước hay bên nào cũng vậy đều tối đen như mực một chút ánh sáng cũng chỉ hiện ra bên ngoài chứ không xuyên qua vào bên trong.

Ở đằng sau lưng của người đàn ông là một bức tường được xây bằng gạch chát với xi măng.

Bị cô kéo vào bên trong người đàn ông chưa hiểu lý do tại sao, không vì muốn biết không hề ghi nhiều liền hỏi.

“Cô…Sao lại…cô có ý đồ gì sao?”

Nhìn người trước mặt với vẻ mặt tức giận thêm vào là hành động như tự vệ vậy biết sao không kìm được cô liền cười lớn.

“ Xem ra cậu còn ghê ha, vậy mà còn có thể cho tôi kết bạn được đúng là chỉ có con người nói lên được như vậy.”

Chưa hiểu những gì mà cô nói phút chốc người đàn ông chỉ nghĩ thoáng qua hôm nay có lẽ mình xui xẻo nên mới gặp lại người như vậy, không nghĩ chị nhiều liền nói.

“ Ghê ta chỉ là một người mới lớn vậy mà cũng dám nói những lời này với người lớn tuổi hơn mình sao có lẽ bố mẹ cô không biết dạy nếu không dậy được thì có thể để tôi trừng trị, dù sao cũng dễ chẳng hề khó chút nào cả.”

Nói rồi hắn chầm chậm đi về xíu cô từ tốn không chút nhanh gì cả, Cửu Ly chỉ khẽ nhắm qua không kìm được mà cười lớn.

“ Xem ra đây là lần đầu tôi gặp một cái tính là người như anh, thật sự thú vị ghê ta dù sao để tôi chỉ cho anh biết thế nào là vị trí của giám đốc, thế nào khi công việc và tất cả mọi thứ đều trở thành cát bụi.’

Dứt lời cô liền trực tiếp nhắm mắt lại cơ thể bắt đầu chuyển đổi từ một con người với cơ thể mỏng manh, xinh đẹp dịu dàng bây giờ liền biến thành một con hồ yêu với chín cái đuôi ở đằng sau dài trắng y chang như tuyết vậy.

Đôi tai hồ ly cũng dần được hiện rõ ước trước mặt, đôi tai được gắn ở trên đầu mái tóc màu bạc xanh đôi mắt cũng không ngoại lệ.

Im lặng hướng ánh mắt về phía hắn, nhìn dáng vẻ thực sức của cô người đàn ông có chút khó tin, tay giơ thẳng chỉ về hướng cô lắp bắp nói.

“Quái… Quái vật cô là quái vật?”

Nghe thấy câu nói này cô khẽ cúi đầu xuống không tự chủ được nhất mép cười rồi đáp lại.

“ Tất nhiên tôi là quái vật dù sao ở trong hình dạng con người thật sự khiến tôi cảm thấy chán hơn ghê, dẫu sao cậu cũng tốt chắc nên thưởng nhỉ?”

Vừa nói một ngón tay cô sờ nhẹ lên trên môi, khẽ cười nhẹ nhưng ánh mắt hướng nhìn về chị hắn như muốn ăn tươi nuốt sống vậy.

Nhìn ánh mắt của cô vừa rồi con bình thường phút chốc biến thành màu xanh sợ hãi từ nỗi khiến cả người hắn run rẩy nên không đứng được mà ngã bịch xuống đất.

“Cô…Cô…”



Nhìn hắn chỉ tay vào mặt mình Cửu Ly phút chốc có chút khó chịu nhưng vẫn cố nhịn, bước chân từ từ đi về phía hắn.

Hai tay đặt nhẹ lên vai ánh mắt khẽ nhíu lại mà nói.

“ Thú thật lúc đầu tôi chỉ định ra tay một cách nhẹ nhàng, không hề muốn ép như vậy cả nhưng cậu đâu hề muốn nhỉ vẫn muốn ra vẻ ta đây và thậm chí còn nướng lên mặt dạy đời tôi cậu nghĩ cậu có khả năng dạy từ tôi sao? Ngu xuẩn.”

Nói rồi cô liền đưa tay ra chẳng nghĩ nhiều mà trực tiếp nâng cằm của người đàn ông lên dường như muốn khiêu khích.

Thấy cô làm vậy bất giác hắn chỉ biết im lặng chẳng biết nên giờ có nên chống cự hay không?

’Cô ta…ra là hồ yêu sao? Không lẽ mình sẽ trở thành con mồi?'

Không biết liệu có phải là vì muốn được sống hay không? Người đàn ông cúi đầu xuống nắm mặt thật chặt không nghĩ gì nhiều liền trực tiếp đánh vào cô.

Cửu Ly bị đánh một cách bất ngờ đau đớn tới nỗi khiến cô vội lấy tay che mặt mình, tức tới nỗi nghiến răng ken két.

"Ngươi…"

Thấy mình đánh được hướng của cô không nghĩ gì nhiều người nam nhân đấy liền vội vàng đứng lên chạy thật nhanh về phía trước.

’Hắn ta…'

Cứ vậy cô chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn chạy, nhưng đâu phải vậy Cửu Ly không dễ để người đàn ông chạy một cách dễ dàng như vậy.

"Xem ra…vết thương mà ngươi dám đấm ta…có lẽ sẽ được nhận gấp bội đây."

Khẽ nhếch mép cười dường như đây là thứ mà cô muốn nhìn con mồi bán sống bán chết chạy thật nhanh, chỉ vì để giữ được cái mạng của mình, không kìm được chỉ khẽ cười nhưng tất cả đều có ẩn ý.

Phía bên nam nhân vừa chạy hắn không ngừng quay đầu lại nhìn, có lẽ vẫn sợ cô sẽ đuổi theo sau mình.

Xác định không có ai hắn mới dần dần đi chậm lại, lúc nghĩ rằng mình đã thoát nạn cũng là lúc người đàn ông va vào ai đó.

"Bịch" một cái hắn thấy mình va vào vội lùi lại về đằng sau định cúi đầu xuống xin lỗi thì giọng nói ở phía trước liền vang lên.

"Xem ra cậu không có quyết để chạy trốn tôi đâu nhỉ?"

’Cái giọng nói này…không lẽ…'

Tiếng nói quen thuộc khiến hắn không dám tin, trong lòng chỉ nghĩ rằng tất cả đều chỉ là ảo giác tự cổ vũ bản thân mình chầm chậm ngẩng đầu lên nhìn.

Nhưng thứ hắn nhìn thấy chính là cô, là người phụ nữ vừa rồi phút chốc giật mình mà ngồi thụp xuống dưới đường.

"Cô…Cô đừng lại gần đây…"

Lúc này Cửu Ly đang ở hình dạng của con người không còn là hồ yêu nữa, nhìn người ở phía trước làm vậy cô khẽ nhếch mép cười bước chân chầm chậm đi về phía hắn.

Thấy cô dần đi về phía mình sợ hãi tới nỗi hắn liền hét toáng lên.

"Tôi đã bảo cô không được tới đây."

Vừa mới dứt lời có thứ gì đó chắn ngang họng hắn khiến người đàn ông phút chốc bị bất động.

"Phiền phức muốn làm vậy để mình nhanh chết sao?"