Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Chương 148



“Đá còn chưa cắt ra, anh đắc ý cái gì chứ?”

Trần Triệu Dương nhìn thấy bộ dạng đắc ý của Tất Văn Bách thì khó chịu nói.

Nam Cung Yến gật đầu tán thành.

“Thầy Sơn nói có hàng thì chắc chắn là sẽ cớ”, Tất Văn Bách đắc ý nói: “Nam Cung Yến, bọn anh chọn cả ngày mà chỉ có vài tảng đá, em vừa xuất hiện đã giúp bọn anh chọn được một tảng rồi. Em lại giúp anh kiếm được tiền rồi”.

“Anh cắt ra rồi hãy nói tiếp”, Nam Cung Yến bĩu môi nói.

“Cậu Tất, bây giờ cậu muốn cắt luôn sao?”

Sau khi quẹt thẻ xong thì ông chủ Chu quay lại hỏi Tất Văn Bách.

“Đúng vậy”. Tất Văn Bách cười nói. “Tôi lập tức cho người chuyển qua đó giúp cậu”.

Ông chủ Chu liền cho người làm chuyển tảng đá lên xe nâng nhỏ rồi kéo đi.

“Nam Cung Yến, em có hứng thú đi xem anh cắt đá không?”

Tất Văn Bách mời Nam Cung Yến.

“Tên họ Trần kia, không phải anh nói nó sẽ không có hàng gì tốt sao? Vậy tới đây xem đi”.

Tất Văn Bách nhìn chăm chăm Trần Triệu Dương cười. “Được thôi”.

Trần Triệu Dương đáp.

“Tôi không có hứng”.

Nam Cung Yến hừ nhẹ nói.

Nam Cung Yến biết thầy Sơn ra tay thì ít khi thất bại. Nếu cắt tảng đá này ra mà có hàng tốt, vậy không phải là tự vả vào mặt mình sao?

“Chúng ta đi xem thử đỉ!”, Trần Triệu Dương tự tin nói: “Anh vẫn tin tưởng vào tầm nhìn của mình”.

“Cậu cũng biết nhìn đá sao?”, thầy Sơn hỏi. “Trực giác!”

Trần Triệu Dương đáp.

“Ngu dốt!”

Thầy Sơn cười lạnh một tiếng rồi quay người bước đi. Tất Văn Bách cười nói: “Tôi đợi các người đến”. Nói rồi Tất Văn Bách rời đi.

“Chúng ta đi xem thử đi!”

Trần Triệu Dương nói với Nam Cung Yến.

“Tôi mới không thèm đi”, Nam Cung Yến từ chối. “Đi xem cùng nhau đi mà”.

Trần Triệu Dương nằm lấy tay Nam Cung Yến.

“Trần Triệu Dương, anh không sợ mất mặt sao?”, Nam Cung Yến buồn bực nói.

“Anh tin vào trực giác của mình”, Trần Triệu Dương cười híp mắt nói.

Nói xong, anh nắm tay Nam Cung Yến kéo vào bên trong.

Trần Triệu Dương muốn Nam Cung Yến tin rằng phán đoán của mình không hề sai.

Nam Cung Yến bị Trần Triệu Dương kéo đi thì giãy dụa không ngừng, cô cắn răng nói: “Tôi cũng phải cho anh biết rằng trực giác của anh nó ngu ngốc và dốt nát đến mức nào. Để xem lần sau anh còn ngăn cản tôi nữa hay không”.

“Thầy Sơn, lại chọn được đá tốt nữa rồi sao?”

“Một khi thây Sơn ra tay thì liền biết sẽ có hàng tốt xuất hiện".

“Cậu Tất thật sự rất giỏi, có thể mời được bậc thây đoán đá như thầy Sơn đây giúp đỡ”.

“Chúng ta xem thử hôm nay có thể cắt ra hàng gì tốt”.

Khi thầy Sơn xuất hiện cùng Tất Văn Bách, người xung quanh lập tức vây quanh.

Đa số bọn họ đều là người kinh doanh về ngọc hoặc là người đã cược ngọc xong rồi nên ở lại đây hóng hớt.

Thầy Sơn cùng Tất Văn Bách nghe người xung quanh bàn tán như vậy thì càng lộ ra vẻ đắc ý.

“Cậu Tất, chúng ta có vài tảng đá, cậu muốn cắt tảng nào. trước đây?”

Thầy Sơn hỏi Tất Văn Bách.

“Cắt tảng vừa mới chọn được trước đi”.

Tất Văn Bách nhìn thấy Trần Triệu Dương và Nam Cung "Yến cũng ở đây thì liền cười vênh váo nói: “Tôi đang rất muốn cho ai đó bẽ mặt”.

“Tôi cũng vậy”, thầy Sơn cười nheo cả mắt nói.

Lúc này, thầy Sơn cho người đem tảng đá ông chủ Chu vừa chuyển đến lúc nãy đặt lên máy cắt đá.

Ông ta quan sát một lúc thì vẽ ra một đường. “Cắt theo đường này”. Thầy Sơn nói với thợ cắt đá.

Thầy Sơn vừa dứt lời thì thợ cắt đá lập tức bắt tay vào làm.

Xoet! Xoẹt!

Tia lửa b ắn ra liên tục. Đường mà thầy Sơn đã vẽ cũng nhanh chóng bị cắt ra.

Lúc này, thầy Sơn bước qua cầm lấy mảnh đá lên lau sạch.