Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Chương 292



“Tôi chả nhớ gì cả, đừng có cản đường”, Diệp Sùng Minh lạnh lùng quát.

“Hừ, Huyết Hồ, ông thật sự không biết cái tên này sao?”, Trần Triệu Dương nói.

“Cái gì?”

Khi nghe thấy lời của Trần Triệu Dương, vẻ mặt Diệp Sùng Minh và Diệp Sùng Hoan đột nhiên trở lên vô cùng khó coi.

Hèn gì không có chút tin tức nào của Huyết Hồ, bọn họ cứ tưởng rằng Huyết Hồ vẫn chưa ra tay, nhưng nhìn tình hình bây giờ thì e rằng bọn họ đã thất bại rồi.

Khán giả xung quanh lúc này đều mắt tròn mắt dẹt nhìn chăm chằm vào bọn họ, hiển nhiên còn có tin tức bùng nổ gì nữa đây.

“Cái gì mà Huyết Hồ, chúng tôi không biết”, Diệp Sùng Minh đương nhiên giả ngu, muốn lập tức rời đi.

“Không biết à? Rất rốt”, Trần Triệu Dương lấy điện thoại di động trong túi ra, phát một đoạn video.

Đó là đoạn video mà Trần Triệu Dương tra tấn.Jerry, từ nội dung của đoạn video có thể thấy, Jerry đã cực kỳ sợ hãi.

“Là nhà họ Diệp...”, bên trong truyền ra một giọng nói, tiếp đó Trần Triệu Dương liền tắt máy.

Thật ra lúc đầu.Jerry không có ý định nói ra ông chủ của nhiệm vụ lần này, giọng nói đó là Trần Triệu Dương đã thêm vào sau đó.

“Cho nên, lúc đầu ông chủ động làm hòa với tôi chỉ là giả thôi đúng không?”, Trần Triệu Dương thu điện thoại lại, bình tĩnh nói.

“Thăng nhóc, cậu đừng kiêu ngạo quá, cậu không biết rằng bố tôi chuẩn bị xuất quan sao, ông ấy đã đột phá đến thiên tiên đại thành rồi, đừng tưởng rằng cậu có được địa vị vua của thế giới nhầm thì có thể không coi ai ra gì”.

Diệp Sùng Hoan không chịu được giọng điệu chất vấn của Trần Triệu Dương, lập tức hét lên.

Nghe thấy lời nói của Diệp Sùng Hoan, Trần Triệu Dương có chút sửng sốt.

Qủa nhiên anh đã đoán đúng, ông cụ nhà họ Diệp sắp đột phá rồi, nhà họ Diệp nghĩ răng bản thân có đủ thực lực để trấn áp anh.

“Sau đó thì sao?”, Trân Triệu Dương nhìn Diệp Sùng Hoan thờ ơ hỏi.

“Cậu..."

Nghe thấy lời này của Trần Triệu Dương, sắc mặt của anh em nhà họ Diệp càng trở nên méo mó.

“Cậu muốn thế nào?”, Diệp Sùng Minh ngăn Diệp Sùng Hoan đang muốn nói tiếp lại, hỏi anh.

“Cũng không có gì quá đáng cả, nghe nói, các người đã chi 200 triệu cho Huyết Hồ, tôi cũng không cần nhiều, 2 tỷ là được”, Trần Triệu Dương giống như đang ban đặc ân gì đó cho họ vậy, hời hợt nói.

“Ức hiếp người quá đáng", người nhà họ Diệp nghe thấy câu nói này của Trần Triệu Dương lập tức náo động, tất cả tức giận hắn học nhìn vào Trần Triệu Dương.

Đám người xung quanh hóng hớt thì lại càng sững sờ hơn, mở miệng là đòi 2 tỷ, cho dù là doanh nghiệp lớn như nhà họ Diệp cũng không thể nói muốn lấy là lấy ngay được, 2 tỷ chứ có phải 20 tệ đâu.

“Tôi bắt nạt nhà ông đấy, làm sao? Có ý kiến gì à?”, Trần Triệu Dương bước lên trước một bước, khí tức bộc phát, hung hãn lao thẳng về phía nhà họ Diệp.

Diệp Sùng Hoan và Diệp Sùng Minh là những người đầu tiên chịu đựng cơn bạo kích này, một tiếng trầm đục vang lên, máu bên trong cơ thể họ bắt đầu sôi sục.