Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Chương 596



Đương nhiên là Trần Triệu Dương không biết những điều này. Hứa Nghị ở bên cạnh lại càng không biết. Đối mặt với đòn tấn công của Nam Cung Yến, Hứa Nghị nhất thời lúng túng, không dám ra tay nên chỉ có thể né tránh.

“Nếu cậu chỉ biết né tránh thì chịu thua đi”, Nam Cung Yến thấy Hứa Nghị vừa né tránh vừa không đánh trả thì cảm thấy không thoải mái, liền công kích dồn dập rồi hừ lạnh một cái nói.

Quả nhiên, Hứa Nghị bị những đòn công kích này của Nam Cung Yến làm cho lúng túng, không thể không ra tay.

Xem tới đây, Trần Triệu Dương cũng không còn lo lắng gì.

Lúc này, anh cũng biết chuyện gì đang xảy ra. Lần trước, lúc anh quay về đưa lọ thuốc luyện được. cho cô, khiến cơ thể cô tẩy tủy phạt cốt lần nữa. Những chiêu thức này rõ ràng thuộc về loại Sanda.

Nhưng, rất nhanh sau đó góc độ Nam Cung Yến ra tay cũng thay đổi. Đây rõ ràng là học được từ cuộc đối đầu giữa Trương Quân và Dương Lệ.

Lần này, Trần Triệu Dương cảm thấy bất ngờ với tài năng võ thuật bẩm sinh của Nam Cung Yến. Cô thật sự là quá mạnh, chỉ nhìn một lần thì có thể học được và áp dụng ngay. 

Lúc đầu, Hứa Nghị không dám ra tay. Sau đó anh ta dần buông lỏng tay chân. Còn Nam Cung "Yến cũng từ từ tìm được nhịp điệu. Hai người thi đấu ngang tài ngang sức.

Nhưng Trần Triệu Dương biết, võ công của Hứa Nghị thuộc loại dứt khoát. Nếu Hứa Nghị nghiêm túc thì e Nam Cung Yến cũng không thể đỡ nổi năm chiêu.

“Ầm ngay khi mọi người đang xem say sưa, một tiếng nổ kinh hoàng vang lên làm gián đoạn sự quan sát của mọi người và cắt ngang cuộc thi đấu hiện tại.

“Không ổn rồi!", Trần Triệu Dương cảm nhận được phương hướng phát ra của tiếng nổ, vẻ mặt đột nhiên thay đổi, vì hướng đó chính là nơi ở của mộc thạch bảy màu.

Chắc là mộc thạch bảy màu đã xảy ra chuyện. Nghĩ tới đây, Trần Triệu Dương lập tức nói với họ: “Mọi người chờ ở đây, đừng đi đâu hết, không được phép đi theo”.

Nói xong, anh vội chạy như bay về phía hồ Lộc Minh.

“Sao vậy? Có chuyện gì sao?”, thấy Trần Triệu Dương khẩn trương như vậy, mọi người đều tỏ ra thắc mắc. Ai nấy đều nhìn về phía anh chạy đi.  

“Có thể sẽ có nguy hiểm, mọi người ở đây, đừng đi đâu hết”, Nam Cung Yến đột nhiên nhớ tới lời trước khi đi Trần Triệu Dương có nói, cô bèn ngăn cản mọi người đừng đi tới bên hồ.

“Chị dâu, đại ca chắc là gặp nguy hiểm rồi. Chúng ta không thể ngồi chờ vậy được, phải đi giúp anh ấy thôi”, Giang Tử Phong nóng lòng nói.

“Cậu cảm thấy, với năng lực của Trần Triệu Dương, nếu có nguy hiểm mà đến anh ấy còn không giải quyết được, vậy chúng ta đi có tác dụng gì sao?”, tuy Nam Cung Yến cũng rất nôn nóng, nhưng trực tiếp ngăn cản mọi người.

“Tôi đồng ý với lời Tiểu Yến nói. Thực lực của chúng ta không đủ, nếu đi thì e cũng không giúp được gì cho Trần Triệu Dương. Ngược lại còn khiến anh ấy phân tâm”, Từ Tịnh Nhã bình tĩnh và lên tiếng phân tích.

Nghe Nam Cung Yến và Từ Tịnh Nhã nói như vậy, mọi người tuy vẫn còn lo lắng nhưng cũng không manh động chạy tới đó.

Trần Triệu Dương chèo thuyền tới giữa hồ, từ xa anh đã phát giữa hồ có ba chiếc thuyền. Trên đó có một vài võ giả. Tiếng nổ lúc nấy chắc là do bọn họ ném bom xuống. 

Sắc mặt của Trần Triệu Dương trầm xuống. Lại có người ngang nhiên vào địa bàn của anh, lại còn dùng bom. Hơn nữa, những người này có mang súng thì rõ ràng là không có ý tốt khi tới đây.

Trần Triệu Dương sợ Tiểu Thải sẽ gặp nguy hiểm nên lập tức gọi nó ra.
— QUẢNG CÁO —