Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Chương 638



“Đúng là hưởng thụ thật đấy, cũng không sợ nuốt không trôi à!”, đôi mắt xuyên thấu của Trần Triệu Dương quét qua một lượt, liền nhìn thấy Vương Diệu Phi đang chơi đùa với ba cô gái ở phòng khách biệt thự, chơi vui đến mức kêu đùa ầm ĩ.

Lúc này, thân hình của Trần Triệu Dương lóe lên, giải quyết bảo vệ của khu biệt thự này, đồng thời phá hủy hệ thống camera giám sát ở đây, anh đến trước phòng khách

Trần Triệu Dương đến phòng khách rồi cũng không vội vàng đến trừng trị Vương Diệu Phi, mà lặng lẽ đến trước một cái bàn, cầm một quả táo lên, vừa ngồi trên bàn, vừa gặm quả táo, mắt nhìn ngắm cuộc sống sinh hoạt sang chảnh của Vương Diệu Phi.

“Á,

Một cô gái xinh đẹp mặc bikini quay đầu nhìn thấy Trần Triệu Dương thì hét lên một tiếng, rõ ràng, cô ta không hề ngờ rằng sao đột nhiên lại xuất hiện một người lạ mặt ở trong căn biệt thự đẹp đế này. thế này?

Nghe thấy cô ta hét lên, Vương Diệu Phi và hai cô gái xinh đẹp khác đột nhiên đồng loạt nhìn sang, hai cô gái kia nhìn thấy Trần Triệu Dương xuất hiện, cũng cực kỳ bối rối. 

“Trần Triệu Dương, tại sao anh lại ở đây?”, lần này Vương Diệu Phi thật sự sợ rồi, hắn ta không ngờ rằng Trần Triệu Dương sẽ xuất hiện ở đây, theo suy. nghĩ của hắn ta, tên Trần Triệu Dương này chắc chắn đã bị người do mình thuê giết chết rồi.

“Tại sao tôi không thể ở đây? Ở đây là đầm rồng hang hổ sao?”, Trần Triệu Dương híp mắt cười nhìn về phía Vương Diệu Phi nói.

“Bảo vệ, bảo vệ đâu?”, Vương Diệu Phi nhìn dáng vẻ cười híp mắt của Trần Triệu Dương, trong lòng run lên, hướng về bên ngoài hét lên.

“Hét đi, xem có ai đến cứu anh không!”, Trần Triệu Dương lạnh lùng cười, ném quả táo lên bàn, nhìn hẳn ta, thờ ơ nói.

“Anh... rốt cuộc anh muốn làm gì?”, Vương Diệu Phi hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh.

“Anh nói xem? Anh đã tốn nhiều tâm tư như vậy, không phải là vì muốn mời tôi đến sao, bây giờ tôi đã đến rồi, nói đi, anh muốn dạy dỗ tôi chuyện gì?”, Trần Triệu Dương nhìn Vương Diệu Phi, vẻ mặt lạnh lùng nói.

“Tôi... tôi không có ý muốn mời anh đến, tôi không biết gì cảI”, đến tận lúc này, Vương Diệu Phi vẫn còn muốn ngụy biện. 

“Được, tôi tin anh, thế nhưng, tôi không vừa mắt anh cho lắm!", Trần Triệu Dương gật đầu, không muốn giải thích những thứ này với hắn ta, anh nói vô cùng ngang ngược.

“Trần Triệu Dương, cho dù giữa chúng ta có hiểu lầm, anh cũng không thể như vậy được, ở đây là nhà của tôi, như thế này là xâm nhập gia cư bất hợp pháp. Anh có tin, tôi sẽ cho anh ngồi tù mọt gông không?”, Vương Diệu Phi nghe thấy Trần Triệu Dương nói vậy liền biết có mềm yếu cũng vô dụng, giọng điệu liền trở nên cứng rắn.

“Vậy thì anh có tin, bây giờ tôi có thể khiến anh vĩnh viễn không cương lên được nữa không?”, Trần Triệu Dương nghiền ngẫm nhìn Vương Diệu Phi nói.

Trong lúc nói chuyện, Trần Triệu Dương giơ tay ra cầm chai rượu, búng ngón tay cái, nắp chai bay ra ngoài ngay lập tức, khảm mạnh vào nóc biệt thự.

Vương Diệu Phi nghe Trần Triệu Dương nói, vốn muốn chế giễu Trần Triệu Dương một phen, nhưng nhìn thấy động tác tiếp theo của Trần Triệu Dương, Vương Diệu Phi liền trợn tròn mắt.

Mẹ nó sao sức mạnh thế này phải mạnh đến cỡ nào chứt

Mở bia bằng một tay đã khủng bố lắm rồi, nắp chai này lại còn khảm vào nóc biệt thự, sức mạnh của tên này thật sự quá kinh khủng.

Nói đi cũng phải nói lại, nóc biệt thự này rất kiên cố, không phải là những nóc biệt thự thông thường.

“Vậy... vậy anh muốn như thế nào? Tôi nói cho anh biết, thế lực nhà ngoại tôi không phải là người mà anh có thể động vào được đâu, tốt nhất anh đừng có làm chuyện gì quá đáng với tôi”, Vương Diệu Phi nói chuyện cũng bắt đầu run rẩy, hắn ta sợ Trần Triệu Dương sẽ làm chuyện gì đó, hăn ta sẽ không chịu được.

“Tôi không muốn làm gì cả, chỉ muốn cảnh cáo anh một chút, sau đó dạy cho anh một bài học nhỏ, yên tâm, sẽ không nguy hiểm đến tính mạng đâu, cũng sẽ không đau đớn”, Trần Triệu Dương vừa nói, vừa đến trước mặt Vương Diệu Phi, giơ tay ra, đâm vào đan điền của hẳn ta.
— QUẢNG CÁO —