Địa ngục. Bên trong Diệp Mộ Phủ Đây là mộ mảng không gian không có một chút sinh cơ, núi đá cháy đen, không có lấy một cây cỏ dại. Núi non liên miên bên trong có một hồ nước rộng hơn mười dặm, hồ nước này rất là hỗn trọc, đồng thời cũng tản ra một cổ tử khí, một vài hài cốt màu trắng ẩn hiện trong hồ, ngọn núi này là một cấm địa! Ngay chính các Ác Ma cũng không dám tới gần nơi này. "Cốt cốt" Tử khí trầm tích dưới đáy hồ nổi lên những cái bong bóng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. "Oanh!" Đột nhiên, trên mặt hồ rông lớn phảng phất như bị tách ra làm hai, hồ nước tự động tách ra một thông đạo sâu mấy chục thước thông với đáy hồ. Khoảng gần một trăm người từ trong đáy hồ bay ra, ngoại trừ người cầm đầu mặc áo xám, còn lại tất cả đều mặc áo đen. Bầu trời trên mặt hồ, gần một trăm người lăng không mà đứng. Người áo xám cầm đầu có mái tóc đen nhánh, điểm hấp dẫn nhất chính là hai hàng lông mày, hai hàng lông rủ xuống đến tận ngực. Nếu Lạc Y Tu Tư có mặt tại đây, nhìn thấy người mặc áo mau xám này, nhất định sẽ rất kinh ngạc vì hắn giống với Nguyệt Lượng Hồ thành chủ y như đúc. "Hỗn đản!" người áo xám khoé mắt co giật, bây giờ đang đứng phẫn nộ bên bờ. Người áo xám trầm thấp nói: "Ta Ngã Điểu Nhĩ Ni Sâm xem ra ta qui ẩn quá lâu, bọn họ đã quên mất tên ta rồi, dám huỷ diệt phân thân của ta! Ta nói rồi! Ta sẽ làm cho bọn chúng hối hận!" Người áo xám lộ ra vẻ cực kỳ phẫn nộ. Hắn có hai đại phân thân. Hắn đầu tiên tu luyện thành Tử vong thần phân thân, mà bổn tôn thì trở thành Hắc ám thần phân thân. Nói về thực lực, hắn đối với Tử vong pháp tắc thành tựu còn xa mới bằng Hắc ám pháp tắc, nhưng cho dù thế nào với bản lĩnh Hắc ám thần phân thân, hơn nữa còn có đông đảo lực lượng hộ vệ, thì làm gì có chuyện gì xảy ra. Thế mà lúc này đây ... một cái phân thân bị xong đời. "Giết, toàn bộ giết hết!" Người mặc áo xám ở giữa lộ ra sát khí ngút trời. Tổng cộng hắn có hai phân thân, cái phân thân kia đã ở cùng với hắn rất lâu, do vậy phân thân kia mất đi khiến hắn vô cùng tức giận. "chủ nhân, chúng ta bây giờ đi đâu?" Một vị hắc bào cung kính hỏi. "Nguyệt Lượng Hồ thành bảo, khoảng cách đến Đế Dực thành là gần nhất, dựa theo quy cũ khảo hạch của Ác Ma thành, đây là con đường ngắn nhất." Người áo xám trầm thấp nói, "Sợ rằng bọn các Ác Ma đã vào Kim Chúc Sinh mệnh trở về Đế Dực thành rồi." "Chúng ta bây giờ đến Đế Dực thành trước!" Người áo xám lạnh giọng nói. "Vâng, chủ nhân (đại nhân)!" Gần một trăm người phía sau cung kính đồng thanh đáp, chỉ là xưng hô có khác điểm khác nhau. "Hừ, bất kể như thế nào, bọn họ cũng trở về Đế Dực thành! Tại bên ngoài Đế Dực thành chặn bọn chúng lại." Người mặc áo xám nhìn về phía một người mặc áo đen, thân thể người mặc áo đen đột ngột biến mất, đồng thời một thông đạo Kim Chúc Sinh mệnh cũng hiện ra giữa không trung. Gần một trăm người kể cả người mặc áo xám đều tiến vào trong Kim Chúc Sinh mệnh. "Hô!" Kim Chúc sinh mệnh trong nháy mắt phá không gian bay đến Đế Dực thành. Nói về tốc độ thì Kim Chúc sinh mệnh này nhanh hơn chỗ bọn Lâm Lôi rất nhiều. Rời khỏi Nguyệt Lượng Hồ thành không xa. Kim Chúc Tánh Mạng đang lơ lửng giữa không trung. Ngân Phát lão giả bay trở vào Kim Trúc Sinh mệnh. Trực tiếp chỉ đạo: "Trong toà thành đã không còn ai. Lên đường thôi!" Kim Chúc sinh mệnh nhất thời biến thành một đạo ảo ảnh, biến mất ở phái chân trời phía xa. Bên trong Kim Chúc sinh mệnh, vị Ngân Phát lão giả đi vào phía sau, nhìn mọi người xung quanh đoạn cất cao giọng nói: "Mọi người hãy đứng lên hết, tập trung ra chánh giữa." "Đứng lên?" Bọn Lâm Lôi mặc dù nghi hoặc, nhưng cũng đứng lên. Hơn 100 người từ phía sau tập trung ra chánh giữa. Đột nhiên Kim Chúc sinh mệnh thể tích chợit kịch kiệt thu nhỏ lại, bất kể là chiều dài hay chiều rộng cũng đều thu nhỏ lại. Đồng thời cũng biến ảo ra một trăm chỗ ngồi. Lúc này một hàng 20 người, có tổng cộng năm hàng. Bây giờ chỉ có 5 hàng người, mỗi hàng 20 người thể tích cũng thu nhỏ lại rất nhiều. "Bây giờ số người còn lại không nhiều, Kim Chúc sinh mệnh không cần biến lớn." Ngân Phát lão giả lạnh nhạt nói. Nói xong hắn liền đi lên phía trước. Hôm nay chỉ có một trăm chỗ ngồi. Lúc này khoảng cách giữa mọi người tương đối gần. "Đi trở về!" Lâm Lôi nhìn qua cửa sổ trong suốt của Kim Chúc sinh mệnh, trong lòn gcảm thấy thực nhẹ nhàng. "Lão đại, chờ chúng ta trở về Đế Dực thành, đên 1Ác Ma thành nộp Nguyệt Lượng Chỉ Hoàng chúng ta cũng sẽ trở thành Ác Ma." Bối Bối cười với Lâm Lôi: "Đến lúc đó, chúng ta đeo Huân chương Ác Ma, sách sách, ít nhất khi vào thành chúng ta không cần phải bỏ tiền ra để vào thành." "Phí vào thành?" Lâm Lôi cùng với Địch Lỵ Á nghe xong, không biết nói gì hơn. Đối với bọn họ mà nói, một mặc thạch để vào thành thì tính toán làm gì? "Trong này ai có Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn, ta xin ta xin lấy tiền ra mua." Đột nhiên từ phía sau vang lên một tiếng nói. Giọng nói đột ngột vang lên khiến tất cả mọi người đều chú ý, người nói là một thanh niên có khí chất âm nhu tuấn mỹ. "Bỏ tiền ra mua?" Lâm Lôi cảm thấy hoảng sợ." thực là liều mạng. Người của Ác Ma thành đang ở phía trước. Bối Bối nhíu mày nói: "Ô? Lớn tiếng như vậy, nếu để cho Ngân phát lão đầu phát hiện thì thực là nguy hiểm." Thuỵ Kim Na con mắt lúc này bỗng sáng lên nhìn mọi người chung quanh> Nghe Bối Bối nói vậy, nàng hạ thấp giọng nói: "Bối Bối khảo hạch nhiệm vụ của Ác Ma toà thành, bọn họ chỉ nhận người có tín vật thôi. Mặc kệ ngươi bằng cách gì để có được tín vật, bất kể cướp, mua chỉ cần đến lúc đó có Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn giao nộp là được." Lâm Lôi nghe vậy trong lòng chợt hoảng. "Ác Ma toà thành như vậy là cổ cũ mọi người cướp lẫn nhau." Lâm Lôi trong lòng thầm nghĩ. Nhưng mà Địa Ngục vốn là nơi như vậy, chiến đấu giết chốc mới là bản chất. "Muốn mua. Ha ha ... ta có dư một chiếc Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn." Một âm thanh từ phía sau vang lên. Âm thanh này làm Thuỵ Kim Na và một số người kích động đứng lên nhìn về phía sau. Dư một chiếc Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn, người này cực kỳ cường tráng, nhưng chỉ cao có 1m23. "Ải nhân?" Lâm Lôi nhướng mày một cái. "Ra giá đi?" Một cô gái tóc vàng mở miệng nói. "Giá của ta đưa ra cũng không cao, 100 vạn Mặc thạch, nếu muốn thì bỏ tiền ra đi." Ải nhân nói ngay. "100 vạn?" Có người kinh hô đứng bật dậy. Đối với thượng vị thần, 100 vạn Mặc thạch có lẽ không là cái gì cả, nhưng mà đối với trung vị thần mà nói thì là một con số khổng lồ. Như nhóm Lâm Lôi lúc đầu bán ra một kiện thượng vị thần khí cũng chỉ được 75 vạn mặc thạch thôi. Nhưng trung vị thần tầm thường, thì làm sao có thể có được thượng vị thần khí? Trải qua một trường chiến đấu cướp đoạt, mới có thể tích luỹ được trăm vạn tài phú. "Giá quá cao." Thuỵ Kim Na nhăn mày nàng không có đủ tiền để mua. "Tôi muốn mua." Người thanh niên âm nhu tuấn mỹ lên tiếng. Mặc dù còn sống trở ra chưa đến một trăm người, nhưng vẫn còn cò khoảng hai đến ba mươi người không có Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn, nghe có người muốn mua nhất thời không khí nóng lên. "Ta trả 110 vạn mặc thạch" những người này không thèm để ý đến người thanh niên âm nhu tuấn mỹ kia. "Ta đã ... mua trước" Người thanh niên tuấn mỹ vội vàng nói. Tên Ải nhân cường tráng lên tiếng: "Ta đã nói rồi, 100 vạn là 100 vạn. Ngươi đưa 100 vạn mặc thạch cho ta." Nghe tên Ải nhân cường tráng dứt khoát trực tiếp cùng người thanh niên tuấn mỹ trao đổi, những người khác không khỏi thất vọng. Thuỵ Kim Na thở dài một tiếng. Nàng không phải là tiếc tiền, nhưng căn bản là nàng không có đủ tiền để mua. "Còn có ai có Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn." Một âm thanh phia sao hô lớn. Vào lúc này, một trung niên mặc áo trắng cười nhẹ nói: "Ta cũng như vị nhân huynh Ải nhân kia ra giá.100 vạn mặc thạch, ai muốn Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn thì giao cho ta 100 vạn mặc thạch ta sẽ đưa ra Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn." "Còn có?" Thuỵ Kim Na không khỏi quay lại nhìn. Nhưng mà dù sao nàng cũng không có đủ tiền. "Soạt" Nhất thời có mấy người hoá thành ảo ảnh trong nháy mắt lướt về phía sau. "Trả ngươi." Một người con gái tóc xanh trực tiếp đưa một trạm thạch hình lập phương cao và rông khoảng 10cm nhét vào tay người trung niên mặc áo bào trắng. "Bán cho ta." Vài người còn lại hô lên. "Chúng ta cũng trả cho ngươi 100 vạn mặc thạch." "Ta đã giao 100 vạn mặc thạch cho hắn rồi, Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn này là của ta." Người con gái tóc xanh liền nói. Đồng thời nàng cũng nhìn chằm chằm vào người trung niên mặc áo trắng, nàng cũng lo lắng hắn nuốt lời. Nhưng bất quá nàng cũng tin rằng đối phương sẽ không nuốt lời. Người trung niên mặc áo trắng mỉm cười thu lấy 100 vạn xong liền đứng lên, đảo tay lấy ra một chiếc Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn đưa cho cô gái tóc xanh. "Bán cho ngươi." Cô gái tóc xanh mừng rỡ, nhận lấy Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn trở về phía trước. Vài người còn lại vô cùng thất vọng. Người trung niên áo bào trắng mỉm cười nói: "Không cần tranh giành, chỉ cần các ngươi có đủ tiền, ta sẽ bán Nguyệt lượng Chỉ Hoàn cho các ngươi." Nói xong người trung niên mặc áo bào trắng đảo tay lấy ra năm chiếc Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn. Cảnh này làm cho không ít người sợ ngây người. "Người này, có bao nhiêu chiếc Nguyệt lượng Chỉ Hoàn?" Tất cả mọi người trong này đều nhìn về phái người trung niên mặc áo bào trắng. Trong này có mấy người có đủ 100 vạn. Đủ để mua một chiếc Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn. Người trung niên áo trắng tiếp tục cười nói: "Ai còn muốn Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn, lại đây ta vẫn còn." Hắn mỉm cười nhìn xung quanh, nhất thời bên trong trở nên yên lặng. Mặc dù lúc này bên trong có hơn hai mươi người chưa có Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn, nhưng cũng chỉ có khoảng sáu người có tài sản hơn 100 vạn, những người còn lại cũng không có đủ tiền để mua. Thuỵ Kim Na đột nhiên đứng lên cười nói: "Vị ... tiên sinh này. Người hãy giảm giá Nguyệt lượng Chỉ Hoàn một chút nữa đi, 100 vạn mặc thạch thì thực sự là quá cao, Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn đối với chúng ta thì có tác dụng, còn đối với người khác thì chỉ là một cái không gian giới chỉ." Không gian giới chỉ không đáng giá, ngay cả một mặc thạch cũng không bằng. "Đúng vậy." Nhất thời những người khác đều ủng hộ: "Ngươi hãy giảm giá một xuống đi, tỷ như 50 vạn mặc thạch, thế nào? Ta tin rằng ở đây cũng sẽ không ít người cần mua." "Đúng, 50 vạn mặc thạch." Thuỵ Kim Na cũng đáp. Thuỵ Kim Na trên người cũng có 80 vạn mặc thạch. "Như thế sao được?" Những người vừa mới mau Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn bất bình, "Chúng ta vừa rồi bỏ ra 100 vạn mặc thạch để mua." Người trung niên áo trăng1 cười thản nhiên nói: "Ta đã nói rồi.100 vạn! Nếu các ngươi không có đủ 100 vạn mặc thạch thì ta sẽ không đồng ý bán." Người trung niên áo trắng nói xong thì im lặng. Thuỵ Kim Na sắc mặt không khỏi biến đổi. "Thuỵ Kim Na trên người ngươi có bao nhiêu?" Địch Lỵ Á mở miệng nói. Thuỵ Kim Na không khỏi nhìn về phía ba người Lâm Lôi. Kỳ thực ba người Lâm Lôi vừa rồi thông qua thần thức lặng lẽ trao đổi, lúc trước bọn Lâm Lôi thu hoạch đươc rất lớn. Khơi khơi một kiện Tử Thần Khôi Lỗi cũng đáng giá một ức mặc thạch, còn có không gian giới chỉ của Hắc Y Vệ tài phú bên trong cũng thực kinh nhân rồi. "Ta còn thiếu 20 vạn." Thuỵ Kim Na có chút chờ mong nói. Bối Bối cười hì hì, vừa đảo tay, trong tay liền xuất hiện 2 khối trạm thạch thạch bản: "Ân cho ngươi." Thuỵ kim Na thấy vậy không khỏi có chút kích động: "Cám ơn!" Nàng lập tức nhận lấy, lập tức chạy đến trước mặt người trung niên áo trắng. Bên ngoài Đế Dực thành, người mặc áo xám khoang chân ngồi ở bên một cỏ trên mặt đất. Bên cạnh có hơn mười thủ hạ. "Chủ nhân. Kim Chúc sinh mệnh của Ác Ma thành đang bay tới, chính là từ hướng Nguyệt Lượng hồ thành bảo." Một đạo âm thanh vang lên trong đầu người mặc áo xám, hắn mở bừng mắt, thấp giọng nói: "Theo ta đi!" Liền mang theo hơn mười người hoá thành ảo ảnh bay đi. Cách Đế Dực thành khoảng 10 dặm. Bọn Lâm Lôi đang ngồi trong Kim Chúc sinh mệnh bay nhanh về phía Đế Dực thành. Bọn Lâm Lôi rất là cao hứng, bọn họ thông qua cửa kính trong suốt nhìn thấy Đế Dực thành ở phía xa xa. "Rốt cục cũng tới rồi." Bọn Lâm Lôi tràn ngập vẻ vui mừng. Đột nhiên. "Bồng!" Cả Kim Chúc sinh mệnh đột nhiên chấn động. "Oanh!" một tiếng cả Kim Chúc sinh mệnh vỡ nát thành vô số mảnh nhỏ. Bên trong Kim Chúc sinh mệnh các Ác Ma môn đồ không kịp phản ứng thân thể lơ lửng ở không trung. Lâm Lôi bọn họ cũng lơ lửng ở không trung, nhưng cảnh tượng xung quanh làm cho bọn họ mặt không còn một chút máu. Xung quánh bọn Lâm Lôi có gần 100 tên mặc áo đen đang lăng không đứng thẳng. Gần 100 tên hắc y nhân bao vây mọi người vào trong, không ai có thể chạy thoát. Mỗi hơi thở của một tên hắc y nhân làm người ta cảm thấy cực kỳ đánh sợ. "Thượng vị thần. đều là thượng vị thần!" Kể cả Lâm Lôi mọi người bị bao vây bên trong sắc mặt đều đại biến.