Bán Thân Cho Tên Ác Ma

Chương 114: 114




"Tôi với anh đã không còn dính dáng nữa cớ gì phải dây dưa rắc rối cho nhau" Cô gạt hai hàng nước mắt đang chảy, lòng đầy kiên quyết
Hắn đã thổ lộ tình cảm của mình.

Dẫu biết rằng là như vậy cô gái này hình như vẫn không hiểu hay đang cố tình không hiểu.

Hắn ghen mà
"Em lấy tư cách gì tạo khoảng cách với tôi.

Dù có hết quan hệ trên giấy tờ thì em vẫn là của tôi.

Tôi chính là đang ghen đó" Hắn ghì đậm từng câu từng một
Cố gắng diễn đạt cho con nhóc này hiểu
Nói thẳng thừng là cảm giác ghen đó hắn đang cần cô hiểu
"Lục Tấn Ngạo anh hủy hoại cuộc đời tôi dùng lời nói như ghì chặt vào trái tim để xé toạc nó anh còn muốn gì ở tôi.

Tôi cảm thấy chán nản khi còn ở cạnh anh"
Bạch Lan Hương nén lại nước quấn quanh, mặc kệ giọt sương trong suốt đọng lại.

Cô không thoải mái, khó chịu được bản thân mềm yếu trước hắn.

Nói rồi cô như một lần không thể chịu đựng mệt mỏi ngồi thụp xuống ôm hai đầu gối.

Vò đầu vào trong mình nhằm muốn tìm thấy chút an ủi một phần đang che giấu đi sự yếu đuối tràn lệ.


"Lan Hương của anh ngoan không khóc nữa.

Anh sai rồi em mau nín khóc.

Anh không thể chịu nổi khi em gần gũi với gã khác"
Hắn ngồi quỳ một gối.

Vuốt nhẹ đầu cô lên tiếng dỗ dành dịu dàng.

Hắn giang rộng bàn tay ôm ấp cô bé nhỏ nhắn trong lòng.

Cằm tựa vào đầu cô, bàn tay vỗ vỗ vai.

Đầu cô ngả vào bờ ngực rắn chắc mà ngây ngốc như chú thỏ nhỏ lạc đường rồi mè nheo.

Cảm giác nhận được hơi ấm từ hắn, cô đã bớt đi tủi thân, nín khóc
Còn lạ hơn hôm nay Lục thiếu dỗ khóc mèo nhỏ.

Không thể xem thường được người đàn ông trên thương trường đứng trên vạn người.

Ai gặp phải cúi thấp chào hỏi trước quyền lực và sự nguy hiểm phát ra từ hơi thở mà giờ đây hắn đi dỗ dành người thương.

Bạch Lan Hương nhẹ nhàng dụi mắt, môi cười mỉm "Đồ xấu xa, anh dám lớn tiếng với em"
Hắn mừng thầm, môi cười tủm tỉm.

Vui mừng khôn xiết.

Cuối cùng em cũng đã tha thứ cho anh.

Hắn hạnh phúc rồi hàng loạt động tác gần da thịt kích động ôm hôn.

"Mèo nhỏ em tha thứ cho anh rồi đó,không được quát nạt anh nữa"
Hắn nũng nịu, cái giọng nói thành tiếng ngọt sớt như mật.

Nắm bàn tay nàng,
Hắn kéo eo nhỏ, ôm sát vào lòng, khóa chặt bằng hai bàn tay đan xen mười ngón.

Hai người họ gần nhau, chạm hai chóp mũi có thể nghe được hơi thở của đối phương.

"Chúng mình..."
Hắn thời cơ, hôn lên đôi môi đỏ mọng.

Trao cho nhau nụ hôn ngọt ngào, kết thúc dấu hôn ngắn ngủi hắn nói
"...kết hôn nha em" cảm xúc của hắn lần nữa vui mừng không thể tả nếu có thể nhảy cẫng lên vì sự hạnh phúc ngắn này

Bạch Lan Hương đan xen bàn tay quàng qua cổ hắn, kiễng chân thầm thì vào tai "Vội vàng...!em muốn chúng mình là mối quan hệ yêu đương"
Ý cô muốn làm người yêu của nhau trước rồi mới kết hôn.

Cô đã tự bán đứng mình bởi cảm xúc trên gương mặt lại vô cùng hạnh phúc.

Ngay ban đầu đến bãi biển cát trắng này rồi.

Mèo nhỏ đã được chinh phục.

"Anh này.

Liệu hai bên gia đình chúng ta có đồng ý không?"
Vẫn còn điều vướng mắc cô cần hỏi cho rõ.

Trên khuôn mặt hiện nụ cười tươi như tên ngốc, có thể cười mọi lục của hắn.

Nhận được cái đánh vai nhẹ của cô hắn mới dừng lại điệu cười hạnh phúc có phần dở hơi này.

"Em yên tâm anh sẽ làm họ đổi ý"
Hắn nhìn cô đầy ắp tình yêu thương, đặt bàn tay vào trái tim sau mới hôn hít bàn tay trắng mềm mại
"Ưm...!đừng nghịch a"
Hắn sờ soạn khắp nơi nhằm tìm kiếm mùi hương quen thuộc trên cơ thể nhỏ.

Hít trọn hương thơm tự nhiên của nàng hắn rất dễ chịu.

Không kìm được sự hấp dẫn của mèo nhỏ hắn ôm xòa vào lòng.

Đáy mắt hắn nhuốm đầy tình dục khơi dậy trong hắn nhưng hắn đang miễn cưỡng kìm chế lại không cho phép mình đụng vào cô khi chưa có sự cho phép.

Hắn muốn giữ được sự tôn trọng cho cô, làm việc đó cần sự tự nguyện của cả hai.


"Cô bé của anh có biết tôi yêu em nhiều như thế nào không?" Điểm thêm một nụ hôn cuối,
Hắn bế ngang cô lên vào trong lồng ngực.

Đi dạo quanh bãi biển rộng lớn cùng cô cảm giác này thật tuyệt a.

Bạch Lan Hương thích thú chạy nhảy nơi khung cảnh tuyệt đẹp.

Cảnh gió biển thổi hiu hiu, không khí thoáng mát.

Xa xa có hai người đang nô đùa giữa biển cát trắng khổng lồ.

Nơi đây có hương vị của biển, cô gái nhỏ dường như rất hồn nhiên chơi đùa khắp nơi
Thật rộng lớn.

Dù chạy mỏi cả chân nhưng vẫn không thể kìm lại sự ham vui, thích thú khi đến nơi đẹp đẽ này.

Đã lâu rồi cô chưa được vui vẻ như này.

Hắn thực sự say mê vẻ đẹp hồn nhiên của nàng rồi
"Sao nơi này chỉ có chúng ta?" Cô ngây thơ hỏi
"Nơi đây là địa bàn của anh có kẻ nào dám béng mảnh tới đây?" Vòng tay ôm lấy từ phía sau bá bạo đáp lại
"A...!biển đẹp quá" Giọng nói nhẹ nhàng
"Biển không đẹp bằng em" Hắn thâm tình nhìn nàng, miệng thầm khen.