Bán Thân Cho Tên Ác Ma

Chương 170: Tìm thứ không tồn tại



Hắn từ từ nhẹ nhàng đến gần con mồi nằm gọn trong lòng bàn tay cành gần mỗi thứ trên cơ thể hắn một lúc được cởi hết ra.

"Không... đừng mà... không được chỗ đó của tôi đau lắm anh không được phép làm gì hết"

Cô biết lúc này hắn vô cùng khao khát nhưng với tình hình hiện tại nếu cứ tiếp tục cự tuyệt thì lại bị ăn sạch sẽ mấy, biết mà biết cả ngay khi hắn nhuốm dục vọng không bao giờ nhẹ nhàng cô sợ.

"Vô ích thôi! Em chối gì đằng nào giữ chút sức lực tận hưởng khoái cảm đi"

"Anh bảo yêu tôi cơ mà! Yêu của anh khiến tôi đau đớn mà coi được à?!"

Trước giờ, Lan Hương cực kỳ trân trọng những gì tự nhiên nam nữ phải kết hôn trở thành vợ chồng rồi làm, thứ tình yêu trong sáng đó mà cô ao ước thì ra lại viển vông như thế.

Giả sử sau này được tự do thì ai sẽ chấp nhận một người phụ nữ, người vợ, người con dâu của mình bị bôi nhọ mất đi sự trong sạch vốn có của người con gái đây?

"Sau này chúng mình sẽ đám cưới, có con làm trước cho quen đỡ bỡ ngỡ không phải anh đang đỡ em sao em còn chối từ anh?"

"Giúp giúp cm nhà anh theo pháp luật anh đang xâm phạm tôi anh bây giờ dừng lại còn kịp bằng không thì......-"

'Anh tỏ tình thất bại rồi có phải em rất vui không?. - Nhạc chuông điện thoại ngân vang phá hoại không khí tưng bừng trong hắn.

Ánh mắt muốn không để tâm lắm nhưng âm thanh chói tai liên tục làm phiền khiến hắn khó chịu vô cùng.



"Alo"

"Sếp, có chuyện gấp anh mau đến công ty đi"

"Nửa đêm nửa hôm cậu gọi tôi đi xử lí chuyện công ty vậy rốt cuộc tôi thuê các người để làm gì? Vô dụng"

'Tút tút tút'

"Em ngoan ngủ trước đi anh xong xuôi công chuyện sẽ về sớm với em" Nói xong, hắn mặc lại quần áo đàng hoàng rồi rời đi.

"May quá hắn đi rồi tốt nhất đừng về sớm là được" Lan Hương thầm cảm ơn trời đất phù hộ chỉ vài phút chót nữa thôi là hắn đã cởi quần nót cô ra rồi.

Cô buộc gọn mái tóc, cẩn thận chỉnh trang lại trang phục suy nghĩ một hồi rồi mở tủ quần áo thay bộ đồ mới.

Nghĩ đi nghĩ lại cô ở nhà hắn, ăn cơm của hắn, mặc đồ hắn mua, sài tiền hắn cho,... mà thôi kệ mắc mớ gì cô phải áy náy là hắn nhốt cô cơ mà và hắn cũng không tốt bụng gì là kẻ phúc hắc.

"Chống cự lại tên cầm thú kia tiêu tốn nhiều năng lượng quá mình phải xuống bếp bổ sung chất thôi"

Vừa đi vừa ngân vang điệu khúc của chuông điện thoại vừa nãy thầm cản thán quá may mắn cô thoát khỏi hẳn.



Wow! Hôm nay đúng là thần may mắn độ mình chứ không đã bị ăn sạch sẽ rồi và để ăn mừng cho điều đó cô ăn sạch tủ lạnh nhà hắn.

"Cô chủ, cô tìm gì thế ạ?!" - Nữ giúp việc đi đến mặc tạp dề sẵn sàng phục vụ.

"Khuya rồi cô ngủ sớm đi đừng quản tôi" - Cô khua khua tay không cần phục vụ.

Nữ giúp việc mở điện thoại của mình đọc dòng tin nhắn mà hắn dặn dò Lan Hương.

"Cô chủ, thiếu gia dặn dò cô mở chặn anh ấy đi"

"Không thích" - Nhởn nhơ đáp.

"Có những chuyện riêng tư mật thiết anh ấy muốn nói với cô đó nếu cô chủ không mở chặn thì tới số đi"

"Tôi không mở chặn cho anh ta thì liền đe dọa tôi sao tưởng tôi sợ"

Lan Hương rút chiếc điện thoại trong túi quần đặt trước mặt nữ giúp việc.

"Đó muốn làm gì thì làm đi"

Nữ giúp việc nghe theo cầm lấy điện thoại không khóa mật khẩu, vào ứng dụng trò chuyện cái tên bị chặn trong danh sách 'Cố đấm ăn xôi' bỏ chặn thành công.