Bán Thời Gian Cho Hệ Thống Tình Yêu

Chương 5: Truy tinh.



Edit: Hà Rockin

Truyện chỉ đăng tại truyenwiki1.com và WordPress

Bầu không khí trong xe rất vi diệu.

Vài phút trước, Lý Nghiên nhìn thấy Thẩm Kỳ bị ném vào chỗ ngồi, đầu tiên là mê mang một chút, sau đó lại thấy Lâm Trạch đi vào nhanh chóng kéo cửa xe lên. Trình độ chuyên môn của người đại diện khiến cô lập tức phản ứng lại chuyện gì đã xảy ra, vội vàng giẫm chân ga.

Chiếc xe lao ra khỏihiện trường, hai người ở ghế sau, một người bình thường, một bất thường.

Cô nhìn về phía người bất thường, hơi lo lắng hỏi: "Tiểu Thẩm à, được không? ”

Cậu giống như bắp cải héo rũ, ngồi xụi lơ trong góc, nghe vậy gật đầu. Thoạt nhìn, giống như một đứa trẻ đã phạm sai lầm, nhưng không phải vậy - cậu chỉ quan tâm đến lễ bao nhiệm vụ là gì thôi.

Vì vậy, một cuộc đối thoại nội tâm sau đây đã xuất hiện.

Hệ thống: "Ngài có muốn một món quà của hệ thống, hay là radom?"

Thẩm Kỳ nâng mày, còn có random? Cậu ho nhẹ: "Trước tiên nói cho tao biết mày có những gì ?"

Trong đầu truyền đến âm thanh "ầm ầm", hệ thống nói: " Xét cho ngài lần đầu tiên tham gia hoạt động, tôi đặc biệt chuẩn bị cho ngài : [Thuốc nhỏ mắt vạn người mê], [Viên thuốc bùng nổ hạnh phúc] và [Máy độc mồn ác miệng], ngài chọn cái nào?"

Cái gì đây?

Thẩm Kỳ nghe một hồi đầu muốn to ra, cũng không phải là hệ thống bàn tay vàng, hoa hoè hoa sói làm chi? Còn không bằng trực tiếp thưởng cho cậu 100 vạn lượt thích còn sảng khoái hơn!

Hệ thống nghe thấy những lời hổ báo này, hiệu ứng âm thanh vang lên hai tiếng "BUBU": "Cảnh báo! Gói quà nhiệm vụ không được bao gồm số lượt thích, nếu ngài xuất hiện lại ý tưởng vi phạm, ngài sẽ trực tiếp thu hồi quyền tái sinh! ”

Trầm Kỳ vội vàng nói: "Không có không có! Tao không có! Chỉ là những thứ đó của tao cũng không dùng được, phun tào một chút còn không được sao! ”

Còn có thể làm gì, tiểu quỷ Hệ thống này rất nhỏ mọn!

Hệ thống tiếp tục nói: "Có thể phun tào, để tránh hiểu lầm, lần sau xin vui lòng thông báo cho chúng tôi trước khi ngài phun tào." ”

Ha hả, thôi nào, không có hứng thú tán gẫu với mày.

Thẩm Kỳ nhất thời không có ý kiến, nói: "Để tao suy nghĩ lại. ”

Lúc này điện thoại di động của Lý Nghiên vang lên, cô nhìn thẳng về phía trước, buông ra một tay ấn rảnh tay, đối phương rất kích động, thanh âm đều run rẩy.

"Chị Nghiên! Lâm Trạch đang trên hotsearch! ”

Lưu lượng lên hotsearch là chuyện rất bình thường, Lý Nghiên dường như đã dự đoán từ lâu, nói: "Bên Times làm thế nào nhanh như vậy, hoạt động kết thúc chưa đầy nửa giờ." ”

Đối phương càng kích động hơn, thở hổn hển nói: "Không phải không phải, là Lâm Trạch và trợ lý của anh ấy, ai nha, chị mau lên xem, quan hệ công chúng bận rộn sắp điên rồi! ”

Thẩm Kỳ nghe vậy trong nháy mắt tinh thần, quay đầu nhìn thoáng qua Lâm Trạch, thầm nghĩ: Mẹ kiếp, không thể nào.

"Tiểu Thẩm," Lý Nghiên nói, "Mở weiboxem thử."

Thẩm Kỳ kiên trì mở weibo, sau khi nhìn thấy top 1 của danh sách Hot, cậu suýt chút nữa ngất xỉu.

- [Bạn trai trợ lý của Lâm Trạch]

Gây ra cuộc tranh luận sôi nổi chính là một bức ảnh, không sai, chính là lúc bị khiêng lên vai khi nãy.Ảnh chụp 360 độ không góc chết. Khu vực bình luận đột ngột mở rộng các từ khóa khác, chẳng hạn như ——

【 Trợ lý Lâm Trạch 】 [Lâm Trạch tìиɦ ɖu͙ƈ] [Lâm Trạch Cao lãnh thật ra là ngụy trang] vân vân.

Lý Nghiên thời khắc chú ý cử động của cậu, hỏi: "Nội dung?"

"Ừm..." Thẩm Kỳ rất khổ não, ngoại trừ vụ việc bạn trai còn lại cơ bản không có gì tốt, thậm chí còn có người nhắc tới bộ phim "Liệt Phong", hiện tại nói ra, đây không phải là đổ dầu vào lửa sao!

Cậu ấp úng địa miêu tả: "Đó là ... Một bức ảnh của em với Lâm ca. ”

"Hai cậu làm gì vậy?"

"A..." Cậu muốn nói lại thôi.

Lâm Trạch bên cạnh lại không biết khi nào mở mắt ra, thay cậu nói: "Tôi ôm cậu ta. ”

Lỗ tai Thẩm Kỳ trong nháy mắt sung huyết, cậu lại cúi đầu làm đà điểu.

Ghế trước truyền đến một tiếng cười khẽ, Lý Nghiên hời hợt nói: "Chị còn tưởng chuyện gì xảy ra. ”

Trong mắt Lý Nghiên không phải chuyện to tát, nhưng trong đám fan girl hỏa nhãn kim tình, sớm đã nổ tung.

[Tôi không nhìn nhầm đi! Đây có phải là trợ lý không? Thật đáng yêu! ]

[Thay trợ lý khi nào nhỉ? Cảm thấy tốt hơn so với trước đây. ]

[Mềm manh phụ tá cùng băng sơn lão bản, tôi chèo !!! ]

[Đến đến, tiền tuyến báo cáo, lúc tiểu trợ lý bị ôm lên gọi một tiếng Lâm ca, đầu tôi bổ sung một đoạn cuộc sống hằng ngày đáng yêu(*) của hai người]

(*)Tương tương nhưỡng nhưỡng (酱酱酿酿): chưa tra ra nghĩa chính xác chỉ biết là từ lóng bên donyin cách nói khác của "đáng yêu".

[Giống lầu trên! Tôi cũng nghe thấy! Thực sự rất đáng yêu! ]

[Tôi đi chèo trước đây!]

Vì vậy, đêm đó siêu thoại xuất hiện một cp mới, một hotsearch chiếm đóng rất lâu, một đám người ở phía dưới để lại cmt: chờ ăn đường.

May mắn thay, quan hệ công chúng của công ty rất mạnh, kịp thời lũng đoạn thông tin, rất có hiệu suất đè xuống hotsearch.

Tuy nhiên, do lượt tìm kiếm “hot” này, lượng truy cập khủng cũng thu hút một làn sóng chú ý đến đoàn phim.

Ngày hôm sau tại bữa tiệc hơ khô thẻ tre của đoàn làm phim, không chỉ đạo diễn trả tiền mua không ít đồ, fan nghe thấy tiếng gió đưa tới không ít.

Đạo diễn, diễn viên, cameraman, biên kịch, tổ thiết kế đều tụ tập, nâng cao đồ uống không cồn, nâng ly chúc mừng cho những bức ảnh bận rộn. Mọi người đang nói cười vui vẻ, mong chờ buổi gặp mặt tiếp theo.

Thẩm Kỳ chỉ là trợ lý, không tham dự cũng không ai quan tâm, cậu đứng ở một bên, cảm thán nói: Bi hỉ của nhân loại quả nhiên không tương thông.

Trải qua nghi thức hơ khô thẻ tre, là không thoát khỏi gặp mặt fan.

Dựa theo kế hoạch, Lâm Trạch cùng Cừu Lật đi ra ngoài, hơi biểu hiện ra cảm giác CP của nam nữ chính, ở trước mặt fan lắc một vòng là có thể lên xe đi.

Còn chưa ra khỏi đoàn làm phim đã có thể cảm nhận được đội ngũ tiếp ứng khí thế bàng bạc, đông đúc trong bãi đậu xe. Đoàn làm phim đã có dự kiến trước, để tránh dòng người quá đông gây ra chen chúc, chỉ cho vào một phần nhỏ.

Thẩm Kỳ đi ra thăm dò tình huống trước, không ngờ ở trong đám người lại nhìn thấy người quen, cậu có chút kinh hỉ, là huy chương cô nương lúc trước!

Cô gái hiển nhiên cũng nhìn thấy cậu, khích động vẫy tay rồi đi đến một góc không có người. Thẩm Kỳ chạy tới, nói: "Thật trùng hợp! Chúng ta lại gặp nhau! ”

Cô gái treo một chiếc máy ảnh lớn trên cổ, đỏ mặt, cười nói: "Thật trùng hợp, không ngờ anh lại là trợ lý của Lâm ca! ”

Thẩm Kỳ nhìn trang bị của cô, hỏi: "Em có phải là trạm tỷ không?" (*)

(*)Trạm tỷ: Chỉ các đại tỷ chuyên theo chân minh tinh ở các hoạt động, show, sân bay, phim trường,… để chụp ảnh rồi đăng lên mxh.

Cô gái gật gật đầu, còn muốn nói cái gì đó, đám người phát ra một tiếng hoan hô vang dội. Cô vội vàng chạy tới, đứng ở hàng ghế đầu đặt riêng trước, cầm máy ảnh, chụp ảnh điên cuồng.

Cậu vừa quay đầu lại nhìn, liền cùng Lâm lão đại bốn mắt nhìn nhau.

Thẩm Kỳ gật gật đầu như lấy lòng anh.

Một lần nữa trở lại vị trí của mình, cậu đứng bên cạnh cửa xe chờ đợi, ngay cả khi tất cả mọi thứ đã được tiến hành rất trơn tru, cũng không biết vị nữ sĩ nào hét lên: "Trạch ca, trợ lý của anh đâu!" ”

Tiếng thét chói tai trong nháy mắt bộc phát, vang vọng trong bãi đậu xe trống trải, không phù hợp với bầu không khí của địa điểm, ngược lại giống như đang coi phim ma.

Thẩm Kỳ theo bản năng che mặt, trong lòng thầm niệm: Không nhìn thấy tôi không nhìn thấy tôi.

Lâm Trạch nhận quà và ký tên: “Đang đợi tôi trên xe.”

Những lời này nói, cũng không biết là cảm giác CP nào thâm nhập vào lòng người, hay là bầu không khí hiện trường quá nóng bỏng, các em gái lại một trận thét chói tai, không biết lại là nữ vị nữ tướng nào, dẫn đầu nói: "Có thể chụp ảnh chung không?"

Trái tim Thẩm Kỳ treo lên trên, may mắn Lâm Trạch cự tuyệt rất thống khoái, trái tim cậu lại vững vàng trầm xuống.

Hmm, thực sự có chút thú vị.

Các muội muội tiếc nuối kêu rên, Cừu Lật ở một bên sắc mặt không quá tốt, thời gian CP của mình bị người khác cướp, ai nguyện ý?

Thẩm Kỳ nhìn cô mỉm cười cứng ngắc, đỡ trán yên lặng xin lỗi.

"Đinh!"

"Dữ liệu phát sóng hôm nay thu hoạch số lượt thích 50.000 +, số lượt xem 100.000+, số lượng người hâm mộ 1000, xin vui lòng tiếp tục nỗ lực."

Thẩm Kỳ cũng không kinh ngạc trước số liệu nhảy vọt này. Trong cuộc sống thực đều khiến người ta chú ý như vậy, ở hệ thống cũng không kém bao nhiêu, cậu yên lặng nhìn thoáng qua robot camera phía sau, bộ dáng tròn tròn không quá thông minh, thật sợ một ngày nào đó quên tắt đem video tắm của cậu đăng lên.

Cậu nói, "Hệ thống chúng mày thích xem mấy thứ này?"

Hệ thống cho biết: "Có lẽ ngài đã biết định hướng sở thích của hệ thống, xin vui lòng đi theo hướng này, nhất định ngài sẽ gặt hái những thành công bất ngờ."

Một thành công bất ngờ. Thẩm Kỳ hỏi: "Bất ngờ theo hướng nào? Lượt thích, hay là đạo cụ vô dụng?

"Tại hạ không thể thông báo."

Thẩm Kỳ: "..."

Thực sự rất, nghiêm khắc, cẩn thận.

Hoạt động biểu diễn cảm giác cp kết thúc, Thẩm Kỳ tiếp nhận quà trong tay Lâm Trạch, lên vị trí lái xe ngồi, có thể là nhìn thấy cảnh vừa rồi, Lâm Trạch không đầu không đuôi nói: "Bạn gái? ”

Thẩm Kỳ a một tiếng, nửa ngày mới phản ứng lại: "Không phải... Đó là người nhờ tôi gửi quà cho anh hôm trước. ”

Dường như nhớ lại cuộc gặp gỡ đầu tiên của mình, lời tỏ tình vô nghĩa bị xem thành fan tư sinh, anh hỏi: "Làm trợ lý có thú vị không?" ”

Mặc dù thái độ của Lâm Trạch khiêm tốn, nhưng Thẩm Kỳ chính là cảm nhận được sự nguy hiểm tràn đầy "Nếu ngươi dám nói không thú vị thì sẽ quăng ngươi cho cá mập ăn".

Vì vậy, Thẩm Kỳ mở to hai mắt, cao giọng nói: "Đương nhiên! " Không hề giả trân. Vẻ mặt "Có thể làm trợ lý cho Lâm ca đẹp trai bức người chính là vinh hạnh của ta a! ”。

"Phải không, vậy cậu có truy tinh không?"

Thẩm Kỳ không biết trả lời thế nào, cậu chỉ đu phim, chuyện truy tinh(aka đu idol) hình như chưa từng tiếp xúc qua. Nếu nói truy tinh, vậy cậu truy ai? Lâm Trạch sao, có thể giả quá hay không. Vậy không truy tinh... Đã làm tới trợ lý minh tinh rồi, cũng có chút giả. Cảm thấy nói như thể cũng không tốt.

Cậu nhìn chằm chằm vào phía trước, nói dối không chớp mắt: "Xem như có truy tinh đi. ”

Lâm Trạch một lần nữa nhìn chằm chằm vào con búp bê trên túi của cậu,nói: "Hóa ra cậu không truy tinh.”

Thẩm Kỳ đầu đầy hắc tuyến, ngươi hỏi còn không bằng không hỏi.

Anh hỏi một lần nữa, "Cậu sống một mình?" ”

Thẩm Kỳ gật gật đầu.

Lâm Trạch nói : "Còn bố mẹ cậu thì sao?" ”

Thẩm Kỳ thân thể cứng đờ, nói: "Mẹ tôi qua đời, ba tôi... Hàng năm không có ở nhà. ”

Lâm Trạch sửng sốt, nghiêng đầu nói: "Xin lỗi. ”

Thẩm Kỳ không ngờ anh lại xin lỗi, vội vàng nói: "Không sao, đã qua rất lâu rồi. ”

Bầu không khí lại có chút ấm áp. Đây có phải là sự quan tâm đến từ ông chủ không?

Khi cậu lái xe vào nhà để xe của công ty, xuống xe, Lâm Trạch liếc nhìn mặt đất, đi vòng quanh chiếc xe, nói: "Cán vạch, lần sau cố gắng." ”

Thẩm Kỳ: "..."

Là cậu nghĩ nhiều? Sao người trên thế giới này lại nghiêm khắc, cẩn thận như vậy.

Hai người đi vào bên trong công ty, Lý Nghiên sớm đã chờ đợi lâu, bên cạnh còn có một vị phu nhân, chỉ nhìn mái tóc ngắn sạch sẽ gọn gàng của cô, liền biết là một nhân vật không dễ chọc.

"Tới rồi " Lý Nghiên giới thiệu với họ, "Đây là giám đốc sản xuất của công ty chúng ta, Giang Lộ. ”

Khách sáo sau khi gặp mặt kết thúc, Giang Lộ mở chế độ làm việc, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Vậy thì chúng ta hãy nói về kịch bản." ”

"Tôi đã nói thẳng, chúng tôi tìm được một bộ phim có thể chạy nước rút với giải thưởng Vạn Hoa, đoàn đội rất mạnh, Lâm lão sư có thể cân nhắc một chút."

Lời đã nói rất rõ ràng, ý tứ chính là chúng ta tay trong tay, cùng nhau xông lên trời.

Thẩm Kỳ theo bản năng nhìn về phía Lâm Trạch. Quả nhiên là muốn lấy giải thưởng Vạn Hoa a...

Lin ze nói: "Cụ thể hơn." ”

Giang Lộ: "Phim linh dị thần quái, đạo diễn Trần Thạc. ”

Mọi người đều sửng sốt.