Bản Tọa Trần Đại Tiên, Thích Thu Nghĩa Nữ!

Chương 5: Đường chủ có ý đồ riêng



Chương 5: Đường chủ có ý đồ riêng

Vui vẻ một hồi, Trần Lục từ trong không gian hệ thống lấy phù khôi ra xem xét.

Phù Khôi cao khoảng hai mét, trong tay cầm một thanh trảm mã đao bằng đồng xanh, trông hơi gầy gò nhưng tràn ngập lực áp bách, thân hình nó màu xanh nhạt, giống như được chế tạo từ một loại tài liệu đặc thù, trên thân còn có từng hàng phù văn phức tạp, nhưng mà hai mắt lại ảm đạm không ánh sáng.

Một tay chạm vào ngực phù khôi, nhanh chóng ngưng tụ một đạo ấn ký dán vào trung tâm phù văn trên người nó.

Còn lại là...thiếu năng lượng ?

Quan sát giây lát, trong tay Trần Lục xuất hiện một viên đan vàng rực, ẩn chứa năng lượng kỳ lạ không phải linh khí, đây là Niết Bàn Đan.

Rất nhanh, hai mắt phù khôi sáng rực lên.

Trần Lục cảm nhận được liên kết của bản thân với nó, chỉ thấy phù khôi lóe một cái liền lao khỏi tầng hầm, thoắt ẩn thoắt hiện vài cái liền chạy mấy trăm vòng quanh căn lầu.

Tốc độ thật khủng kh·iếp !

Hắn hoa cả mắt, tinh thần lực yếu ớt của luyện khí kỳ mơ tưởng bắt kịp, phải linh thức của Trúc Cơ mới được.

Đụng phải nó, chắc hẳn tu sĩ Luyện Khí Kỳ hậu kỳ đến một kích cũng không chịu nổi.

Khẽ vung tay áo, thu phù khôi vào nhẫn trữ vật, ánh mắt Trần Lục hơi lấp lóe tinh mang.

Trầm Nhược Ly có thể cho ta một phần độc quyền, vậy nếu như ta thu thêm một cái nghĩa nữ nữa thì... không, không nhất thiết phải nghĩa nữ.

" Cứ làm thế đi "

...

Có dự tính, Trần Lục liền chạy tới tạp dịch đường lấy một phần danh sách của các đệ tử mới nhập môn.

Bước vào chủ đường, hắn bắt gặp một lão giả râu tóc trắng xóa, khuôn mặt hiền hòa, lưng hơi còng phải chống một cây gậy gỗ.

Đừng thấy lão giả đứng còn không vững, nhưng khí thế lão ta lại khiến Trần Lục phải e sợ ba phần vội vàng hành lễ:

" Trần Lục gặp qua đường chủ "

Tạp dịch đường được chia thành nhiều cấp quản lí, trong đó cao nhất tất nhiên là đường chủ, rồi đến đại chấp sự, sau đó mới là chấp sự thông thường như Trần Lục.



Lão giả tên Hàm Phong, vừa là đường chủ tạp dịch đường, vừa là trưởng lão ngoại môn.

Tu vi cao cường, nghe nói là đại tu sĩ Trúc Cơ từ nhiều năm trước.

" Ừm, là Trần Lục à " Hàm Phong gật gù, hơi vuốt râu đánh giá hắn, nhận thấy linh khí trong cơ thể đối phương không ổn định, liền khẽ lắc đầu.

" Ta nghe nói mấy tháng trước ngươi dùng điểm cống hiến đổi một viên Phá Chướng Đan, đột phá thất bại rồi ? "

" Đúng là có chuyện như thế, đáng tiếc nội tình tiểu bối còn kém không thể vượt qua bình cảnh "

Không phải nội tình kém, mà là thiên phú quá rác rưởi.

Hàm Phong liếc hắn một cái không nói, nhưng nghĩ đến cháu của mình cũng sắp Trúc Cơ, có việc cần cầu người nên liền ra vẻ dạy bảo:

" Trần tiểu hữu không nên nản lòng thoái chí, con đường tu tiên há lại không tràn ngập trắc trở, chỉ cần vượt qua được bình cảnh lần này tu vi của ngươi chắc chắn tăng mạnh, tương lai có hi vọng Trúc Cơ..."

" Theo lão hữu thấy Trần tiểu hữu cần ra ngoài tăng chút kinh nghiệm, lịch lãm rèn luyện đạo tâm, công việc ở chấp sự đường lão có thể giúp ngươi trông nom một hai..."

???

Ý gì, đây là muốn phê duyệt cho ta nghỉ phép ?

Chẳng lẽ Tạp dịch đường sắp có biến đổi lớn nên đường chủ muốn đá ta ra ngoài ?

Không, không đúng...cái nơi c·hết tiệt chim không thèm ị này còn chẳng có bao nhiêu chất béo chứ đừng nói là biến đổi hay cơ duyên lớn.

" Vậy thì tạ ơn đường chủ ! " Suy nghĩ sâu xa, nhưng Trần Lục vẫn đúng lễ nghĩa đáp lại.

Có thời gian rảnh miễn phí ngu sao mà không cần, hắn còn phải tốn thời gian đi thu nghĩa nữ thu đồ đệ nữa đây.

" Đúng rồi, Trần tiểu hữu hôm nay đến chủ đường để làm gì ? Ta nhớ ngươi không có việc gì ở đây "

"..."

Hai bên nói chuyện phiếm mấy phút, không biết vô tình hay cố ý mà Hàm Phong lại nói về Trần gia.



" Nếu lão hữu nhớ không lầm tiểu hữu đến từ Trần gia ? "

" Đúng là như thế..."

...

" Hóa ra Trần đan sư đã về tông ? Ta cùng hắn cũng coi như có quen biết cũ, phải đến thăm hỏi mới đúng lễ..."

" Vậy lão hữu đi trước, Trần tiểu hữu cần gì cứ nói với tiểu Trương ở bên trong "

Chắp tay nhìn Hàm Phong đi xa, Trần Lục cũng hiểu rồi.

Lão tiền bối này rõ ràng là đang thăm dò tứ thúc của hắn, hết lân la nói sang Kỳ Đàm Bí Cảnh, lại nhắc tới Trần gia, cuối cùng hỏi thăm tứ thúc hắn Trần Hữu Vân đã từ tộc địa về tông chưa.

Nghe một hồi, đầu não chuyển một vòng, liên kết lại liền hiểu.

Thời gian một đây một tháng, Kỳ Đàm Bí Cảnh hồi phục nên mở danh ngạch cho phép các đệ tử tiến vào thăm dò.

Kỳ Đàm Bí Cảnh càng là một trong bốn nơi độc quyền sinh trưởng dược liệu luyện chế Trúc Cơ Đan của Mặc Huyền Tông.

Còn tứ thúc hắn có liên quan gì ?

Tứ thúc Trần Hữu Vân không chỉ là tu sĩ Trúc Cơ, còn là nhị phẩm luyện đan sư được người người kính nể, quan trọng nhất là đối phương có thể luyện chế Trúc Cơ Đan, với tỷ lệ một phần dược liệu ít nhất ra ba viên đan dược.

Nội môn Đan Phong dù có mấy trăm vị nhị phẩm luyện đan sư, trong mấy trăm cái lại có mấy chục người sở hữu bản lĩnh luyện Trúc Cơ Đan, nhưng không có vị đan sư đạt tỷ lệ thành đan cao như tứ thúc.

Còn quan trọng hơn nữa chất lượng đan dược, Trúc Cơ Đan chia làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm.

Bốn loại phẩm chất, theo Trần Lục biết mỗi lần tứ thúc luyện chế mười phần dược liệu thì ít cũng ra bốn viên trung phẩm, còn thượng phẩm thì tùy vận may vô cùng hiếm gặp, mỗi lần xuất hiện tất nhiên sẽ dẫn đến tranh đoạt khủng kh·iếp.

Còn cực phẩm...đó là trong truyền thuyết, đừng nhị phẩm, ngũ phẩm luyện đan sư cũng chưa chắc đã luyện chế ra được.

Đi hơi xa...

Theo hắn thấy Hàm Phong lão tiền bối tỏ ra thiện ý như vậy chắc chắn là nhắm vào tứ thúc.

Chẳng lẽ hắn muốn trung phẩm Trúc Cơ Đan ?

Thường thì Tàng Bảo Điện chỉ có hạ phẩm Trúc Cơ Đan, còn trung phẩm thì phải chuẩn bị từ trước mới có cơ hội mua, thường là đặc cấp cho một ai đó thôi.



" Mặc kệ, không liên quan tới ta, tạm thời Trúc Cơ Đan không phải là thứ mà bản thân có thể sờ mó tới "

" Lấy danh sách quan trọng hơn "

Sau năm phút nói chuyện phiếm với đồng sự trong chủ đường, cuối cùng danh sách tạp dịch mới cũng tới tay.

Mục tiêu của Trần Lục là đệ tử tạp dịch mới nhập môn, chứ phần lớn mấy tên lâu năm đều rất tinh quái, không dễ lừa gạt.

Ở khu tạp dịch tương đối hỗn loạn, cũng thiếu vẻ tiên khí như ngoại môn cùng nội môn.

Nữ tu thì sẵn sàng dùng thân thể đổi lấy tài nguyên tu luyện, nam tu thì mưu hèn kế bẩn, ăn mặn đái khai, không làm người...

Dù nói thế thì vó phần phóng đại, nhưng vẫn đúng một chút.

Nói chung vấn đề vẫn nằm ở số lượng tài nguyên ít ỏi, còn có phần do bị khinh miệt bởi các đệ tử ngoại môn khiến rất nhiều người sa đọa.

Trần Lục vì tránh xui xẻo vướng phải mấy kẻ buồn nôn như này nên chọn trực tiếp trong số các đệ tử mới.

Tùy tiện chọn một người là được, tốt nhất là bối cảnh phàm trần, thân thế sạch sẽ...

Nhỏ tuổi cũng tính điểm cộng lớn, khục, chủ yếu là dễ lừa gạt.

Để xem...

" Tiêu Dung, mười tám tuổi, xuất thân tiểu tu tiên gia tộc...bối cảnh phức tạp, bỏ qua "

" Hoành Khả Khả mười bốn tuổi, cháu gái của nhất phẩm luyện khí sư Hoành Phong tại phường thị Vu Lam...bỏ qua "

" Lam Nhi..."

Đọc lướt qua thông tin của vài người, Trần Lục vẫn chưa hài lòng, tiếp tục lướt xuống dưới.

" Nhạc Nhạc mười sáu tuổi, xuất thân huyện thành nhỏ, mặc dù sinh ra trong nhà quan huyện,..."

" Nhưng do mẫu thân là nha hoàn nên thân phận lúng túng, thường xuyên bị ức h·iếp khi dễ, nửa tháng trước theo tiểu thư là nữ nhi chính thất của quan huyện cùng tham gia khảo hạch tại quận thành, may mắn sở hữu thượng đẳng tứ phẩm linh căn nên gia nhập tạp dịch đường..."

" Chính là ngươi ! "

Cuối cùng thấy người hợp mắt, Trần Lục hài lòng gật gù.