Về đến nơi đã thấy Lạc Dao nằm mê man trên giường. Mạc Thẩm Du vội đỡ cô ngồi dậy uống thuốc. Qua một canh giờ sau cô mới tỉnh táo trở lại. Lạc Dao nhìn vào mặt Thẩm Du, cô há hốc mồm khi thấy vết thương trên trán của Thẩm Du sưng to, sau đó hỏi:
- "Thẩm Du, cậu bị thương từ khi nào vậy?"
- "Trên đường trở về, mình có va chạm vào một chiếc xe khác. May mắn là chủ nhân chiếc xe không đòi tiền bồi thường."
- "Vậy sao. Nhưng mà cậu đang bị thương. Để mình giúp cậu xử lí vết thương trên trán."
Lạc Dao nhẹ nhàng giúp Thẩm Du xử lí vết thương. Cô xảy ra chuyện như vậy một phần là vì mua thuốc giúp cô. Sau khi mọi việc xong xuôi, Thẩm Du nhận được điện thoại từ phía Tiêu Tường, giọng anh có chút sốt sắng:
- "Em không sao chứ? Có bị thương chỗ nào không?"
Thẩm Du khá bất ngờ, chẳng lẽ...anh đã biết cô gặp tai nạn.
- "Em không sao cả, chỉ bị thương nhẹ. Xin lỗi vì không ở lại chờ xe của anh đến đón. Khi nào gặp em sẽ giải thích rõ với anh."
Người bên cạnh sau khi nghe cô nói xong không hề trách móc nửa lời, giọng điệu đầy lo lắng.
- "Ngày mai em nghỉ làm một ngày để tịnh dưỡng. Không được đến công ty làm việc."
- "Nhưng mà...chỉ là vết thương nhỏ mà thôi."
Mạc Thẩm Du chưa kịp nói gì thêm đã bị anh cắt ngang:
- "Anh ra lệnh cho em nghỉ một ngày. Hơn nữa...anh đã giúp em xin nghỉ một ngày rồi."
- "Nhanh...nhanh vậy sao?"
Mạc Thẩm Du có chút bất ngờ, cô không tin được người đàn ông này xử lí mọi việc với tốc độ tàu siêu tốc sao?
Lạc Dao bên cạnh nghe toàn bộ cuộc trò chuyện giữa hai người, cô nhếch môi châm chọc:
- "Ôi thôi...chết tôi rồi...Ngọt quá đi mất. Ngọt đến mức phải bị sâu răng."
- "Lạc Dao, đừng có châm chọc mình nữa."
Mạc Thẩm Du xấu hổ đỏ bừng mặt. Cô biết con người Tiêu Tường rất tốt nhưng không ngờ anh lại suy nghĩ quá chu toàn như vậy, mọi điều tốt đẹp đều dành hết cho cô.
Hộp đêm JS...
- "Lão Dương, anh đến rồi."
Đám thuộc hạ cúi thấp người chào người đàn ông băng lãnh từ ngoài bước vào, hắn nhìn mọi thứ xung quanh rối tung, không vui nói:
- "Đã xảy ra chuyện gì?"
Một tên thuộc hạ đang giữ chặt cơ thể một thanh niên đang vùng vẫy mà nói:
- "Chính là tên này gây rối, thưa lão Dương."
Tên thanh niên hất cánh tay đang nắm chặt mình. Hắn hung hãn lao mình về phía người đàn ông trước mặt.
- "Bảo vệ lão Dương."
Tất cả thuộc hạ nhanh chóng đứng chắn ở phía trước. Gương mặt băng lãnh ấy vẫn không thay đổi. Hắn đưa tay ra hiệu tất cả lùi về sau, đáp:
- "Tại sao cậu lại dám gây rối ở địa bàn của tôi?"
Tên thanh niên không sợ, hắn lập tức đáp trả:
- "JS của các người đều là lũ lừa đảo. Cho dù tôi có chơi cả trăm ván vẫn thua. Còn bảo tôi trả nợ sao? Tôi không trả. Lũ lừa đảo."
- "Ồ, vậy sao?"
Ngưng một lát, người đàn ông lại đáp:
- "Bản thân cậu quyết định đến đây, việc thắng thua cũng đều do cậu. Vẫn có rất nhiều người khách đến đây thu về nhiều lợi nhuận. Nếu nói chúng tôi gian lận, thật ra cậu nên xem lại khả năng của mình thì tốt hơn."
Tên thanh niên tức giận nói:
- "Tôi...tôi sẽ kiện các người vì tội làm ăn bất hợp pháp."
- "Được. Cậu cứ kiện đi. Để xem ai sẽ là người chịu thiệt."
Hắn nghiêm giọng nói khiến tên thanh niên có chút run sợ.
- "Có nợ phải trả. Cậu nên biết sẽ không có ai an toàn trở về nhà nếu như không trả nợ cho JS này."
- "Đồ...đồ lừa đảo."
Tên thanh niên không nhịn được nữa, hắn rút dao từ trong túi quần ra toan lao về phía người đàn ông. Nhưng hắn chưa kịp làm gì thì cổ tay đã bị người đàn ông tóm chặt. Lực của tên lão Dương khá mạnh khiến hắn gào lên một tiếng. Những ngón tay bắt đầu run rẩy mà buông lỏng con dao xuống đất.
Người đàn ông cất giọng nói:
- "Tôi vốn dĩ để cậu trả nợ từ từ. Thế nhưng...cậu lại muốn giết chết tôi. Tất cả đều là sự lựa chọn của cậu."
Nói rồi, người đàn ông rút súng trong túi áo bắn một phát vào tim của người thanh niên phía trước. Kỹ thuật dùng súng vô cùng điêu luyện, không tạo ra tiếng động quá lớn, tên chống đối chết một cách nhanh chóng. Tất cả những người chơi xung quanh sợ hãi không dám nói một lời. Quả không hổ danh là ông chủ hộp đêm lớn mạnh nhất ở thành phố K, ra tay vô cùng tàn độc. Cái chết của tên thanh niên là lời cảnh cáo cho những người còn lại, những ai có ý định xấu đều sẽ nhận kết cục bi thảm.