“Cậu Diệc, ngàn vạn không cần để trong lòng, tính cách của Vương tiên sinh là vậy, rất thường hay nói đùa.” Ở bên cạnh, phát giác ra Diệc Tẫn bất thường, Tần Tuyết liền đã vội tươi cười làm lành. Từ giọng nói đến phán đoán, e rằng tuổi tác ở khoảng 30, là phụ nữ.
“Đúng, ban nãy Trương đội nói cậu là người dân ở lân cận, rốt cuộc ở đây đã xảy ra chuyện gì, cậu có biết không?”
Tần Tuyết tra hỏi, Trương Khởi ngay lập tức liền đứng ra giải thích, đem đầu đuôi mọi chuyện đều thuật lại.
Từ đầu tới cuối đều bình tĩnh, song, khi nghe thấy thi thể của Giang Tiểu Linh đột ngột mất tích, Vương Tư Thâm liền không khỏi nhíu mày.
“Chuyện lần này…e là có chút khó giải quyết. Có thể đi lại bình thường giữa khu vực này đến khu vực khác, con quỷ này, chí ít cũng đã đạt tới cấp bậc hồng y.” Lắc đầu, Vương Tư Thâm lại chợt nâng mắt nhìn Diệc Tẫn, bổ sung:“Quan trọng nhất là, cậu nói mấy ngày gần đây, cô ấy đều đứng trên ban công mỉm cười nhìn cậu.”
“Cậu Diệc, tôi đề nghị cậu tốt nhất nên đi tìm người bạn Linh Sư đó của mình đi. Bởi vì khả năng rất cao, sắp tới, Giang Tiểu Linh sẽ đi tìm cậu…”
Vương Tư Thâm chỉ nói đến đây, nhưng nội dung vế sau, Diệc Tẫn cũng đã có thể tự mình bổ sung được. Lệ quỷ tìm y còn có thể làm gì ngoại trừ ăn tươi nuốt sống y chứ?
“Vương tiên sinh, anh không thể giúp tôi diệt trừ Giang Tiểu Linh được sao? Diệt trừ lệ quỷ, chẳng phải là chức trách của các anh…” Biểu lộ trên mặt có hơi đọng lại, song, Diệc Tẫn vẫn thử nói ra những lời này để kiểm tra lập trường của bọn họ.
“Cậu Diệc, cậu quên mất Linh Sư chúng tôi là gì hay sao? Mỗi một lần sử dụng linh dị lực lượng, tuổi thọ của chúng tôi đều sẽ suy giảm. Tân Hải thị này rộng lớn như vậy, mà số lượng Linh Sư cũng chỉ có ba người mà thôi, trong đó một người cũng đã sắp chết.”
“Không phải chúng tôi không muốn giúp, mà là sự kiện linh dị thật sự nhiều lắm, nhân thủ căn bản không đủ. Đương nhiên, chúng tôi cũng sẽ không thật sự bỏ mặc cậu không lo, dù sao lệ quỷ cũng sẽ không chỉ gϊếŧ một người.”
Giọng nói hơi ngừng, cẩn thận quan sát biểu lộ của Diệc Tẫn, Vương Tư Thâm liền bổ sung:“Cho nên, nhiều nhất một tuần, chúng tôi nhất định sẽ trợ giúp cậu, xử lý Giang Tiểu Linh.”
“Một tuần?” Ha hả, một tuần sau bọn họ tới liền đến hốt xác cho y luôn đi.
Bọn họ đã không giúp được, Diệc Tẫn cũng lười nói nhảm nữa, dứt khoát xoay người rời đi. Chỉ là, ở sau lưng, không biết suy nghĩ điều gì, Vương Tư Thâm lại nói vọng theo để nhắc nhở:“Cậu Diệc, cậu có thể thử lên linh dị diễn đàn thuê Linh Sư đến bảo vệ mình…”
Nhìn bóng lưng rời đi của Diệc Tẫn, Vương Tư Thâm thật lâu đều không dời tầm mắt. Ở bên cạnh, tựa như phát giác cái gì, Tần Tuyết đã thấp thỏm hỏi:“Vương tiên sinh, ngài phát hiện ra gì sao?”
Đừng nhìn Tần Tuyết tuổi tác so với Vương Tư Thâm còn lớn hơn, nhưng thực chất, không chỉ địa vị, mà thời gian trở thành Linh Sư của bọn họ đều hoàn toàn đảo ngược.
Đối với lệ quỷ, kinh nghiệm của Tần Tuyết thật sự là kém xa Vương Tư Thâm rất nhiều.
Nhất là khi, năng lực của Vương Tư Thâm còn là một viên quỷ nhãn, có thể nhìn thấy và cảm nhận được rất nhiều thứ mà thường nhân, thậm chí là Linh Sư khác đều không nhìn thấy được, linh mẫn khôn cùng.
“Tần tỷ, nơi đây cho tôi một loại cảm giác rất không thoải mái…”
“Trong khu ngoại ô này, ngoại trừ ở đây có chút âm khí Giang Tiểu Linh để lại, thì xung quanh liền đã không còn dị thường gì nữa. Nhưng kỳ lạ chính là, loại cảm giác đè nén đó lại cứ vung không đi. Giống như là…” Mi mày cau chặt, Vương Tư Thâm liền bắt đầu tổ chức lại ngôn ngữ của mình:“Bước nhầm vào ổ quỷ.”
“Đặc biệt là chàng trai tên Diệc Tẫn đó, cảm giác cậu ta mang tới cho tôi cũng rất không thoải mái.”
“Có phải là ngài suy nghĩ quá nhiều rồi không? Tôi thấy cậu ta rất bình thường mà, ngoại trừ khí sắc có chút không tốt ra, tính tình cũng rất lạc quan, sáng sủa, cười lên còn đặc biệt ấm.” Từ những lời này đến xem, ấn tượng của Tần Tuyết đối với Diệc Tẫn cũng rất không tồi.
“Không…Đó là cảm quan của tỷ, nhưng…” Vốn còn muốn nói tiếp, nhưng cảm thấy thật sự khó lòng giải thích, Vương Tư Thâm cũng chỉ có thể ngậm miệng lại.
Bởi vì linh dị lực lượng, đối với một số quỷ dị, sự nhạy cảm của hắn cũng hoàn toàn vượt xa người bình thường. Vừa rồi, dưới cảm thụ của hắn, người đứng trước mặt căn bản không hề giống một người sống, mà chẳng khác gì một con lệ quỷ đang đi lại.
Đáng sợ hơn chính là, dù chỉ đứng trước đối phương, hắn liền đã có cảm giác mao cốt tủng nhiên, thậm chí, mức độ kinh khủng còn vượt qua cả khu ngoại ô này cộng lại.
Phải biết, đây là một khái niệm đáng sợ thế nào. Bởi vì trên mặt nổi hiện ra, khu ngoại ô này liền đã có một hồng y là Giang Tiểu Linh. Như vậy, Diệc Tẫn lại có thể là gì?
Đỉnh cấp hồng y…hung thần…thậm chí là…bên trên?
Đương nhiên, cũng không loại trừ khả năng, hắn thật sự đã nhìn lầm rồi.
- ------------------------------
Không biết những gì Vương Tư Thâm đang suy nghĩ, Diệc Tẫn đã về tới nhà. Mở cửa bước vào, nằm ngoài dự liệu của y chính là, người ‘cha’ luôn ngày đêm đọc báo của y lại không hề xuất hiện, hoàn toàn biến mất tăm.
Nhưng không có tâm tình vui mừng, Diệc Tẫn chỉ như thường ngày đi lên lầu, trực tiếp ngã đầu ra giường.
Trước kia, y đã từng nhờ Phó Thụy giúp y phân tích cấp bậc của hai con quỷ trong nhà mình. Hắn đã sơ bộ phán đoán ra, có lẽ là nằm ở cấp ác quỷ.
Trong phương án Phó Thụy đưa ra, muốn diệt trừ bọn chúng, cần phải đem một con lệ quỷ thứ ba có cấp bậc ngang bằng với chúng dẫn dụ đến đây.
Thế nhưng, hiện tại lại đột nhiên xông ra một tên Trình Giảo Kim…khụ, là hồng y Giang Tiểu Linh.
Chưa nói đến việc, Giang Tiểu Linh có thể tới gϊếŧ y trước khi hai con lệ quỷ này hoàn toàn bạo loạn hay không. Thì chênh lệch giữa ác quỷ và hồng y chẳng khác gì trời và đất, nếu Giang Tiểu Linh thật sự tới, hai con lệ quỷ trong nhà y, nhất định sẽ bị miểu sát ngay lập tức.
Như vậy, kế tiếp, sẽ biến thành y đơn thương độc mã cùng hồng y lệ quỷ bàn luận nhân sinh…