Bạn Trai Không Chịu Chia Tay Cũng Trọng Sinh

Chương 31: Đưa cơm



Đế lót bánh kem rộng khoảng 30cm, nhưng Hứa Hạc không đo nên làm nhỏ hơn khiến bên lề trống ra rất nhiều, vì vậy bánh kem nhiều lắm 22-26cm, các thư ký mỗi người một miếng, chỉ để lại cho thư ký trưởng một miếng.

Nói là miếng lớn nhất nhưng so với toàn bộ bánh kem thì vẫn nhỏ không đáng kể.

Bên ngoài có người khe khẽ nói nhỏ, thư ký trưởng nhỏ giọng giáo dục các thư ký khác, “Không phải nói chờ tôi ra mới xử lý sao? Gấp như vậy làm gì?”

Vốn dĩ cô muốn để ở tủ lạnh trước, nhìn sắc mặt ông chủ rồi mới lấy ra, bởi vì sắc mặt ông chủ vẫn luôn không tốt nên chưa dám đề cập tới, ai biết ông chủ lại vì việc này mà tức giận.

Thư ký thở dài, việc này đúng là không lường được.

Mấy hôm trước rõ ràng còn nói không thích ăn đồ ngọt, miệng kén chọn hôm nào cũng chỉ ăn không đến nửa phần cơm, sao giờ lại đổi ý rồi?

Thư ký loáng thoáng cảm giác mình bắt được trọng điểm, nhưng hình như lại không có.

Cô không dám đi xa nhưng đã đuổi các thư ký khác đi rồi, ở lại cùng nhau ăn mắng còn không bằng mình một người gánh.

Sự thật chứng minh cô đã xem thường độ nhẫn nại của ông chủ, ông chủ chỉ nhàn nhạt nhìn cô một cái rồi dẫn theo bánh kem đã gói lại rời đi, khung cảnh hoang xơ tiêu điều.

Bánh kem này mua cửa hàng nào a? Lực hấp dẫn lớn như vậy?

Thư ký âm thầm ghi nhớ, quyết định buổi tối đi mua một cái xem như đền bù khuyết điểm hôm nay.

Ông chủ vào văn phòng, thư ký theo ở phía sau, đi giày cao gót tận lực không phát ra âm thanh, nhưng vẫn phiền tới ông chủ, ông chủ bảo cô trở về, một mình buồn bực trong văn phòng.

Thư ký suy nghĩ, xuống lầu tìm Hứa Hạc hỏi xem cậu mua ở đâu?

Hứa Hạc vừa cơm nước xong đang tiếp khách hàng trong đại sảnh, đợi khách hàng đi mới trả lời, “Bánh kem đấy tôi tự làm.”

Cậu gãi đầu, “Không hợp khẩu vị sao?”

“Không phải.” Thư ký lắc đầu, “Ăn ngon lắm, ông chủ rất thích, cậu có thể làm lại một phần nữa không?”

Cô không có mặt mũi nói chuyện bánh kem bị chia, “Tôi đưa tiền.”

Nói rồi lấy trong túi 300 đồng, vì là tự làm nên rất tốn sức, thư ký sợ cậu không làm cho nên đưa nhiều tiền hơn.

Kỳ thật Hứa Hạc mua phần ba phần nguyên liệu mới hơn 100 đồng, còn thừa một phần làm cho mình ăn.

“Không cần đưa tiền.” Hứa Hạc từ chối, “Hôm qua mua nhiều vẫn còn dư lại một phần nguyên liệu.”

Thư ký không chịu, “Bảo cậu cầm thì cứ cầm đi, miệng ông chủ kén chọn, ăn không ngon thì hắn không vui, khiến bọn tôi sầu muốn chết, hắn thật sự thích ăn bánh kem cậu làm, sau này còn muốn hợp tác lâu dài đấy.”

Hứa Hạc nhíu mày, làm một hai lần còn tốt, làm lâu dài thì quá phiền toái, nhưng 300 vẫn quá nhiều, “Tôi cầm 100 là được, còn lại chị cầm về đi.”

Thư ký không muốn chiếm tiện nghi, “Cậu xem mình kìa, tôi biết làm cái này rất tốn công, đưa tôi 500 tôi cũng không muốn làm đâu, tôi đưa thế này vẫn còn ít ấy, nếu cậu không nhận tôi lại nghĩ biện pháp khác vậy.”

Hai người bọn họ đẩy tới đẩy lui, cuối cùng tiền vẫn đưa cho Hứa Hạc, Hứa Hạc cầm tiền nhăn nhó, suy nghĩ không thì làm thêm hai món nữa?

Buổi tối cậu mua thêm hai phần nguyên liệu, một con cá, một khối thịt bò, nếu đã mua vậy chỉ có thể xuống bếp.

Cậu rửa sạch cá với thịt chuẩn bị sáng mai nấu, bánh kem đã làm xong bảo quản trong tủ.

Hứa Hạc vừa làm vừa phát trực tiếp, gần đây thả lỏng nên thời gian phát trực tiếp nhiều hơn, cậu nhàn rỗi không có việc gì sẽ lên mạng tìm bài thi làm, từ lúc đầu 80 điểm, đến 100, lại đến 150, cuối cùng max điểm.

Rốt cuộc cũng lấy lại thành tích, Hứa Hạc rất vừa lòng, phát trực tiếp cũng không toàn là học tập nữa, ngẫu nhiên sẽ hát, đàn dương cầm.

Hôm nay phát trực tiếp làm bánh kem.

“Vừa nãy có người khen tôi làm bánh kem ăn ngon, đợi lát nữa lại làm một phần.”

Không phải video quay sẵn mà là trực tiếp, quá trình tương đối chậm, phạm lỗi cũng nhiều, chỉ còn thiếu làm vỡ bát, cũng may thực lực không đủ thì nhan sắc tới gánh, đa số người đều là tới xem mặt cậu.

Hứa Hạc đưa nguyên liệu vào khuôn, bỏ vào lò nướng, nướng xong bỏ đi một lớp cháy đen bên ngoài, nướng cháy đen chứng minh bánh kem đã làm hỏng, chẳng qua không ai nói, chính cậu cũng không nhìn ra mà thôi.

Vì thế nguyên bản bánh kem 30cm đã nhỏ mất một vòng.

Bên kia Vương Tu khẩn trương nhìn, sợ cậu chệch dao thì cái bánh lại nhỏ thêm một vòng, nhanh chóng mua tặng mô hình yêu cơ màu xanh tới hấp dẫn lực chú ý của Hứa Hạc.

Hứa Hạc thấy được cười ha ha, “ ‘Chui dưới váy Phi ca ca’ không cần tặng quà, tôi không ký hợp đồng, tặng quà tôi cũng không được chia phần, tặng không YY, còn có lần sau nếu gặp loại tên này tôi sẽ báo cảnh sát đấy!”

Phi ca ca là ID YY của hắn, lúc đầu có người gọi hắn Phì Phì, Phỉ Phỉ, sau lại thành Phi Phi.

【‘Phi ca ca bị gió thổi vào lòng ta’ tặng 99 gấu Teddy. 】

【‘Nghe Phi ca ca thở gấp’ tặng 55 chocolate. 】

【‘Phi ca ca hôm nay vẫn chưa nằm xuống’ tặng 19 nhẫn kim cương.】

Hứa Hạc quyết đoán cầm di động, “Alo, cảnh sát sao? Chỗ này có một đám biến thái.”

Mọi người: 【……】

Hứa Hạc bôi bơ, rải chocolate lên, cất vào hộp, đặt vào tủ lạnh, sau đó vẫy tay với mọi người, “11 giờ rồi, tôi muốn đi ngủ, ngày mai còn phải dậy sớm nấu cơm, ngủ ngon.”

Phía dưới một dãy bình luận, spam.

Hứa Hạc đóng trực tiếp, rửa mặt xong lên giường ngủ.

Sáng hôm sau dậy sớm, mẹ cũng đang nấu cơm ở phòng bếp, bình thường Hứa Hạc dậy mẹ đã đi làm, cơm đặt trên bàn, hôm nay hiếm khi gặp được.

Mẹ cậu bảo dưỡng tốt, dù sao cũng là tiểu thư khuê các, động tác mơ hồ có thể thấy sự ưu nhã, nhìn thấy cậu thì hơi mỉm cười, “Hôm nay sao lại dậy sớm thế?”

Hứa Hạc ngáp một cái, “Công ty có người mừng sinh nhật, con làm hai món mang tới.”

Cậu không nói thật, chủ yếu việc này không biết nên nói thế nào.

“Bánh kem trong tủ lạnh là con làm?” Bên ngoài bánh kem dùng bao bì của cửa hàng, bà tưởng con trai mua.

“Vâng.” Hứa Hạc có chút ngượng ngùng, “Ăn ngon không?”

Lúc cậu đóng gói bánh kem có note lại, khi về bánh kem đã bị ăn hết rồi.

“Bị ba với chị con chia nhau ăn, mẹ còn không được động vào.” Mẹ buồn bực.

“Ba về rồi ạ?” Không phải bảo là đi công tác sao?

“Hôm qua về, đang giận dỗi ở bên trong đấy.”

???

“Hờn dỗi gì?” Đang tốt đẹp tức giận cái gì a.

“Còn không phải do con, thành tích sao lại trượt xuống lợi hại như vậy?” Mẹ hận sắt không thành thép, “Mẹ nhìn thấy cũng muốn đánh con.”

Hứa Hạc chớp mắt, đột nhiên nhảy vào phòng bếp, lấy khoai tây hầm gà mẹ nấu xong đặt vào hộp mang đi, “Mẹ, con còn có việc gấp đi trước, hôm qua mua nguyên liệu để ở tủ lạnh, mẹ không cần đặt phần cho con đâu.”

Nói xong mang hộp bánh kem chạy mất.

Hơ hơ, đợi lát nữa nếu bị ba cậu bắt được, không đánh cậu một trận mới là lạ.

Hứa Hạc xỏ giày vội vàng xuống lầu, lái xe đến công ty, mấy ngày nay thời tiết tốt, khi nào rảnh sẽ trả xe cho Trương Nam Sinh.

Dù sao cũng là xe xịn, tiền bảo dưỡng xăng xe tốn không ít, mới không bao lâu mà Hứa Hạc đã không dùng nổi nữa rồi.

Cậu đến công ty, vốn nghĩ sẽ giống hôm qua, trước tiên đặt ở tủ lạnh, nhưng vừa đến phòng bếp đã thấy thư ký đứng chờ từ sớm.

Hứa Hạc đưa bánh kem cho cô, do dự một chút đưa cả hộp cơm, cuối cùng còn không quên dặn dò, “Cơm nước xong trả hộp cho tôi, tôi còn dùng.”

Thư ký gật đầu, “Yên tâm đi, ăn cơm thôi còn có thể ăn cả hộp cơm của cậu chắc?”

Cô nghĩ ông chủ có vô lại đến mấy cũng không có khả năng chiếm hộp cơm của người ta đâu?

Vì thế không khách khí hứa hẹn, sau đó giữa trưa liền bị vả mặt.

Cơm đưa tới ông chủ đã sớm ăn xong rồi, rửa sạch hộp cơm rồi cất vào trong ngăn kéo…

Cất vào trong ngăn kéo…

Cất vào —— trong ngăn kéo?

Có phải ông chủ đã quên rồi không, đây là hộp cơm của người ta mà?

Thư ký đợi chờ, muốn đợi ông chủ đi ra ngoài rồi trộm lấy đi, rốt cuộc chờ đến lúc ông chủ đi WC liền chạy nhanh vào, kết quả tìm toàn bộ ngăn kéo cũng không tìm được, sau đó liền nhìn thấy ông chủ cầm theo hộp cơm quay lại.

Thư ký: “……”

Ông chủ yêu hộp cơm đến mức nào, đi WC còn phải ôm vào trong ngực!

Dưới tình huống này chắc chắn không thể lén lút lấy được, thư ký đánh bạo mở miệng, “Ông chủ, ngài có phải đã quên cái gì không?”

Lời nhắc này giống hôm qua ông chủ nhắc nhở cô, hẳn là có thể nghe hiểu được.

Ông chủ dừng một chút, tâm tình tốt lấy 1000 từ trong ngăn kéo ra, “Đúng thật phải cảm ơn cô, làm không tồi.”

Thư ký: “……”

Tôi không nói cái này a!

Nhưng ông chủ chính là ông chủ, quá hào phóng rồi, chút việc nhỏ như vậy đã cho 1000.

1000 đủ mua rất nhiều hộp cơm, thư ký cũng không hề rối rắm, đi ra ngoài mua một cái khác không khác biệt lắm đưa cho Hứa Hạc.

Lúc Hứa Hạc nhận khá sửng sốt, ông chủ thần kỳ a, mới một buổi sáng mà hoa văn dưới bát đã thay đổi.

Cậu thuận miệng hỏi, “Vậy ông chủ có ăn đồ ăn không?”

“Ăn, còn khen ngon đấy.” Thư ký kéo cậu qua một bên, “Hôm nay ông chủ tâm tình không tồi thưởng cho tôi một ngàn, hai ta mỗi người một nửa, ngày mai cậu lại mang cơm tới được không?”

Nói rồi lấy từ ví ra 500, “Đã lâu không thấy ông chủ ăn được như vậy, thật ra tôi rất đau lòng hắn, trẻ như vậy đã mắc bệnh kén ăn, lại còn là người cuồng công việc, liều mạng tăng ca, thân thể làm sao chịu được, người trẻ tuổi chính là không yêu quý thân thể.”

Trong đầu Hứa Hạc hiện lên giọng nói hôm trước nghe được, bà chủ đúng là rất trẻ.

Cậu gật đầu, “Vậy về sau tôi sẽ nấu mỗi ngày.”

500 đồng này xem như tiền cơm sau này, dù sao nấu cơm không dễ dàng, còn phải dậy sớm, chẳng khác gì tăng ca, hơn nữa còn cần đi mua nguyên liệu, thu 500 cũng không quá đáng.

Vì thế bắt đầu từ ngày đó, hoa văn dưới đế bát mỗi ngày đều thay đổi.