Bạn Trai Không Chịu Chia Tay Cũng Trọng Sinh

Chương 35: Không bắt được



Sao lại không thấy nhẫn?

Hai người bọn họ chờ ở cửa, trừ Hồ Lương thì không ai đi vào.

Vậy chỉ có một khả năng, nhẫn bị thầy cậu cầm đi.

“Có lẽ là trùng hợp.” Hứa Hạc tự lấy cớ, “Ai thấy đồ mà không nhặt?”

Trương Nam Sinh ‘cắt’ một tiếng, “Cậu đeo nhẫn thầy cậu không biết à? Nếu thật là quan hệ thuần khiết thì vừa nãy đi ra nên trả lại chứ.”

Chuyện Hứa Hạc mang nhẫn xác thật thầy cậu có biết, bởi vì kế hoạch này tiến hành hai ngày rồi, vì để dẫn người kia ra, cậu còn đi hỏi khắp, ‘nhẫn đẹp không?’

Cơ bản đồng nghiệp quan hệ tốt một chút đều biết, huống chi là thầy cậu.

Trương Nam Sinh trên dưới đánh giá Hứa Hạc, “Nói mới thấy, thầy cậu đúng là đối xử với cậu có chút đặc biệt.”

Gặp người khác là tùy ý đùa giỡn, muốn tán thì tán, duy chỉ không tán Hứa Hạc, không lý giải nổi.

“Cậu tự thấy điều kiện của mình kém sao?” Hắn chỉ vàoHứa Hạc, “Muốn cái gì có cái đó, muốn tiềm lực cũng có tiềm lực, sao hắn lại cố tình không quấn lấy cậu?”

Vừa nói như vậy, Hứa Hạc cũng nghĩ tới có một đoạn thời gian luôn thấy thầy cậu quấn lấy người khác, đuổi theo muốn số của soái ca, mỗi ngày như hoa si phát tin nhắn chào buổi sáng cho người ta, còn tuyên bố muốn đẩy ngã soái ca khắp thiên hạ, duy độc không suy xét đến cậu.

Đúng là không hợp lý, trừ phi thẩm mỹ của hắn có vấn đề.

Chẳng lẽ hắn thích dương cương, không thích kiểu như mình?

Hứa Hạc mà để tóc dài chính là mỹ nữ, nhưng cậu cao như vậy, hơn nữa tóc ngắn, cũng chưa bao giờ để tóc mái linh tinh.

Trương Nam Sinh lại để hơi dài, Hứa Hạc chỉ để vài tấc, vô cùng khảo nghiệm nhan sắc.

Cái loại này liếc mắt một cái liền có cảm giác thanh tú, tinh xảo, bởi vì ngũ quan xinh đẹp, trán cao, lúc trước thợ cắt tóc nói mặt đẹp như vậy che mất thì đáng tiếc, vì thế tự chủ trương cắt xén cho cậu.

Vừa lúc Hứa Hạc cũng không nghĩ để tóc dài, bởi vì tóc cậu hơi dài sẽ có vẻ ẻo lả, đơn giản để tầm ba đến năm tấc, mãi cho đến hiện tại.

Người khác liều mạng để tóc mái, muốn che khuyết điểm trên mặt, Hứa Hạc hoàn toàn ngược lại, cậu không để tóc mái là vì muốn ưu thế khuôn mặt hoàn toàn hiện ra.

Tóm lại đẹp là được.

“Nếu không chúng ta tìm hắn giáp mặt thẳng thắn đi.” Trương Nam Sinh kiến nghị, “Dù sao tôi thấy thầy cậu không biết xấu hổ, nếu thật là hắn, hắn khẳng định thừa nhận.”

Hứa Hạc không đồng ý, “Được rồi, việc này trước tiên không cần lộ ra.”

Nếu thật là thầy cậu, chọc thủng về sau gặp mặt khá là xấu hổ, hơn nữa dù hỏi cũng không nhất định có được đáp án.

Nhưng toilet kia đúng thật chỉ có một mình thầy cậu đi vào.

Hứa Hạc thở dài, “Đi thôi, dạy cậu bán phòng.”

Bọn họ làm tiêu thụ chủ yếu dựa vào hoa hồng, cái khác thật ra rất tự do, lúc không có khách thì làm gì tùy thích, cho nên Hứa Hạc có thể nghỉ ở phía sau rất lâu, nhưng nếu nghỉ quá lâu phỏng chừng sẽ bị bắt.

Đúng lúc bên ngoài tới giờ cao điểm, nhiều việc lo không hết, có hai khách hàng được phân đến tay Hứa Hạc.

Hứa Hạc mang theo Trương Nam Sinh kẻ xướng người hoạ, khoa tay múa chân, mang khách đi thực địa nhìn phòng ở, tốn ba bốn giờ mới thành giao, Trương Nam Sinh mệt không nhẹ, thê thảm nói, “Trước nay chưa từng đứng thời gian dài như vậy, bắp chân phát run.”

Lại thấy Hứa Hạc biểu tình như cũ, ăn mặc chỉnh tề, chỉ có tay áo hơi hơi xắn lên, thong thả ung dung ngồi xuống, “Có thế mà đã không được, thật vô dụng.”

Kỳ thật Hứa Hạc cũng rất mệt, chỉ không biểu hiện ra ngoài thôi.

Đời trước lúc Vương Tu vẫn là tiểu khả ái, luôn thích nghiên cứu đồ ăn mới đưa tới cho bọn họ nhấm nháp, mấy người một miếng liền gục, chỉ có Hứa Hạc mặt không biểu tình ăn xong, cuối cùng đánh giá, ‘hương vị tốt hơn lần trước.’

Khiến Vương Tu vui vẻ, những người khác phục sát đất.

Cậu đứng dậy lấy cho mỗi người một ly trà sữa, dùng ly một lần, một ly đẩy cho Trương Nam Sinh, một ly chính mình uống.

“Đệt, chỗ này đãi ngộ tốt vậy, còn cung cấp trà sữa?”

Cái này có điểm kỳ quái, Hứa Hạc thích uống trà sữa, nơi này vừa vặn cung cấp trà sữa, trùng hợp như vậy?

Vương Tu quả nhiên ở chỗ này.

Bảo sao gần đây hắn thần long thấy đầu không thấy đuôi, liên hệ không được, hóa ra là chạy đến chỗ này làm cu li.

“Đã nhìn ra.” Hứa Hạc rũ mắt, quơ quơ trà sữa, “Vừa vặn là vị dưa Hami tôi thích, còn có mèo, chủ tịch mới có con mèo màu trắng giống y hệt mèo của Vương Tu, cậu nói xem có trùng hợp không?”

Trương Nam Sinh đỡ trán, “Này cũng quá rõ ràng.”

“Đúng vậy, nhưng mà…” Hứa Hạc thổi trà sữa, “Không bắt được hắn.”

Nếu bắt được sẽ trực tiếp trở mặt, còn không bắt thì cậu nghẹn khó chịu.

Nhưng cho dù khó chịu, trên mặt vẫn khiến người ta nhìn không ra cảm xúc.

“Tôi có thể cảm giác được hắn ở bên cạnh, nhưng mỗi lần đều không tìm thấy chứng cứ.” Hứa Hạc lầm bầm lầu bầu nói, “Cậu nói những việc này trừ hắn thì còn ai vào đây?”

Đầu tiên là mèo, sau là chuyện đưa cơm ngay cả hộp cơm cũng giữ lại, cuối cùng là đồ vật bên người, hơn nữa đãi ngộ nơi này không muốn hoài nghi cũng khó.

Nhưng mà mỗi lần tra, đều bất lực trở về.

Tỷ như cậu cho rằng chủ tịch mới là Vương Tu, sau đó phát hiện là nữ, lần này tra lại phát hiện là Hồ Lương, ch.ết tiệt.

Trương Nam Sinh suy nghĩ, “Không còn ai?”

Cũng chỉ có tên ngốc Vương Tu này sẽ làm như vậy, mua toàn bộ bất động sản Gia Thắng, làm ông chủ của cậu, sau đó lén lút thích cậu, đối tốt với cậu.

Cố tình Hứa Hạc không biết trúng cái gió gì, không muốn cùng hắn ở bên nhau, Vương Tu cũng bảo vệ cậu, cảm thấy cậu không cùng mình ở bên nhau là đương nhiên.

Đậu má, cho nên giữa hai người bọn họ rốt cuộc đã xảy ra cái gì?

“Hắn ngược lại rất bình tĩnh.” Cư nhiên có thể mười ngày nửa tháng không thấy người, nếu là đời trước, một ngày ba cuộc điện thoại vẫn là ít, nhắn tin, WeChat, QQ, Weibo.

Còn muốn ở chung, mỗi ngày hôn buổi sáng tốt lành cùng hôn ngủ ngon, buổi tối 10 giờ bắt đầu tra hỏi, lúc đi công tác tra hỏi càng nghiêm, muốn nghe thanh âm Hứa Hạc tắm rửa, bởi vì thường thì tắm rửa xong cậu sẽ ngủ.

Hứa Hạc để ứng phó với hắn, có hoạt động gì cũng đều thực hiện ở nhà Trương Nam Sinh.

Đến giờ là tắt nhạc, tắm rửa xong, nói ngủ ngon xong, sau đó tiếp tục vui chơi.

Ai biết Vương Tu còn rất thông minh, đột nhiên gọi điện thoại cho Trương Nam Sinh, Trương Nam Sinh bị dọa phát run, nhanh chóng lớn tiếng thét to, “Vợ quản nghiêm gọi điện thoại!”

Mọi người vừa nghe, lập tức khởi động trận địa sẵn sàng đón quân địch.

“Mau mau mau, tắt nhạc!”

“Đừng có lên tiếng!”

Vài người vây quanh cái bàn, không dám thở mạnh, nhấn nghe điện thoại xong còn ấn loa ngoài.

Bên kia Vương Tu vào thẳng chủ đề, “Hứa Hạc có ở cùng cậu không?”

“Không có không có.” Trương Nam Sinh cố ý ngáp một cái, “Chị dâu, tôi chuẩn bị ngủ, có gì ngày mai lại nói nhé?”

Bởi vì Hứa Hạc là người đầu tiên thoát FA, vì thế Vương Tu cũng biến thành chị dâu.

Ở bên ngoài Vương Tu sẽ cho Hứa Hạc chút mặt mũi, chưa bao giờ vạch trần, dù sao ở nhà nên thế nào thì vẫn thế ấy.

“Ngày thường không đến hai giờ thì không ngủ, hôm nay lại ngủ sớm như vậy?” Vương Tu có hai bộ mặt, trước mặt Hứa Hạc thì ăn nói nhỏ nhẹ, trước mặt Trương Nam Sinh thì là chất vấn, “Hứa Hạc chơi với cậu toàn là học hư!”

“M.ẹ nó, chị dâu đừng oan uổng người ta a, tôi nói cậu biết, nhìn Hứa Hạc như vậy nhưng tâm tư đen tối lắm, ngày thường cậu ta có chủ ý nhất, sao có thể bị tôi dạy hư, là tôi bị cậu ta dạy hư ấy chứ!”

Hứa Hạc thuộc loại hình phúc hắc, không ra mặt cũng có thể chỉnh người.

“Chuyện học sinh nghèo khó lần trước cậu biết là thế nào không? Chính là bởi vì suốt ngày phỉ báng nói bậy Hứa Hạc, Hứa Hạc mặt ngoài nói không thèm để ý, trên thực tế lén lút thi hạng nhất, đoạt mất học bổng của người ta, người ta không có tiền mới không học tiếp được.”

Lần trước học sinh kia không biết do đố kỵ hay là nhàm chán, nói Hứa Hạc bị bao dưỡng, không biết đã bị bao nhiêu nam nhân đè rồi.

Mấy kẻ có tiền đều vây quanh cậu, giống như Trương Nam Sinh cùng Vương Tu, bị cậu hầu hạ đến dễ bảo linh tinh.

Hứa Hạc mặt ngoài nói không thèm để ý, thanh danh đều là mây khói thoảng qua, kết quả quay đầu liền đuổi người đi rồi.

“Đừng nói xấu Hứa Hạc, tôi sẽ không tin.”

Trương Nam Sinh: “……”

Đậu má, gặp được chị dâu như vậy tôi cũng rất bất đắc dĩ.

“Để Hứa Hạc nghe điện thoại!”

“Dạ.” Trương Nam Sinh thuận miệng đáp ứng, xong rồi mới phản ứng lại mình vừa trúng bẫy.

Hứa Hạc giơ chân đá hắn một phát, đậu má, nhiều lần như vậy rồi còn dính lừa, chỉ số thông minh đáng lo ngại.

Điện thoại vừa đến trong tay cậu, giọng Vương Tu nháy mắt ôn nhu, “Anh đang ở cửa, mở cửa cho anh.”

“Đến cửa rồi?” Hứa Hạc cố ý nói to, những người khác nhanh chóng phản ứng, thu dọn bình rượu, mở cửa sổ, Trương Nam Sinh còn cơ trí cầm hộp bánh kem ra.

Ở đây tụ họp cũng phải có cái cớ, nói là ăn sinh nhật, Vương Tu cũng sẽ không quá lải nhải.

Hứa Hạc cầm di động đi ra ngoài đón người, vừa mở cửa đã bị người ôm vào lòng, cả người Vương Tu lạnh như băng, khuôn mặt nhỏ bị lạnh đến đỏ bừng, đè cổ cậu hôn một hồi.

Xong rồi đi vào tra xét, lôi kéo tay Hứa Hạc, năng lực biến sắc mặt siêu cường, lúc nhìn Trương Nam Sinh trong mắt toàn là cảnh cáo cùng uy hiếp, quay đầu lại cái gì cũng không có, cười ôn nhu ôm Hứa Hạc, ấn ở góc hôn hôn sờ sờ.

Khi đó vẫn là năm nhất, Hứa Hạc vừa học vừa làm, không có thời gian rảnh ở cùng hắn, vì thế hắn chạy tới quản lý công ty ba hắn, cả người đều là phong phạm tổng tài, khí thế có thể dọa người thường sợ đến tiểu ra quần.

Đây cũng là nguyên nhân Trương Nam Sinh cùng đám bạn kia sợ hắn như vậy, nhưng Hứa Hạc hoàn toàn không sợ, bởi vì Vương Tu chưa bao giờ phô trương ở trước mặt cậu, không chỉ như thế, còn vô cùng mềm mại mong manh.

Hứa Hạc có đôi khi cũng hối hận, nếu lúc ấy cậu không nhất thời xúc động nói chia tay, có lẽ Vương Tu vẫn che giấu d.ục vọng đáng sợ của mình ở trước mặt cậu, nhưng trên đời này không có thuốc hối hận.

Vương Tu không thể biến về bộ dáng đáng yêu kia nữa, cái kiểu ch.ết tiệt hiện tại đúng là tức điên người.
— QUẢNG CÁO —