Bạn Trai Tôi Là Trai Hư

Chương 3



Buổi tối tại phòng kí túc xá của Thẩm Đường ai nấy đều nằm dài hết trên giường,là di chứng mệt mỏi sau cả ngày học tại lớp. Tri Tri hoạt bát đang nằm xem điện thoại thì hét toáng lên. Cả phòng ai nấy đều hốt hoảng quay sang nhìn cô nàng.

Tri Miên nhanh chân lẹ tay ló đầu qua hỏi.

" Này chị hét cái gì đấy, lỗ tai em sắp lủng lỗ rồi đây"

Tri Tri vẻ mặt mang chút hóng hớt cầm điện thoại giơ trước mặt ba cô bạn cùng phòng.

" Nhìn nè Lục Viễn lại lên trang đầu của diễn đàn trường này,cậu ấy với hoa khôi khối 11 bị chụp lén đấy , nhìn hai người họ thân thiết chưa.Ôi đến mấy chị khối trên cũng không cưỡng lại cậu ấy mà"

" Ôi dào chuyện có gì lạ, cậu ấy trước giờ làm cái gì chẳng được chú ý. Nói chứ cậu ấy còn nổi hơn mấy anh tiểu thịt tươi giới giải trí đấy, ngày nào cũng có tin hot của cậu ta"

 Tri Miên nói cũng quay sang liếc nhìn điện thoại của Tri Tri .

Thẩm Đường nhìn vào màn hình điện thoại rồi hỏi.

" Cậu ấy tên Lục Viễn ?"

" Đúng vậy. Đúng rồi cậu mới chuyển đến nên không biết cậu ấy đấy thôi,cậu ấy..."

Tri Tri chưa nói xong thì Thẩm Đường liền nói.

" Tớ biết cậu ấy nhưng giờ mới được biết tên thôi"

Tri Miên lại lần nữa lết lết lại gần hai cô nàng hóng " Hai cậu quen nhau sao "

" Không.... không chỉ là tớ biết cậu ấy thôi, cậu ấy không biết tớ đâu" vẻ mặt của Thẩm Đường hơi xụ xuống.



Tri Tri và Tri Miên đưa mắt nhìn nhau rồi ra hiệu,cả hai ngầm hiểu rồi cười thích thú.

"Không lẽ cậu...cậu thích cậu ấy hả "

Mặt Thẩm Đường lập tức đỏ hơn trái cà chua nhanh miệng phản bác, chân tay lúng ta lúng túng quơ quơ.

" Tớ không có các cậu đừng đoán bừa"

" Cậu ta có cái gì mà để thích. Tồi hết chỗ nói" giọng điệu hờ hững của Mục Sơ vừa cất thì lực chú ý đều đổ dồn về phía cô nàng.Thuận thế cô nàng châm thêm.

" Cái tên đấy chỉ được cái mã. Một đám con gái suốt ngày bu quanh cho cậu ta chơi đùa. Cậu ta còn chẳng hẹn hò với cô ả nào, chỉ biết đùa giỡn tình cảm con gái người ta. Về nhà thì lúc nào cũng tỏ vẻ đường hoàng trước mặt ông nội,tớ đây khinhhh"

Tri Tri nghe vậy vẻ mặt trợn mắt há mồm nhìn Mục Sơ rồi lại líu ra líu ríu

"Này Mục Sơ cậu nói xem cậu cũng là em họ của Lục Viễn lại nói anh họ như vậy, không sợ Lục Viễn nghe được ư"

"..."

Lúc này đây Mục Sơ mới từ trên giường bước xuống, đôi chân dài trắng nõn đi về hướng cửa phòng ,mở ra rồi ngó ra ngoài rồi lại đóng cửa. Bước đến trước mặt ba cô bạn trịnh trọng lên tiếng.

" Mai tớ khao trà sữa các cậu,hôm  nay các cậu cái gì cũng chưa nghe,rõ chưa" Mục Sơ vừa nói vừa đưa tay ra hiệu đặt ngay cổ rồi cắt phanh ngang một cái.

"Tớ còn tưởng có người không sợ học bá Lục Viễn xuất hiện rồi chứ " Tri Tri và Tri Miên liên tục đua nhau chọc Mục Sở.

Chỉ có Thẩm Đường nãy giờ vẫn ngồi im như tượng,giương cặp mắt bồ câu chăm chăm nhìn Mục Sơ.Tất nhiên bị ánh mắt thuần khiết nhìn chăm chú cộng thêm khuôn mặt đẹp chết người kia của Thẩm Đường thì Mục Sơ cũng chẳng thể làm lơ được.

" Này Tiểu Đường cậu đừng nhìn chằm chằm tớ vậy chứ, tớ không cưỡng lại nổi khuôn mặt đấy của cậu đâu "

Đột nhiên cô đứng bật dậy đi lại gần Mục Sơ đưa tay sờ lấy mặt cô nàng lắc qua lắc lại xem kĩ không xót một chi tiết.



" Cậu là em họ cậu ấy ư,sao tớ chưa từng gặp qua cậu ở nhà cậu ấy thế kia"

"HẢ" cả ba cô nàng đồng thanh lần này là nhìn về phía Thẩm Đường với vẻ mặt khó hiểu.

" Cậu cậu ở chung nhà với Lục Viễn sao"

" Sao cậu biết nhà Lục Viễn vậy"

" Tiểu Đường à cậu rình mò nhà Lục Viễn sao "

"....."

Sau một loạt câu hỏi thì với tính thẳng thắn của của Thẩm Đường thì cô cũng thành thật khai báo kể rõ ngọn nghành.Thì ra là Lục Viễn có một lần đã giúp cô lấy lại túi xách từ tên cướp,rồi sau đó cô phát hiện anh sống kế bên khu nhà của cô . Cứ thế là cô đã dõi theo anh từ lúc chuyển đến Nam Thành .Và tất nhiên cô bị thu hút bởi khuôn mặt chết người đấy của Lục Viễn.Nói trắng ra cô không thuộc tuýt người mê trai đẹp nhưng không biết vì sao cô lại bị anh thu hút từ cái chất giọng đến cái thân hình cao lớn đó đặc biệt là lúc anh giúp cô lấy lại túi xách thì càng làm tăng hảo cảm trong lòng cô hơn.Sau khi đi học thì mới biết là bằng tuổi với anh còn học sát lớp của cô và giờ lại biết bạn cùng bàn là em họ của cậu ấy. Ôi cái duyên trời định này.

" Sao lại trùng hợp như vậy. Nhất định là có duyên " Tri Tri là người lên tiếng đầu tiên

Mục Sở cũng kinh ngạc sau khi nghe cô nói, không ngờ ông anh này của cô cũng biết giúp đỡ người khác đấy.Tiện thể cô cũng bổ sung thêm một câu.

" Ừm nếu cậu làm chị dâu mình thì mình cũng không ý kiến.Nào hãy đến thu phục thằng cha đấy đi Tiểu Đường à"

"....."

"Tiểu Sơ cậu nói cái gì đấy "

Thẩm Đường tuy là rất thích Lục Viễn đi nhưng chưa đến mức đó ,chỉ là cái thích từ một người bạn à không trên mức bạn một tí vậy.

Thế là cả phòng kí xá tràn đầy tiếng cười đùa của các cô gái mãi đến giờ tắt đèn các cô nàng mới quay trở lại giường đi ngủ.