Thật ra là 《 Bạn trai quá yêu mông mình phải làm sao đây 》 Văn minh cái beep, làm như tiêu đề đi.
[Bạn trai yêu mình quá phải làm sao bây giờ?]
Chủ thớt: Mở một topic mới, tại vì tiêu đề không cho viết mấy thứ vàng khè* nên đổi thành cái này. Tiêu đề này hình như nghe đúng hơn. Viết từ lúc mình và bạn trai bắt đầu quen biết đi nhỉ, dù sao mọi người xem xong chắc sẽ đau lòng thay mình.
*là mấy chuyện dằm khăm đó
[Topic tà răm? Chắc là chủ thớt sẽ không livestream cho tụi này coi hai người ứm ừm đâu nhỉ?]
[Đậu mé kích thích vậy. Tui không chờ nổi nữa, chủ thớt mau kể đii]
[Sao phải đau lòng thay chủ thớt vậy, bạn trai mạnh quá hả?]
[Cái topic lan man thế này sao chưa khóa!]
Chủ thớt: Vừa nãy bạn trai tự dưng nhìn lướt qua, làm mình sợ muốn chết. Cũng không thể để cậu ấy biết mình đang nói xấu cậu ấy được, nếu không tối đến mông sẽ không chịu được.
Đàng hoàng mà nói thì chủ thớt với bạn trai quen biết nhau hồi cấp 3. Bạn trai mình để mà nói thì là người đẹp trai thành tính tốt lại còn chơi bóng rổ giỏi nữa. Chuyện nên khen thì khen nhé, dù sao topic này của mình là chuyện thật.
Thì một học sinh vô cùng bình thường như mình cứ thế mà bị cậu ấy hấp hẫn, cũng nằm trong danh sách người yêu thầm luôn. Chuyện yêu thầm của mình thì tiện hơn một chút tại vì mình với cậu ấy học cùng lớp.
Gần quan được ban lộc.
Không chỉ mình nghĩ thế, học sinh nữ trong lớp cũng nghĩ như vậy.
Trên bàn cậu ấy lúc nào cũng đầy ắp thư tình, ngữ văn của chủ thớt không được tốt lắm nên không dám viết mấy vần thơ như thế, cho nên mỗi ngày ở nhà đều làm bữa cơm tình yêu trộm đặt lên bàn cậu ấy.
Ngày đầu tiên đặt lên bàn cậu ấy còn hỏi cái này ai đưa vậy.
Không ai thừa nhận hết.
Cậu ấy nói không nhận thì vứt đây.
Mình thật sự sợ cậu ấy sẽ vứt mất nên không kiềm chế được mà nhìn sang. Cậu ấy dựa vào tường, tay còn cầm hộp bento, bộ dạng có vẻ không kiên nhẫn lắm. Không thể không nói, người đẹp móc cứt mũi cũng là cảnh đẹp kinh diễm đó.
(Nhắc nhở bạn: ngữ văn thụ bất ổn)
Mình còn đang cảm thán giá trị nhan sắc của bạn trai thì cậu ấy đã nhìn sang đây. Khoảnh khắc đối mặt đó mình như người mất hồn, lập tức quay phắt mặt đi. Một tiết học cũng không dám quay xuống nhìn nữa, cũng không biết cậu ấy có vứt đi không.
Cho nên thừa dịp giữa trưa tan học mọi người đi mất mình mới lục thùng rác.
Haiz, mình thừa nhận là thùng rác hôi lắm.
Mình không dám ăn thực phẩm rác nữa đâu.
Đang lúc mình lục hăng say, đằng sau bỗng có thanh âm trầm thấp dễ nghe xuất hiện, cảm giác lỗ tai như muốn mang thai luôn. Nhưng giọng nói dễ nghe ấy lại thốt ra nội dung khó chấp nhận được.
"Ui, lục thùng rác à."
Mình xấu hổ vô cùng. Tay cũng mình còn đặt trong thùng rác, cũng không biết nên lấy ra hay tiếp tục bới nữa.
"Có phải tìm cái này không?"
Cậu ấy lại nói chuyện với mình.
Mình cứng đờ quay người lại, bạn trai mình đang ăn bento tình yêu của mình! Cậu ấy không vứt ư? Mình lập tức vui vẻ, nhưng sau đó vui không nổi nữa rồi.
Bởi vì mình xoay đầu, cong eo, còn tay thì vẫn trong thùng rác.
Mọi người tưởng tượng tư thế của mình đi, quá là mất mặt, thế là mình chạy vụt đi mất, hình như còn làm bento nghiêng ngả mất, nhưng mà mình không rảnh bận tâm.
Mình chạy đến WC, rửa tay kĩ càng.
Bạn trai mình lại đến nữa, cậu ấy dựa lên tường, một chân hơi cong lên trông cực kỳ giống mấy đứa đầu gấu.
Quên nói là thành tích bạn trai mình giỏi lắm, nếu không cũng không vào được đại học của bọn mình.
Cậu ấy nói, "Làm đổ cơm của tôi rồi, chuẩn bị bồi thường thế nào đây?"
[Đậu má, chủ thớt tới để show cơm chó!]
[Gì nữa gì nữa gì nữa? Bồi thường như nào? Bằng (da) thịt à?]
[Mẹ, tui còn đang đợi livestream ứ ừ, khi nào mới tới vậy]
[Chủ thớt là trai phải không? Ở trên bảo đau mông cả đêm, hình như chỉ mỗi trai đau mông thui.]
[Không thể không nói quả lục thùng rác của chủ thớt làm tui cười ẻ, chủ thớt đỉnh vl!]
[Treo đầu dê bán thịt chó? Quản lý còn không xóa topic đi!]
Chủ thớt: Ngại quá, bạn trai mình lại làm mình đau mông, mình lại kể tiếp ha.
Bạn trai mình bảo phải bồi thường, bồi thường kiểu gì? Mình bảo nếu không ngày mai mình đền bù cậu ấy một phần cơm hộp nhé.
Thực ra là đúng ý của mình quá.
Nhưng cậu ấy chỉ hừ lạnh một tiếng.
Mình thử nói, "Đền tiền?"
"Tôi mà thiếu chút tiền đó à?"
Mình lại bị bạn trai trào phúng.
Mình chỉ có thể hỏi cậu ấy muốn bồi thường thế nào.
Mọi người biết bạn trai mình nói gì không?
Cậu ấy nói, Bồi thường bằng thịt!!!
Σ(⊙▽⊙ "a
Mình ngỡ ngàng thật sự.
Lúc đó còn là học sinh cấp 3 chưa đủ tuổi, lần đầu tiên nghe được từ ngữ trắng trợn như thế nên mặt mày cũng phải đỏ bừng.
Mình đứng đắn trả lời cái này không được, thế nhưng cậu ấy một hai đòi mình đền bằng da thịt. Mình đành phải hỏi là đền bằng thịt là đền thế nào.
Lại còn nhỏ giọng bổ sung một câu, "Mình không có căn cước công dân."
Thật ra chủ thớt còn đang nghĩ nên trộm căn cước bị mẹ tịch thu thế nào đây.
Cậu ấy lại nói, "Tốt nhất là thịt ba chỉ."
????
!!!!
Hóa ra cậu ấy chỉ muốn mình mang thịt cho ăn!
Xấu hổ quá đi.
Cậu ấy còn đang cười nhạo, cười nhạo thật đó, tiếng còn phát ra từ mũi, lại còn truy hỏi mình muốn lấy căn cước làm gì.
Mình hoài nghi là cậu ấy đang ghẹo mình, hơn nữa có chứng cứ.
Thôi cũng chẳng có cách, người mình thầm thương, có xấu xa cũng phải chịu.
Sau đó là bắt đầu ngày tháng mình mang cơm cho cậu ấy ăn.
[Ha ha ha ha ha, đền thịt thiệt!!!]
[Cười vl chủ thớt ơi, cậu còn phải một hai châm câu căn cước vào.]
[Chủ thớt có thể mở rộng nội dung từ tiêu đề hơn không? Mông đào đau thế nào? Tui vẫn đang chờ livestream đó nhen. Chủ thớt sau này còn lề mề thế này tui cũng không thèm ở với cậu nữa đâu]
[Đoán mò đào đào của chủ thớt phải đau cả đêm nữa!!!]
[Chủ thớt năm mấy rồi, tôi cũng muốn ra ngoài ở nhưng mà giáo viên phụ đạo không cho huhuhu]
- --
Tác giả có lời muốn nói: Tuy nói là văn diễn đàn nhưng cảm thấy không đúng tiêu chuẩn lắm.