Bàn Tròn Trí Mạng

Chương 101: Vật tế thứ tư



Chuyển ngữ: AnhTuc712. (anhhtucc.wordpress.com)

Sau khi tiếp quản Thanh Điểu, Giang Vấn Nguyên đã luyện thành thói quen khi an ổn lo đến ngày nguy nan, luôn suy tính đến khả năng xấu nhất có thể xảy đến. Lửa trên đám người lửa bành trướng hơn hôm qua, nhiệt độ tăng thêm ít nhất 10 độ, nhưng chúng vẫn nằm trong dự kiến của cậu.

Tối qua cậu tiễn vong chúng quá sớm nên đêm nay định áp dụng cách chậm rãi hơn, tiêu dần oán khí của chúng. Vừa trông thấy cảnh trí tầng hầm, Giang Vấn Nguyên che khuất ánh sáng trong phòng, chỉ dùng nến chiếu sáng, học theo bố cục và dây xích bên trong thiết kế bẫy, so tài so trí dồn chúng đến đó. Độ mạnh yếu của năm chiếc bẫy khác nhau, còn có một cái bị hư có thể dễ dàng tránh được. Cậu chỉ muốn trong lúc vây khốn chúng nó thử thí nghiệm một chút, xem bóng ma tâm lý và tấn công tinh thần có hiệu quả không.

Giang Vấn Nguyên dành chiếc bẫy bị hỏng cho màn cuối mới dồn một con vào đó. Kết quả khá khả quan, con cuối cùng chưa giãy giụa đã run bần bật, ngọn lửa trên người nó gợn thành hoa văn. Nếu nhiệt độ trong phòng không cao đến mức có thể hun thịt, Giang Vấn Nguyên vẫn muốn thưởng thức cảnh lửa cuộn sóng của nó thêm chút nữa. Một giờ sau, đám người lửa không thể tạo thành vết thương nào cho cậu lần lượt không cam lòng biến mất.

Phòng tắm chung giờ này đã ngừng sử dụng, Giang Vấn Nguyên chỉ có thể chịu đựng thay bộ quần áo đã ướt đẫm trên người ra rồi mở cửa sổ tản nhiệt. Lúc chờ nhiệt độ hạ xuống, cậu luôn chú ý quan sát hướng phòng số 04, nhưng dù cậu nhìn đến mức nào thì cửa vẫn luôn đóng chặt, không hề có dấu hiệu sẽ được mở ra. Giang Vấn Nguyên đứng nhìn nó mười mấy phút rồi yên lặng thở dài, xoay người trở về phòng.

Giang Vấn Nguyên bị hun dữ dội, cơ thể và tinh thần mỏi mệt chồng chất nhưng cơn buồn ngủ lại mãi không đến. Bộ phận và khuôn mặt rối xương vẫn giống hôm qua, không thay đổi gì. Gương mặt chú Trần bên trên nhắm chặt hai mắt, những nếp nhăn xô vào nhau trông vô cùng đau đớn. Nếu quan sát cẩn thận có thể thể thấy thay đổi cực nhỏ.

Rối xương nằm cả đêm bên gối cậu không hề thay đổi, mới bỏ lại không gian đặc thù nửa ngày đã biến đổi, nguyên nhân của chuyện này chỉ có thể là Trần Miên – người cậu đã từng tiếp xúc một đoạn thời gian rất ngắn sáng nay. Bất kể thế nào, Giang Vấn Nguyên vẫn cần phải nghĩ cách khiến Trần Miên và chú Trần nhanh chóng gặp nhau. Nghĩ đến tình huống Trần Miên có thể bị nhân cách thay thế khi lấy rối ra, Giang Vấn Nguyên rất cần chừa lại đường lui cho mình.

Giang Vấn Nguyên cẩn thận cất rối xương vào không gian, lấy sổ ra sắp xếp lại tình huống của họ ở trò chơi Bàn tròn.

Ưu thế:

1. Trần Miên đã nắm được chiến trường của họ, có thể tạo nên ảnh hưởng nhất định.

2. Chuyện Chú trần vào trò chơi Bàn tròn mang ý nghĩa đặc thù nào đó, có lẽ sẽ tăng thêm hỗ trợ.

3. Bản thể của trò chơi Bàn tròn đã bị Trần Miên kéo vào trận, có cơ hội đối đầu với nó.

Bất lợi:

1. Trần Miên bị giới hạn trong tình huống của số 04, giao tiếp khó khăn, không thể dành hết sức lực ứng chiến.

2. Nếu muốn để Trần Miên đánh thức chú Trần có khả năng sẽ để lộ thân phận người chơi.

3. Tạm thời chưa có phương pháp hiệu quả tìm kiếm bản thể của trò chơi Bàn tròn.

Sau khi viết xong, Giang Vấn Nguyên ngẩn người nhìn tờ giấy một chốc rồi xé nó xuống, vo tròn lại. Mỗi ưu thế cậu liệt kê đều là công của Trần Miên, mỗi bất lợi trong danh sách đều phải nhờ vào hắn để lật ngược tình thế. Trần Miên trắc trở gian nan, sao cậu nỡ lòng đè hết gánh nặng lên người hắn?

Trần Miên, chú Trần, cả cậu nữa, trong ba người chỉ mình cậu có thể hành động tự do, cậu cần phải nỗ lực nhiều hơn nữa. Giang Vấn Nguyên lại mở sổ ra, trên giấy viết tóm tắt sơ lược những gì Trần Miên cố gắng biểu đạt với mình trước khi bị 04 thay thế.

Trần Miên nói hắn rõ ràng sự thật của trò chơi Bàn tròn, lợi dụng điều đó thành công kéo bàn tròn xuống nước, ép nó tăng thêm quy tắc thứ hai – người đầu tiên tìm được bản thể của trò chơi Bàn tròn, nói câu "tôi tìm được bạn rồi" có tư cách thông quan.

Quan hệ giữa Trần Miên và trò chơi Bàn tròn là người chơi game và game.

Trần Miên có thể bám vào người khác vào màn, sự đặc biệt này cùng một loại với auto game. Trong game online, người chơi có thể tạo ảnh hưởng nhất định dựa vào công cụ hack, nhưng họ không thể dùng nó để sửa lại quy tắc và nội dung. Vì bản thân trò chơi thuộc về nhà đầu tư và tổng đài, người chơi không có quyền sửa lại.

Trần Miên chịu đủ loại hạn chế chắc chắn không thể là người sở hữu trò chơi, nhưng hắn có thể tăng điều kiện, chứng tỏ hắn là một mắt xích hoặc ít nhất là một bộ phận liên quan nào đó. Mắt xích này không thể nào ở chỗ trò chơi Bàn tròn trước khi họ tham gia vào, nó nằm ở chính họ.

Phân tích đến đây, trong đầu Giang Vấn Nguyên có một tia sáng lóe lên, cậu hiểu rồi!

Khi vòng tuần hoàn chết chóc bắt đầu, Trần Miên bất hạnh mất trong trò chơi Bàn tròn, người kia ước người yêu mình sống lại. Sau khi nguyện vọng được chấp thuận, vòng tuần hoàn chính thức hình thành. Nhưng năng lượng cần dùng để đảo ngược thời gian vô cùng vô cùng lớn, mỗi lẫn đều lặp lại một vòng mới sẽ tốn một lượng cực kỳ khủng khiếp, nên trò chơi Bàn tròn đã ném họ vào một môi trường giả lập lặp lại cái chết tuần hoàn. Trần Miên có thể tạo ảnh hưởng với trò chơi Bàn tròn, chứng minh môi trường này liên quan chặt chẽ với họ, còn thứ gì thích hợp cho việc tải kết nối hơn não bộ?

Vòng tuần hoàn cái chết chỉ nằm trong não bộ họ, tất cả đều là giả, nhưng điều ước phải được thực hiện một cách chân thật, nên một khi họ tính đến kết cục của vòng lặp, trò chơi Bàn tròn đã bắt đầu vòng tuần hoàn chân chính. Nó sẽ nhảy qua toàn bộ quá trình lặp lại vô hạn ở giữa, trực tiếp vọt thẳng đến kết cục, biến tất cả kết quả đã được tính toán thành sự thật.

Lúc viết vào sổ hai chữ "chân thật", tay Giang Vấn Nguyên dùng lực rất mạnh, đến nỗi rạch một đường trên trang giấy.

Lòng cậu ngập tràn phẫn nộ, trong đó không chỉ có phẫn nộ cho riêng mình. Trên đời này, kẻ thiết tha mãnh liệt ước cho người mình yêu sống lại, nguyện trả cả mạng sống có lẽ không nhiều, nhưng tuyệt đối không phải số ít. Giữa họ, không phải ai cũng may mắn có được người yêu xuất xắc như cậu, bao nhiêu người vượt qua được thử thách này? Có lẽ trò chơi Bàn tròn không cần dùng đến loại vẫy như rối xương này đã có thể tính ra cái kết đầy chết chóc cho người chơi, không bỏ chút sức nào thu ngay được linh hồn người chơi vào túi.

Giang Vấn Nguyên hít sâu vài cái, áp ngọn lửa cháy phừng phừng trong lòng xuống. Tình huống hiện giờ không lạc quan lắm, tức giận giúp những người chơi cùng cảnh ngộ cũng vô dụng. Đã gần hai giờ đêm nhưng Trần Miên vẫn chưa đến gặp cậu. Giang Vấn Nguyên khép sổ tay lại, nhét nó vào gối rồi đi ngủ.

Lễ tế ngày thứ tư, mọi người ngầm chấp nhận vật tế hôm nay sẽ là số 44. Đã xác định vật tế, không khí giữa đám tội phạm nhẹ đi khá nhiều. Đối mặt với ác ý của người khác, số 44 không quậy phá, cũng không trốn tránh. Ả không làm gì cả, bỏ ăn ngồi trên bậc thềm gần đàn tế cả ngày, nhìn chằm chằm đám phạm nhân đi tới đi lui.

6 giờ chiều, tiếng chuông của nghi thức hiến tế vang lên đúng giờ.

Phạm nhân mặc áo tù màu cam tụ tập dưới đài tế như một biển lửa đỏ rực. Số 44 đứng dậy đi lên đài tế, đôi mắt luôn tập trung nhìn vào hướng nào đó. Số 44 nâng tay đẩy đám người cản đường ra, tiếp tục đi đến trước mặt Giang Vấn Nguyên. Chết chóc đọng lại nơi đáy mắt, ả dùng giọng nhẹ đến mức chỉ mình Giang Vấn Nguyên nghe được thốt lên trong sợ hãi: "Tôi đã tìm được bạn..."

Giang Vấn Nguyên biết ý nghĩa những lời này, phản xạ cơ thể nhanh hơn tư duy của cậu một bước, giúp cậu bày ra một khuôn mặt nghi ngờ rất hợp hoàn cảnh.

Số 44 nhìn Giang Vấn Nguyên với ánh mắt van lơn, hy vọng cậu sẽ cho ra đáp án mình muốn. Cậu không nói gì. Vì kích động, sắc máu trên mặt số 44 dần rút đi, ả co người lại phát ra tiếng rêи ɾỉ ngắn ngủi, ả muốn chạy trốn nhưng cơ thể lại chống lại ả, cứng ngắc bước lên đài tế như một cái máy.

Số 44 tự khóa mình lại, dùng khuôn mặt không cảm xúc đọc lớn tội danh của mình khi đám vong linh xà xuống, "Chàng trai tôi yêu chỉ thích con gái trắng trẻo, nên tôi đã lột da mười hai cô gái anh ta quen rồi chế thành một tấm da người đẹp đẽ. Tôi mặc nó vào rồi nhưng anh ta vẫn không thích tôi, nên tôi gϊếŧ cả anh ta, lột da anh ta làm thành đồ lót, mỗi ngày mặc chúng, mãi mãi chúng tôi sẽ không xa nhau."

Sau khi số 44 đọc xong tội trạng của mình, vong linh bị hại như hủ mực nhỏ xuống. Mười hai quỷ nữ và một quỷ nam không có da, mười ba đôi tay cùng xé toạc lớp da của số 44 còn đang sống. Đám vong linh chen chúc vào tấm da, điền vào tấm da rũ rượi một hình người, kéo số 44 máu me be bét vào giữa chúng nó.

Lễ tế ba ngày trước, sau khi xác định tội danh người chết là đúng thì cậu không nhìn nữa. Lúc số 44 nói câu kia với cậu, Giang Vấn Nguyên có thể cảm nhận rất rõ, mặc cậu có đồng ý hay không thì cái mặt nạ mang số 44 này sẽ mãi in vào một góc trong trí nhớ cậu. Lễ hiến tế này, cậu tận mắt trông thấy ả bước lên từng bậc thang, tận mắt trông thấy ả bị đám vong linh xâu xé rồi lôi đi, biến mất trong tầng mây. Cậu chưa từng dời mắt.

Khi hoạt động hôm nay, kế hoạch thông quan trận cuối của Giang Vấn Nguyê dần thành hình. Trong kế hoạch có khá nhiều yếu tố không chắc chắn nên cậu còn khá do dự, không quyết được chuyện đi giả nhân giả nghĩa. Cái chết của số 44 trở thành chất xúc tác cuối cùng, một bàn tay đẩy Giang Vấn Nguyên một phát thật mạnh khiến cậu rời khỏi cơn mê, quả quyết thực thi kế hoạch đã định.

Mỗi khi lễ tế kết thúc, bữa ăn ngon lành đậm mùi máu sẽ nối gót theo sau.

Giang Vấn Nguyên ở lại đài tế một lúc mới đến nhà ăn, đợi khi cậu đến thì mọi người đã yên vị. Cậu bưng khay của mình, ngồi vào ghế trống đối diện số 04, "Tôi có thể ngồi đây không?"

Số 04 ngẩng đầu liếc cậu, "Ngồi rồi còn hỏi làm gì!"

Giang Vấn Nguyên lờ đi sự không thân thiện của y, "Tôi có chuyện muốn thương lượng với anh."

"Chuyện gì?" Số 04 nhìn cậu đầy cảnh giác, "Đừng tưởng cái nhân cách ngày ngày yêu mày, cả đời yêu mày kia ảnh hưởng đến tao thì tao sẽ đồng ý bất kỳ chuyện gì mày yêu cầu."

Giang Vấn Nguyên khoát tay, "Anh đừng hồi hộp vậy, tôi chỉ muốn gặp nhân cách kia của anh một lần thôi, tôi có chuyện muốn nói với anh ta."

Số 04 nghi ngờ nhìn cậu, y nghĩ đến nhân cách đã một ngày không gặp Giang Vấn Nguyên của mình. Tên đó luôn truyền cho y loại cảm giác nhớ nhung chua chát, rất ảnh hưởng đến hành động của y. Y miễn cường chấp nhận, "Tám giờ tối nay, phòng mày."

"Được, cám ơn anh." Giang Vấn Nguyên cám ơn xong thì nhanh chóng ăn cơm tối, tiếp đến mang cơm cho số 21 như thường lệ.

Thời gian Giang Vấn Nguyên và số 21 trao đổi tin tức cơ bản vào giờ cơm của gã.

Số 21 hỏi cậu tin tức vài người, cậu trả lời trôi chảy. Ăn tối xong, chuyện trao đổi tin tức hôm nay của hai người coi như kết thúc. Khi Giang Vấn Nguyên bưng khay rời đi thì bị gọi lại, số 21 nhìn cậu bằng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu, "Hàng xóm, hôm nay cậu cho tôi cảm giác không giống trước kia lắm."

Giang Vấn Nguyên quay đầu nhìn gã, khuôn mặt cậu biểu đạt một sự nhẹ nhõm, "Phải không, tôi sẽ coi câu nói này như khích lệ."

Không đợi gã nói tiếp, Giang Vấn Nguyên dứt khoát khép cửa đi cất khay cơm. Xong thì cậu trở lại phòng ở đợi Trần Miên đến.

Tám giờ tối, Giang Vấn Nguyên đang bên trong nghe được một loạt tiếng gõ cửa dồn dập.

Cậu mở cửa, bên ngoài hiện lên khuôn mặt chán ghét của số 04.

"Anh không đúng, mời đổi người." Giang Vấn Nguyên mặt không đổi sắc khép cửa lại nhốt số 04 ở ngoài.

Ngoài cửa vang lên tiếng chửi tục, cơ ba mươi giây sau thì tiếng gõ cửa lại vang lên, âm thanh bình tĩnh có nhịp điệu, hoàn toàn khác sự hỗn loạn lúc nãy. Giang Vấn Nguyên mở cửa, mặt đối mặt với người bên ngoài. Hai người nhìn nhau ba giây, Giang Vấn Nguyên nghiêng người tránh sang một bên, "Vào đi."

Trần Miên lách người vào trong, khóa cửa lại rồi nói với cậu, "Xảy ra chuyện gì vậy, sao em lại công khai liên lạc với anh. Hành động lớn lối như vậy rất dễ khiến người khác để ý."

"Chỉ là em nghĩ thông một số chuyện thôi, không phải chuyện gì xấu đâu. Anh đi theo em, em có chuyện rất quan trọng muốn nói." Giang Vấn Nguyên kéo Trần Miên ngồi xuống giường của cậu, "Hy vọng anh có thể duy trì tinh thần đừng để số 04 thay thế. Cần em cho anh chút thời gian để điều chỉnh cảm xúc không?"

Thái độ của Giang Vấn Nguyên hết sức nghiêm túc, từ khi cậu biết Trần Miên còn sống đến giờ chưa từng nghiêm túc như vậy. Trần Miên cảm nhận được điều đó, hắn cẩn thận tự xếp lại ổn thỏa ba phút mới nói: "Em nói đi, dù chuyện gì anh cũng có thể gánh vác."

"Dòng máu tổ tiên anh có người được sinh ra nhờ kết hợp với NPC, vậy nên anh mới có thể ăn rối, chuyển hóa năng lượng của nó. Trong bóng đêm, chú Trần cảm nhận được tình huống của anh, lúc em mang rối đến thăm hai bác thì ông ấy đã gửi hồn mình vào rối xương, cùng vào màn với nó, vào màn rồi thì con rối xuất hiện khuôn mặt chú ấy. Em không cách nào đánh thức chú ấy dậy, nhưng chú lại có phản ứng với anh, cùng anh để lại tờ giấy nhắc em có vật gì đó khác lạ tồn tại. Em hy vọng anh có thể tìm cách đánh thức chú ấy, chú ấy không màng hiểm nguy cùng vào đây, chắc chắn chú có chuyện rất quan trọng muốn nói." Vừa nói, Giang Vấn Nguyên vừa lấy rối từ không gian đặc thù ra, trịnh trọng giao nó vào tay Trần Miên.

Vừa chạm tay bào nó, Trần Miên lập tức cảm nhận được mối tương quan định mệnh giữa hắn và con rối này. Hắn từ từ xoay mặt nó lại, đó là ——

Là khuôn mặt ba hắn!

Lúc linh hồn Trần Miên và chú trần đang giao tiếp với nhau, ngoại lực mạnh mẽ nào đó chạy vào, số 04 cưỡng chế online! Giang Vấn Nguyên vẫn luôn chú ý đến chuyển biến của Trần Miên, nháy mắt khi hai nhân cách đổi chiều, Giang Vấn Nguyên nhanh tay giành lấy con rối, thu nó vào không gian đặc thù.

Tạm thời cắt ngang để khống chế cơ thể, tạm thời số 04 chưa thể cử động. Nhưng y đã có ý thức, y không hề bỏ qua loạt động tác thu lại rối của cậu.

Sau khi hoàn toàn kiểm soát cơ thể, số 04 giãn người như con báo, híp mắt nhìn Giang Vấn Nguyên đầy nguy hiểm. Y bày ra biểu cảm bị đàn ông cặn bã lừa gạt tình cảm, "Số 22, cậu là người chơi!"

Giang Vấn Nguyên không để ý đến y, đáp lại một nụ cười, "Không phải anh cũng là người chơi à?"

— QUẢNG CÁO —