- Hai vị tiểu huynh đệ làm gì đi gấp vậy, chúng ta còn chưa biết tên hai vị mà!
Một lục Quỷ cười hắc hắc nói, "Trước giờ ai gặp bọn họ cũng phải chết, hai tên tiểu tử này gặp phải sáu huynh đệ bọn họ coi như xui xẻo."
Nghe vậy Mộng Yên dừng chân quay lại đáp:
- Ta tên Lâm Ngự Thần, còn đây là đệ đệ ta Lâm Hiên, không biết giờ chúng ta có thể đi chưa!
- Ha ha, nếu đã gặp bọn ta thì đừng đi nữa vì hai vị chắc chắn phải chết!
Giọng nam nhân khàn khàn nói.
Nghe vậy Mộng Yên sững sờ, không ngờ đúng như Hương nhi nói, gặp phải Lục Quỷ coi như xui xẻo.
- Tại sao ta và các người không thù không oán tại sao lại muốn giết ta!
- Hắc hắc không cần thù oán chỉ cần nhân gặp phải bọn ta đều phải chết, hơn nữa trên người ngươi còn dữ sinh mệnh hoa thứ tà chúng ta đang tìm.
- Dao sinh mệnh hoa ra đây chúng ta còn có thể để cho người con đường sống!
Nghe vậy Mộng Yên sững sờ "Sinh mệnh hoa chẳng lẽ thứ bọn họ nói là bông hoa màu trắng đó sao, không được nàng chỉ còn một bông dù thế nào cũng không thể dao ra được."
- Ta không biết Sinh mệnh hoa các người nói, nhưng muốn giết bản công tử phải xem bản lĩnh của các ngươi!
Mộng Yên hừ lạnh nói. Nghe vậy Lục quỷ tức giận.
- Đại ca giây dưa với hắn làm gì, không phải giết hắn là chúng ta sẽ có được sinh mệnh hoa sao, đại ca hai tên này cứ để đệ xử lý!
- Được giao hắn cho đệ xử lý!
Chỉ đợi câu này của đại ca, lục quỷ nhảy ra đứng trước mặt Mộng Yên cười khà khà nói:
- Dao Sinh mệnh hoa ra đây, gia sẽ cho ngươi được toàn thây!
Nghe vậy Mộng Yên hừ lạnh trả lời:
- Ta không biết sinh mênh hoa mà ngươi nói, còn muốn giết ta phải xem bản lĩnh của ngươi.
- Tiểu tử ngươi thật ngông cuồng, để gia cho người biết thế nào là hối hận!
- Quỷ kiếm!
Trong tay hắn suất hiện một thanh kiếm, hắn cầm kiếm trong miệng lẩm bẩm sau đó tung kiếm về phía Mộng Yên, nhìn thanh kiếm bay về phía mình nàng liền tránh khỏi thanh kiếm nhưng nàng không thể ngờ được thanh kiếm lại từ phía sau đâm lại.
- A!
Thanh kiếm đâm sượt qua vai Mộng Yên.
- Quỷ kiếm của ta suất ra chắc chắn phải thấy máu mới quay về, đây chỉ là khởi đâu hắc hắc.
Lục quỷ liếm khoé môi nhìn Mộng Yên.
- Hiên bày bày trận!
Nghe lục quỷ nói Mộng Yên quay lại nhìn Hương nhi đang lo lắng nhìn nàng nói, nghe vậy Hương nhi phục hồi tinh thần bắt đầu bày trận.
"Nàng phải bày trận pháp lợi hại nhất!"
Thấy Hương nhi bắt đầu bày trận, Cơ thể Mộng Yên xuất ra hàn khí lạnh thấu xương, cảm nhận được hàn khí trên người Mộng Yên lục quỷ nhìn nhau kinh ngạc.
"Chẳng lẽ là dị năng?"
Một tên mà lục quỷ gọi là đại ca nãy giờ đều cúi đầu, liền ngẩng đầu lên nhìn Mộng Yên con mắt của hắn đỏ như máu, hắn nhìn các đệ đệ của mình nói:
- Lục đệ không phải đối thủ của tên tiểu tử này, ngũ đệ và tứ đệ lên giúp đệ ấy đi.