Vân Phàm, Tô Hạo từ trên cao chém xuống kiếm khí, đao khí: "Giết chúng ta thiên gia binh lính, chết."
Hai người bay vụt đến, một kiếm chém giết một tên trúc cơ cảnh viên mãn nằm xuống đất.
Tô Hạo, Vân Phàm cùng tiến đến chiến trường càng làm binh lính hiếu thắng hơn. Mạn Chi trên cao càng vẩy đàn, hơn hai trăm binh lính thương thế khôi phục.
Thiên Uyên bên này, nàng đưa thánh kiếm chém xuống, trên trời cao lại xuất hiện một thanh kiếm không lồ, hướng thất trưởng lão đâm xuống.
Thất trưởng lão vừa bị đánh trọng thương, không thể đứng dậy, hắn vừa đứng dậy thân thể run rẩy, nhìn lên cao thanh kiếm khổng lồ bao quanh lấy màu vàng óng ánh.
"Thiên Sứ Kiếm, Trảm." nàng hét to, thiên sứ kiếm khổng lồ đâm xuống. Bát trưởng lão thấy tình thế không ổn hét to: "Thất huynh mở ra pháp bảo." hắn vừa nói vừa nhảy lên.
"Đường Gia Chùy, Tam Chùy." hắn tay trái lại xuất hiện thêm một chùy lớn. Nhảy lên cao: "Đường Tinh Cực Hạn Ba Mươi Sáu Chùy."
Hắn nhảy lên cao dùng song chùy muốn đánh gãy thiên sứ kiếm, Thiên Uyên cười: "Vô vị." bát trưởng lão dùng song chùy xoay kích đánh mạnh mẽ.
Thiên Sứu Kiếm không lồ chém xuống, nhanh chóng. Bát trưởng lão: " Thứ Mười Bốn Chùy, Mười Sáu Chùy."
Bay nhanh đến, kiếm chém vào thân thể hắn. Một kiếm đâm xuyên qua, bát trưởng lão ý thức được đỡ lấy.
Thiên Thanh Mạn Chí lại cùng hắn giao thủ, bát trưởng lão dùng song chùy đỡ lấy thân ảnh thiên sứ sáu cánh không kích.
Thiên Thanh Mạn Chi tiếp tục vẩy đàn, gió thổi thảo nguyên cây cỏ lung lay. Giống như đàn cùng gió hoà làm một thân ảnh sáu cánh nữ nhân thiên sứ chém liên tục.
Bát trưởng lão hắn không thể làm gì nàng, chùy đánh trúng thân ảnh thiên sứ sáu cánh lại không bị thương.
Nàng còn mạnh mẽ hơn rất nhiều, hắn khó chịu nhìn xa xa trên cao Thiên Thanh Mạn Chi đánh đàn.
Bát trưởng lão chỉ có thể đánh bại nàng, nàng dừng đánh đàn thân ảnh sáu cánh mới biến mất.
Thất trưởng lão cách đó không xa, hắn mở ra phòng ngự pháp bảo. Thiên sứ thánh kiếm khổng lồ theo Thiên Uyên đưa tay đâm xuống.
Thất trưởng lão pháp bảo dễ dàng bị xuyên qua, màu tím pháp bảo, rạn nứt vỡ vụn, hắn bị kiếm đâm xuyên qua ngã trên đất máu chảy tý tách.
Thiên Sứ Kiếm không lồ biến mất, Thiên Thanh Mạn Chi khống chế vố số thánh kiếm nhỏ bên cạnh hướng đệ tử Đường gia công kích.
Đệ tử đường gia thương vong quá lớn, hai ngàn đệ tử. Còn lại hơn không đến hai trăm đệ tử.
Thánh kiếm bay đến trực tiếp xuyên qua mấy người. Đệ tử Đường gia sức lực không còn linh khí cạn kiện không có khả năng đáp trả.
Đệ tử Đường gia qua vài đạo kiếm, Tô Hạo đao chém xuyên qua thảo nguyên xanhcỏ, chỉ còn là màu đỏ máu thi thể ngã trên chiến trường.
Vân Phàm quang minh kiếm kỹ chém xuyên qua đệ tử. Hắn đã giải quyết toàn bộ đệ tử Đường gia.
Nhanh chóng chạy đến hướng bát trưởng lão cùng thiên sứ sáu cánh thân ảnh đang giao thủ. Vân Phàm bay đến: "Quang minh kiếm kỹ." hắn chém ngang ra ba đạo kiếm.
Bát trưởng lão song chuỳ, đánh lên cao xoay xoay vòng. Thân ảnh thiên sứ sáu cánh vẫn như cũ né tránh, công kích toàn lực cũng không làm nàng bị thương.
Sau lưng hắn có sát khí quay đầu lại, song chùy đánh ra vài đạo. Ba đạo màu vàng kiếm kỹ Vân Phàm bị phá hủy.
Vân Phàm tê, Trúc cơ cảnh khác so với Kết Đan cảnh. Bát trưởng lão nhìn đằng xa thất huynh, hai ngàn đệ tử vẫn lạc.
Hắn gầm thét: "Các ngươi chịu chết, chết chết." hắn ngẩng đầu lên cao gầm thét: "Thiên gia tộc nhân các ngươi chết."
Hắn quay đầu, song chuỳ đạp hư không hướng Thiên Uyên công kích. Thiên Uyên đạp hư không thiên sứ chân thân theo sau nàng xuyên qua Đường gia bát trưởng lão.
Bát trưởng lão từ trên cao, thân thể một kiếm xuyên qua trái tim, rơi xuống đất. Chiến thắng trận chiến, Thiên Uyên thu hồi chân thân.
Thiên Thanh Mạn Chi, nàng đáp xuốbg đồng cỏ chạy nhanh đến ôm lấy Thiên Uyên: "Thiên Uyên tỷ tỷ." Thiên Uyên ôm lấy nàng xoa xoa đầu nhỏ.
"Mạn Chi làm sao muội có thiên sứ huyết mạch nha?" Mạn Chi nhìn nàng tươi cười đáp.
"Ta cái này rất là dài dòng, trở về ta cùng tỷ tỷ nói." Thiên Uyên gật đầu nhẹ, hai thân ảnh đứng trên thảo nguyên rộng lớn gió thổi qua.
Tóc hai nàng từ màu vàng tung bay, trở về màu tóc cũ, Vân Phàm một bên nhìn. Quả nhiên huyền huyễn thế giới cảnh rất đẹp.
Lá vàng cũng rơi a, không hổ là thời tiết khác thường. Hắn đứng trên thảm cỏ màu xanh, bên cạnh là Tô Hạo.
Sau lưng là hơn hai trăm binh lính bước khập khiễng cõng theo hai trăm thi thể, hoặc trọng thương người đến.
Trên thảo nguyên xanh một khu vực cỏ xanh rộng không kém thi thể người, máu dính trên cỏ xanh.
Binh lính đang định đi lên đường lên núi cao, Vân Phàm, Tô Hạo Mạn Chi nắm trên tay vũ khí thở dài. Trận chiến này kết thúc, nhưng còn rất nhiều trận chiến khác.
Hắn lần đầu giết người, không có run sợ mà hưng phấn. Vân Phàm sống mười mấy năm ở huyền tiên đại lục, cũng biết ngươi không giết chết đối phương.
Đối phương giết ngươi, hắn lúc đầu giết một binh lính thấy ánh mắt hắn còn sợ run rẩy. Không tin được hắn đã chết, binh lính còn đưa tay lên: "Cầu xin ngươi đừng giết ta."
Vân Phàm đưa kiếm lên kiếm chém cổ hắn, đầu Đường gia đệ tử rơi xuống. Máu chảy, máu hắn bắn lên mặt của hắn, Vân Phàm run rẩy ta vừa giết người.
Nhìn xuống đôi tay nắm trên tay kiếm run rẩy, Vân Phàm ngước nhìn xung quanh chiến trận. Không khỏi thầm nghĩ giết run chỉ là lúc đầu ngươi càng mạnh thế nhưng có thể yên ổn sống.
Hắn bây giờ cũng không run rẩy, đang quay người rời đi, sau lưng hắn một chùy lớn đánh xuống. Bùm.
Cửu trưởng lão đường gia từ đâu xuất hiện, Vân phàm thần hắn ra tay ngăn cản. Thần truyền thừa tự sáng lập thần vị, bảo vệ truyền thừa giả điều kiện.
Thiên đạo cũng không ngăn cản được hắn ra tay toàn lực. Phản đòn một ánh sáng xuất hiện cửu trưởng lão bị đánh bay ra xa.
Ngã lăn trên đất, mất đi ý thức. Không thể đứng dậy, Mạn Chi lo lắng bước đên: "Vân Phàm ca ca ngươi không sao chứ."
Thiên Uyên cũng theo đó đi đến: "Vân Phàm ngươi không sao chứ?" Vân Phàm gật đầu, Tô Hạo một tay đỡ hắn dậy.
Thiên Uyên nhìn xem chùy bên cạnh thi thể: "Là đường gia người còn là Kết Đan cảnh viên mãn."
Thiên Uyên nhìn Vân Phàm, nghi hoặc hắn làm sao một kích mạnh mẽ giết chết một kết đan cảnh viên mãn.
Hắn bị đoạt xác? Nhưng linh hồn thể vẫn là Vân Phàm cũ. Ta không hiểu, nàng thiên sứ có mẫn cảm với hắc ám nên dễ dàng biết được.
Vân Phàm không phải bị đoạt xá, cổ linh khí lúc nãy là băng nguyên tố. Hắn cũng là băng nguyên tố, cảnh giới phát ra còn cao hơn Kết Đan cảnh viên mãn.
Là Kim Đan cảnh sao, Vân Phàm chỉ là Trúc Cơ cảnh làm sao có khả năng, nàng muốn bây giờ hỏi hắn. Nhưng phía trước.