Mười vị trưởng lão gật đầu, mười người đã công nhận Mộng Liễu thành tích, mang theo trên người mười phần kính nể nàng.
Không còn là tiểu nữ hài, thời gian trôi qua nhanh như vậy. Mười người không quan tâm quá nhiều, an tĩnh hưỡng tuổi già a.
Quay người hoá thành một đạo linh khí, bay trở về Mộng Gia Thành.
Trong Đường Gia phủ đệ, Mộng Liễu không ngừng nghỉ cải cách lại Đường gia chích sách.
Đường gia chích sách quá tàn khốc, mỗi một nguyệt cần phải công nạp một nam nhân. Còn rất nhiều quan tiền, còn có bóc lột dân chúng sức.
Coi như là người tu tiên, vậy mà đi áp bức bóc lộ phàm nhân quá thất đức. Nàng lập ra chích sách mới, mỗi hài tử đến sáu tuổi miễn phí xem tư chất.
Mỗi tháng hoàn thành nhiệm vụ, có thể nhận được quan tiền hay tài nguyên tu luyện, tán tu. Đây cũng chính là chích sách nàng Mộng Liễu thực hiện.
Đây là nàng từng nhìn trộm qua Ma Nữ Tông chích sách, Ma Nữ Tông chín ngàn năm trước chích sách mạnh như vậy làm sao suy tàn?
Nàng không rõ, quan trọng nhất chín ngàn năm trước Ma Nữ Tông kế sách này mạnh mẽ như vậy.
Dân chúng bình an, không phải gặp nguy hiểm, có thể bình an sinh sống. Mộng Liễu cắn chặt răng, tiếp tục nghĩ ra kế sách mới cải cách lại Mộng Quốc.
Vân Phàm bước vào đại điện, nhìn trên cao Mộng Liễu sắc mặt tái nhợt, hắn hiếu kỳ hỏi nàng: "Mộng Liễu ngươi làm sao nha?"
Mộng Liễu nằm gục xuống bàn: "Ta rất mệt không có kế sách nào hoàn toàn thuận lợi!"
Vân Phàm nghe vậy, liền đưa ra cho nàng vài ý kiến: "Mộng Liễu nàng có thể ra kế sách trong thành không thể giết chết lẫn nhau."
"Nếu không sẽ gặp phải cẩm y vệ đuổi giết, treo thưởng ai nhìn thấy, không cả như vậy ngoài thành cũng không thể!"
"Trừ khi thoát khỏi Mộng Quốc quản lý khu vực!" Mộng Liễu đang nằm gục, đứng dậy kế sách hay.
Huyền Tiên đại lục, giết người dễ dàng như trở bàn tay. Nàng ra kế sách này Mộng quốc nhất định sẽ phát đạt mạnh mẽ hưng thịnh.
Nhiều tu sĩ, chỉ muốn an tĩnh tu luyện chắc chắn sẽ tiến đến. Mà một khi Mộng quốc có kẻ địch tấn công, tu sĩ muốn an tĩnh tu luyện.
Cũng không muốn nơi mình an tĩnh tu luyện bị người khác phá hủy. Nàng minh bạch ý nghĩ này, không hổ là phu quân tương lai của ta hắc hắc.
Mộng liễu bắt đầu nhờ vào kế sách mà Vân Phàm nói ra. Suy nghĩ kế sách khác không thể một như vậy Vân Phàm nói ra kế hoạch.
Tiên Đạo Tông lúc này, Lăng Thần hắn chịu khổ phải dùng chính hắn thân thể cùng hai vị tỷ muội giao thủ, hắn còn tưởng rằng hai người không thể hoà hợp.
Hai nàng giờ đây gắn kết như một, Lăng Thần hắn chịu khổ a. Lưu Vân kiếm chém tới hắn nghiêng người né tránh.
Hoa Vũ hoả nguyên tố bay tới, Lăng Thần hắn cũng nên tăng cao công pháp. Không thể như vậy, cấp thấp công pháp.
Chu Lăng Kiếm chém, hắn nhắm mắt vuốt lưỡi kiếm lên cao, một đạo linh khí mạnh mẽ chém về phía trước.
Lưu Vân đưa ra tứ kiếm ngăn cản, Hoa Vũ Cuồng Chi Nhiệt ngăn cản theo sau, ba người giao thủ không ai yếu thế. Chủ yếu là kinh nghiệm thực chiến tăng cao.
Một bên khác trước động phủ cánh rừng nhỏ, Lăng Thanh nàng ngồi trên cành cây minh tưởng tu luyện, thật ra là đi ngủ. Sở Thiên Thiên bên cạnh đang cố gắng luyện kiếm ngắn.
Lăng Liên đại sư tỷ, tinh thông nhiều như vậy vũ khí, chỉ cần nàng tham gia vào lục tỷ muội, không thể rời xa. Nếu đối phương gặp nguy hiểm không ra tay cứu trợ.
Chu di cửu tộc, sống không toàn thây. Nàng không sũy nghĩ mà đồng ý, kết quả nàng trở thành lục muội.
Lăng Thanh một bên đang ngủ, trong đầu truyền đến giọng nói: "Chủ nhân ta đã nắm chắc, Vân Phàm thần truyền thừa, Thiên Thanh Mạn Chi thiên sứ thần, quang minh pháp tắc!"
Lăng Thanh gật đầu: "Ta đã biết, ngươi cứ theo như kế hoạch mà làm!" Cổ Thần ân. Lăng Thanh mở mắt nhìn cảnh trước mắt thở dài.
Rốt cuộc phải qua bao lâu mới có thể tiếp tục nha, Lăng Thanh ngáp nhắm mắt, dựa vào gốc cây ngủ thiếp đi.
Đường gia lúc này, Vân Phàm hắn nói có việc quan trọng cần trở về trước, nên đã rời đi. Mạn Chi Tô Hạo ở lại chơi cả ngày.
Vân Phàm hắn kiếm ném ra, linh khí bay quanh thanh kiếm, nhảy lên phi hành rời khỏi, hắn bay xuống hướng nam Tiêu gia thành.
Không biết qua bao lâu.
Hắn bay tới khu vực Tiên Đạo Tông, trước mắt là một đỉnh núi, chỉ cần qua đỉnh núi là đi đến Tiêu gia thành hắn đnag định đi tiếp. Một giọng nói cầu cứu vang lên từ bên dưới.
"Cứu ta, cứu ta có ma quỷ!" Vân Phàm hiếu kỳ nhìn xuống dưới, là một đám yêu thú đang muốn bắt lấy một trung niên nam nhân?
Không kịp suy nghĩ nhiều, hắn liền nhảy xuống, yêu thú nhìn thấy hắn hiếu kỳ, Nhân Ma Thi trong đó một thân ảnh quay người nhìn hắn.
Nhân Ma Thi, là người đã chết, trên người có da thối, có nơi đã bị mất đi một mảng. Mặt đáng sợ, không có ngũ quan đẹp mắt, mà là ngũ quan sợ hãi.
Da thịt thối còn thấy xương trắng, lão nhân thấy người trẻ tuổi hô to: "Thiếu hiệp cứu ta, đây là Nhân Ma Thi!"
Vân Phàm gật đầu, rút ra kiếm quang minh kiếm pháp, thân hình hắn lao nhanh đến chém ra một đạo.
Nhân Ma Thi nhảy lên, ném ra một khối xương, khối xương chân bay ra. Vân Phàm đưa kiếm chém đứt xương chân, xung quanh hắn Nhân Ma Thi lại ồ ạt từ dưới đất nhô lên.
Xung quanh rừng cây u ám, một đỉnh núi. Không có một vết tích dân chúng, sinh sống, làm sao mà lão nhân này có thể ở đây.
Hắn minh bạch, bản thân bị lừa. Nhảy lên cao chém ra vài đạo quang minh kiếm pháp, kiếm khí màu vàng phá nát Nhân Ma Thi cổ.
Nhân Ma Thi đầu rơi xuống, không thể nhặt lên lại, Vân Phàm biết quang minh khắc chế cứng, hắc ám khí tức.
Nhân Ma Thi mới không thể lấy đầu rơi xuống. Nhân Ma Thi không thể gắn đầu lại lên được, liền ngã xuống.
Xung quanh hắn, Nhân Ma Thi không sợ hãi, bọn hắn không có ý thức lao lên. Vân Phàm hắn quang minh nguyên tố gắn lên tthanh kiếm.
Một kiếm xoay vòng, tiêu diệt hơn mười Nhân Ma Thi, Nhân Ma Thi còn lại lao nhanh đến. Vân Phàm xoay người né tránh Nhân Ma Thi.
Nhân Ma Thi, tay đưa xuống chém ra. Không thành công, quay người ánh mắt quái dị, nở nụ cười. Vân Phàm nhìn thấy ánh mắt sợ hãi, run nhẹ người.
Lui ra sau, dưới đất nhô lên bốn cánh tay nắm lấy chân hắn. Vân Phàm đưa kiếm xuống chém, quên mất quang minh nguyên tố mới có thể, không để chúng phục hồi.
Vân Phàm hắn không biết rằng, Nhân Ma Thi không thể tiếp tục, đầu rơi xuống hai lần là Nhân Ma Thi không thể sống sót.
Hoặc thân thể bị chém đôi hai lần, cũng sẽ không phục hồi. Quang minh nguyên tố chỉ cần một nhát là Nhân Ma Thi không thể phục hồi.
Nên hắn chọn cách cũng ân, rất hảo. Ma Nhân Thi nhanh chóng lao đến, Ma Nhân Thi đưa xuống, nắm tay phải gãy, cầm lấy.