Vân Phàm cười khẽ, dùng tay xé lấy áo tiểu hồng. tiểu hồng mặc trên mình áo yếm màu hồng bị hắn xé, dưới tay nắm lấy ngực ngực.
Tinh Tây cay đắng, không thể làm gì. Tiến lên hắn giết chết Tiểu Hồng, nàng cắn chặt răng.
Tiểu Hồng bị hắn ôm trong ngực, tay không ngừng nhào nặn nàng ngực, nàng sung sướng, kêu nhẹ lên : "A."
Vân Phàm lại cười: "Các ngươi không bán thân, ta có thể dễ dàng cùng vị cô nương, làm như vậy nha."
Tinh Tây nàng cắn chặt răng, nói ra: "Chúng ta có thể, tay chạm chúng ta quần áo cách biệt da thịt, không có bán thân. Chúng ta bỏ độc trong rượu."
"Nam nhân ngu ngốc các ngươi, mê tưởng huyễn cảnh không có thể cùng chúng ta ân ái." Vân Phàm nghe vậy thảo: "Các ngươi lừa ta?"
Tinh Tây cười: "Ta lừa ngươi thế nhưng có ích lợi? Ngươi mau thả ra Tiểu Hồng." Vân Phàm hắn cười nhẹ, ôm Tiểu Hồng vào trong người.
Xoay người nàng hôn lên miệng nhỏ, cởi ra nàng cuối cùng yếm. Tiểu hồng trên thân không còn mảnh vải, bên dưới nàng là đuôi rắn bị Vân Phàm ôm lên, không có chạm đất.
Tinh Tây tứ giận: "Ngươi vậy mà, hôn lên nàng môi, cùng cởi nàng quần áo." Vân Phàm bỏ miệng ra, nhìn tiểu hồng thẹn thùng, không còn phản kháng.
Hiếu kỳ: "Như vậy, làm sao nha?" Tinh Tây nàng cười ha ha: "Ngươi vậy mà không biết xà tinh chúng ta tộc nhân, tìm phu quân cách, một khi ngươi cởi nàng y phục."
"Hôn nàng, ngươi chính là cả đời này nàng phu quân, không chỉ nàng mà là tộc nhân. Ngươi bỏ rơi nàng, độc tố trên người ngươi phát tác, bạo thể mà chết. thần cũng không cứu được ngươi."
Vân Phàm tê, hắn sợ rằng nàng lừa hắn, hỏi Vân Phàm hắn, Băng Kiếm Thần: "Vân ca nàng nói là thật?" Vân Phàm hắn thôi độnf linh khí, Băng Kiếm Thần mới nhận được.
Băng Kiếm Thần, nhìn lại khí ức Vân Phàm, gật đầu bởi vì truyền thừa giả không cho phép. Hắn cũng không cách nào rời khỏi, hay nhìn bên ngoài.
Một khi ra khí ức truyền thừa giả, truyền cho hắn mới biết được. Nên hắn cần nhìn qua truyền thừa giả khí ức, Vân Phàm ngăn cản hắn, không thể đọc khí ức cũng không thể xuyên phá nhìn.
Mà Vân Phàm cho hắn xem qua là được, Vân Phàm Băng Kiếm Thần: "Trong đan điền ngươi bây giờ có một viên độc tố, ngay cả ta thần cũng không thể phá toái."
"Độ tố này có lợi ích, ngươi không bỏ Xà Tinh tộc nhân mà nói, nó sẽ giúp ngươi đột phá nhanh chóng cảnh giới."
Vân Phàm tê, Xà Tinh tộc nhân chả lẽ nói hắn chỉ chạm qua mình nàng, cả tộc đều sẽ cưới mỗi mình hắn.
"Vậy ta bây giờ chính là nàng phu quân?" Tinh Tây lắc đầu: "Không chỉ là phu quân nàng, mà là Xà Tinh tộc nhân chúng ta phu quân."
"Không thể nào, ta làm sao phải là các ngươi, hai trăm vị ở đây Xà Tinh tộc nhân phu quân?"
Tinh Tây cười nhẹ: "Ngươi phản đối, cảm nhận trên người đau kịch liệt sao?" nàng vừa dứt lời, Vân Phàm thân thể truyền đến kịch liệt đau đớn, hắn từ chối các nàng lão bà.
Vân Phàm, Băng Kiếm thần cười nói: "Ha Ha ngươi Vân Phàm có phúc nha, có hai trăm vị khuynh nước khuynh thành nữ tử, ngươi còn cái gì oan ức."
"Một khi ngươi đã là các nàng phu quân, bảo vệ Xà Tinh tộc nhân là ngươi, các nàng hảo cảm tăng cao, có thể vì ngươi sống chết mà chết thay, mà nàng chết ngươi cũng chết hắc hắc."
"Ta cũng không hiểu sao Xà Tinh nhân tộc truuyền thừa lại như vậy, đời đời kiếp kiếp đều như vậy."
"Mỗi đời tộc nhân đều chỉ cưới qua một vị phu quân, hoặc tự sinh ra tộc nhân, đây cũng chính là nàng tộc nhân cơ sở."
Tiểu Hồng trong ngực Vân Phàm: "Phu quân ngươi đừng phản kháng, cơn đau càng mãnh liệt." Vân Phàm thở dài, chấp nhận a, bản thiếu gia thân hoàng tử.
Lưu lại hai trăm lão bà không được sao, hắn hừ nhẹ. Tinh Tây thấy hắn không phản ứng cười nhẹ: "Phu quân ngươi nên cho chúng ta biết ngươi tên?"
Vân Phàm gật đầu ôm lấy Tiểu Hồng, hắn không giấu diếm mà nói ra: "Vân gia, đại hoàng tử Vân Phàm." Tinh Tây suy nghĩ.
Hắn vậy là Vân Quốc hoàng tử. Tinh Tây tê dại, nàng ánh mắt nhìn hắn. Như vậy Xà Tinh tộc nhân không cần phải hấp thu tinh huyết,có hắn ở đây.
Với vạn năm lịch sử Vân quốc như vậy nàng chắc chắn rằng, hắn có thể thay đổi nàng công pháp tu luyện.
Tinh Tây cười hắc hắc, lao nhanh đến ôm lấy cổ hắn: "Vân Lang, chúng thiếp cần người ân ái đây."
Xung quanh hai trăm vị xà tinh tộc nhân, đuôi rắn trở lại hai chân người. Đè Vân Phàm xuống nền gỗ.
Vân Phàm hắn chỉ có cách, ngăn cản Băng Kiếm Thần nhìn trộm. Hắn cứ như vậy cả đêm bị các nàng giầy vò.
Sáng sớn hôm sau, Vân Phàm thức dậy cảnh giới vậy mà đã đột phá Kết Đan cảnh nhất giai.
Băng Kiếm Thần, giọng nói truyền đến: "Vân Phàm nhị khảo hoàn thành, tăng tam đại cảnh giới nhỏ, tinh thần lực tăng đến kết đan cảnh viên mãn."
"Trích Tiên Kiếm vũ khí một kiện, tam khảo chưa có, khảo nghiệm tiếp theo." Vân Phàm gật đầu, chúng nữ cảm nhận trên thân thể.
Cảnh giới lại đột phá, các nàng hôm qua đã cùng Vân Phàm liên kết. Hắn tăng cao một cảnh giới, các nàng cũng giống như vậy.
Có thể nói rằng, các nàng hoà làm một cùng hắn không khác biệt là bao. Tinh Tây cũng nên nói cho hắn biết. Nàng bước tới.
"Vân Phàm ta nói cho ngươi biết tộc ta tu luyện thế nào, nếu như chúng ta cùng phu quân."
Nàng miệng nhỏ xinh xắn ngồi bên cạnh hắn: "Chúng ta một khi đã có phu quân, ngươi đột phá chúng ta cũng đột phá, đây chính là độc đan tác dụng."
"Chúng ta tộc nhân đột phá, ngươi cũng đột phá, nhưng yêu cầu chúng ta cùng cảnh giới cao hơn ngươi có lẽ bạo thể mà chết."
"Nhưng chúng ta là phu nhân, nên phu quân bao nhiêu linh khí đều dễ dàng hấp thu, Phu Quân~"
Vân Phàm tê, nàng vậy mà như vậy tấn công. Hắn còn sợ hãi hôm qua hai trăm nữ nhân đây.
Hắc hắc ta cảnh giới Kết Đan tứ giai mới vậy. Người bình thường mà nói đã bị các nàng ép khô. Mà khoan đã, các nàng như vậy về sau theo ta như nào nha.
Vân Phàm nhìn trên tay lệnh bài: "Vân ca ca, hay là ngươi hư không truyền thừa rộng lớn như vậy."
Vân Phàm, Băng Kiếm Thần hắn hoàn thành nhị khảo, không cần phải Vân Phàn cho phép được nhìn ra ngoài.
Đang định từ chối: "Vân ca, ngươi có hay không muốn cùng nàng hắc hắc, ta thế nhưng có thể giúp ngươi, khi ta thành thần, cùng nàng tái tạo nhục nhân."
"Một đời sinh ra hậu bối." Băng Kiếm Thần cười khẽ: " Hắc Hắc quả nhiên nam nhân với nam nhân hiểu ý của nhau."
Hai người cười khẽ, Băng Kiếm Thần truyền cho hắn một nửa khu vực truyền thừa hư không, Vân Phàm liền truyền vào bản nguyên ngọc bội trên cổ.
Hăn cười khẽ như vậy lão bà sẽ không ra ngoài dạo chơi. Thiên mệnh chi tử trong tiểu thuyết hắn nhìn qua, thu nạp hậu cung, các nàng chạy loạn từng nơi nam nhân.
Nhìn trúng mà nói, rất khổ cực. Cứu giúp các nàng.