Băng Thanh Thần Đế

Chương 171: Chương </span></span>171



Đại Hổ cười nhẹ thân ảnh nhảy lên cao, xuất hiện trước mắt nàng. Lăng Liên cười nhẹ, nàng đưa thương đâm tới.

Đại Hổ vừa gần đến nàng đao chém xuống, Lăng Liên đã đâm thẳng, bụng hắn một lỗ, thân hình bị đánh bay ra sau.

Đại Hộ hộc máu, rốt cuộc cảnh giới thật sự nàng ta rốt cuộc như thế nào? Một kích đem xuyên qua hắn đại đao.

Hắn đang thất thần, Lăng Liên đã nhảy đến một kích đâm hắn ngã, Lăng Liên một cước đá hắn lăn ra ngoài.

Đại Hồ lăn vài vòng trên khán đài, hắn thân ảnh bụi bẩn, đưa tay lên lai khóe miệng. Hắn nhảy lên cao: "Đại Đao Bổ."

Lăng Liên cười nhẹ: "Vô vị." nàng đưa thương lên cao: "Trùng Kích." Lăng Thanh nàng Tử Kích, còn về phần Lăng Liên nàng trùng kích.

Hai công pháp này, tuy tên giống nhau nhưng hiệu quả khác biệt, một màu đường xanh linh khí, Đại Hổ lơ lửng trên cao.

Đại Hổ cảnh giới thấp hơn nàng, hiệu quả giảm đi sáu mươi phần trăm linh khí, hắn linh khí chỉ có thể sử dụng là bốn mươi phần trăm.

Bên trong đường dài màu xanh, kèm theo hiệu quả tốc độ làm chậm. Lăng Liên thương trước mắt biến đổi.

Hình cây ô thương, chụp lại. Trên khán đài một màu xanh linh khí đường thẳng, xung quanh đệ tử mắt to mà nhìn.

Công pháp này đệ tử chưa nhìn qua bao giờ, chưa kịp suy nghĩ. Sau lưng Lăng Liên một đầu phượng hoàng màu xanh thủy, nàng chân đạp xuống đất.

Thân ảnh biến mất, một mũi thương lao đến, xung quanh thời gian như ngừng lại. Đại Hổ mắt to mà nhìn, hắn cứ như vậy bị nghiền ép?

Năm nay nội môn đệ tử tăng tiến mạnh mẽ như vậy, nàng chưa đến đây một tháng, nghiền ép chân truyền đệ tử.

Hắn trong đầu suy nghĩ như vậy, chưa kịp suy nghĩ thêm, nàng lao nhanh đến một thương đâm qua hắn bụng.

Đại Hổ thân ảnh, bay lên cao. Phượng Hoàng màu xanh lao đến, xuyên kích. Tiếng phượng hoàng kêu.

Rít.

Làm xung quang đệ tử run nhẹ, lại là công pháp hóa thần thú. Vân Phàm đệ tử là long, một trong các loại thần thú, bây giờ thêm phượng hoàng cũng là một trong thần thú.

Đáng tiếc nếu như chuẩn huyết mạch mà nói, lĩnh vực dễ dàng nắm dữ. Na Na làm ví dụ.

Thân Ảnh Đại Hổ, phượng hoàng xuyên qua, chưa dứt. Lăng Liên bên dưới, nàng nhìn Đại Hồ, năm cây thương hình ô bên cạnh cười nhẹ.

Ngươi cái tên mang danh đại, lớn hổ. Thân ảnh lại gầy gò? Phụ mẫu ngươi đặt tên khổ cực a.

Suy đoán của ta hắn hồi nhỏ, cũng không gầy gò như này đây. Nàng một chân đạp hư không, thân ảnh xuất hiện trước mắt Đại Hổ.

Đại Hổ, thân ảnh ngã ngửa, hắn không thể đứng vững lơ lửng trên cao. Xung quanh đệ tử ngước nhìn, tuy không cao.

Nhưng từ dưới khán đài ngước nhìn cao vài mét. Bởi vì xung quanh xây gỗ chỗ ngồi, cao hơn khán đài.

Nội môn đệ tử, cũng ngước nhìn cao hơn một ít.

Hư không trên cao, Lăng Liên thương đâm mạnh mẽ đến. Lại đâm liên tục như vậy, hơn năm mươi liên kích thương đâm chém.

Thân ảnh đại hổ quần áo rách rưỡi, máu chảy hắn không thể sử dụng đến công pháp. Bản thân chỉ vì một sơ xuất nhỏ.

Nàng liên kích công pháp, sợ hãi. Không thể chấp nhận, hắn không cam lòng.

Đại Hổ từ nhỏ đã đi đến tiên đạo tông, cố gắng cuối cùng được thu làm chân truyền đệ tử, đáng tiếc chỉ là chưởng môn thu hắn.

Bởi vì trưởng lão không có nổi một vị. Thế nên chân truyền đệ tử, thay trưởng lão cai quản đỉnh núi.

Giờ đây bị liên kích công pháp? Hắn làm sao chịu được.

Nàng một thương đem hắn bay xuống khán đài.

Bùm.

Khán đài một lỗ sâu, Lăng Liên phượng hoàng biến mất, nàng thân thể đẹp đẽ, phong hoa tuyết nguyệt rơi xuống.

Nhìn hắn cười nhẹ, nàng một chân đạp xuống đất. Bên cạnh nàng một thanh thủy thương.

Xung quanh thương , thủy nguyên thuộc tính tố hội tụ. Thuộc tính thủy nguyên tố tụ tập trên thủy thương, Lăng Liên nắm chặt lấy ném ra.

Đại Hổ, hắn thân thể bản nguyên vẫn chịu đựng tốc độ chậm chạp. Không kịp né tránh, thủy thương bay nhanh đến.

Đâm xuyên hắn, thân thể hắn bị thủy thương đâm qua, bay ra khỏi khán đài. Thân thể va chạm mạnh tường gỗ, thủy thương biến mất.

Nàng muốn giết hắn, nhưng phút cuối nàng, lại tha hắn mạng cẩu. Lăng Liên quay người, Gia Phong trên cao hô to.

"Lăng Liên thắng, hôm nay đến đây a, ngày mai tiếp tục tỷ thí." Gia Phong dứt lời, chúng đệ tử gật đầu, bàn tán.

Bỗng nhiên, Đại Hổ gầm thét: "Không không, ta không thể chịu mỗi ngục này, ta không chịu nỗi, ta Đại Hổ muốn tự vẫn."

Đại Hổ đưa đại đao lên, muốn đâm qua hắn trái tim. Xung quanh đệ tử ngạc nhiên nói: "Đại Hổ, chân truyền đệ tử muốn vẫn lạc, chúng đệ tử ngăn cản hắn."

Tiên Tông trên cao cũng giật mình, ta vừa mất đi Cửu Bạc đệ tử, lại muốn mất thêm một vị chân truyền đệ tử? Tiên Đạo Tông không thể vực dậy nổi sao?

Sư tôn, người vẫn lạc trọng trách của ta lớn lao. Nếu không có quan hệ vững chắc các quốc gia, chúng ta Tiên Đạo Tông mới không bị xâm chiếm, như vậy Tiên Đạo Tông xuống dốc?

Hắn thở dài, không quan hệ Đại Hổ hay không vẫn lạc, trọng trách của hắn quá lớn. Sư muội một đường muốn báo thù.

Tiên Tông, hắn bắt buộc phải phục hưng Tiên Đạo Tông, đáng tiếc không thể nào.

Tiên Tông, không muốn quản nhiều, chỉ mong thiên kiêu nhanh chóng tăng cao cảnh giới. Tiên Đạo Tông đi lên, không từ cái giá nào để trả giá.

Lăng Liên đang quay đầu nghe vậy, nàng phất tay. Đại đao trên tay Đại Hổ biến mất, nàng thân ảnh cũng biến mất.

Một cước đá hắn ngã lăn bốn vòng trên đất, hắn thân ảnh ngước nhìn nàng. Lăng Liên chửi rủa : "Ngươi ngu? muốn chết?"

"Chỉ vì thua ta một trận, liền muốn tự vẫn? Ngươi sợ hãi ta, hay là sợ hãi xung quanh đây đệ tử?" nàng nghi hoặc đe đọa.

Đại Hổ hắn không nói một câu, mà muốn dùng linh khí phá hủy bản thân đan điền, Lăng Liên hiểu rõ ý định, một cỗ linh khí đè ép đến.

Đại Hổ nằm trên đất, khổng động đậy uy áp quá mạnh. Hắn không thể làm gì, Lăng Liên lại nói thêm.

"Ngươi thua ta, không phải vì ngươi yếu. Bản đế quá mạnh ngươi không thể đuổi kịp, ngươi thiên kiêu trong mắt gia tộc ngươi, nhưng ngoài gia tộc ngươi."

"Vẫn có kẻ mạnh hơn ngươi, nhiều vị thiên kiêu vẫn ước muốn, giao thủ cùng thiên kiêu mạnh mẽ hơn, chính bản thân ngươi. Lĩnh ngộ ra công pháp đối phương."

"Xung quanh đây chư vị ý nghĩ ?" Xung quanh đệ tử nội mọi gật đầu: "Đúng vậy, chúng ta tìm kiếm cao thâm ảnh giới giao thủ."

"Tăng cao thực lực, nên ngươi Đại Hổ không cần như vậy a, chúng ta ở đây cũng chỉ là Trúc Cơ cảnh, ngươi thân kết đan cảnh mà nói."

"Sống lâu như vậy, ngươi siêu việt chúng ta cũng như vậy." chúng đệ tử gật đầu: "Ngươi thua nàng lần này, ngươi về sau cố găng thêm có thể thắng nàng."

"Hoặc không thể với tới, nhưng ngươi có thể thắng đối thủ khác, ngươi tuy không mạnh bằng nàng."

"Thân là chân truyền đệ tử, vì một trận chiến thua muốn vẫn lạc? chúng ta nội môn khinh."

"Ngươi biết ngoại môn hay không? ngoại môn đệ tử ẩn dấu thực lực, cố gắng tu luyện. Một khi gặp đối thủ muốn áp bức ngọai môn đệ tử, nội môn đệ tử bộc lộ cảnh giới."