Băng Thanh Thần Đế

Chương 188: Chương </span></span>188



Đây là?" một đệ tử hiếu kỳ? Bên cạnh hắn nam đệ tử suy nghĩ: "Bay ra từ hướng Ma Nữ Tông, rốt cuộc Ma Nữ Tông muốn làm gì?" Đại trưởng lão trong doanh trại mở mắt.

Thuyền bay thứ nhất, Đại trưởng Lão vị thứ nhất, Cô Cô cảm nhận mạnh mẽ khí tức xuyên phá: "Cô Cô, ngươi nhìn ra."

Cô Cô gật đầu: "Hảo, ngươi cũng nhìn ra, Tuyết Đông nữ nhân khí tức." Nàng cắn chặt răng, thù giết sư tôn, thề không chết không thôi.

Nàng một chân đạp xuống, bay trên cao, đưa tay ra trước mắt"Đạo Tâm Kiếm Chàm Ma." Cô cô cắn chặt răng.

Nàng đưa kiếm ra trước mắt: "Kiếm khí chém." nàng tóc bay theo gió, thân ảnh đẹp đẽ đứng trên hư không, một đạo kiếm khí mạnh mẽ xuyên phá.

Một đạo kiếm khí xuyên phá qua, đạo kiếm khí bay đi, nàng trên tay kiếm linh khí chưa hề biến mất.

Dính một mực, không hề tách rời. Sau lưng nàng chư vị đệ tử mắt to mà nhìn.

"Cô Cô Chấp sự, cảnh giới Trúc Cơ cảnh viên mãn, đạo kiếm khí này tương đương với Kết Đan cảnh thực lực."

Bên cạnh nam đệ tử, khác đệ tử gật đầu: "Cô Cô chấp sự, ta đã nghi ngờ từ lâu, rằng chấp sự đại nhân cảnh giới Trúc Cơ làm sao có thể làm chấp sự quản sự."

Xung quanh đệ tử gật đầu, Lăng Thần hắn nhìn rõ: "Sư tôn, Kết Đan cảnh không phải là nàng thực lực?"

Sư tôn Lăng Thần, thấy rõ Kim Đan cảnh viên mãn, bình thường sẽ không nhìn ra, đáng tiếc hắn là ai, từng đạt đến cảnh giới cao thâm.

"Nàng ta Kim Đan cảnh ngũ giai, bình thương Kim Đan cảnh, Nguyên Anh cảnh khó nhìn ra nàng ấn dấu thực lực."

Lăng Thần gật đầu, tâm tình mang theo phần sợ hãi, vị chấp sự nữ nhân này, mạnh mẽ ẩn dấu cảnh giới, giả heo ăn thịt hổ.

Nàng bản nguyên thật sự cảnh giới là một vị đại năng, Lăng Thần nuốt một ngụm khí lạnh, lông mày hơi nhíu nhẹ.

Lăng Thần nhìn trước mắt xa xa, đạo kiếm khí chạm qua màu đen hắc ám thuộc tính nguyên tố, thanh thương, đạo kiếm khí va chạm.

Bùm.

Trực tiếp phát nổ tiêu thất, đạo thương xuyên phá đi qua, đại trưởng lão thân thể biến mất khỏi cuối thuyền bay, căn phòng.

Hắn đứng trước Cô Cô, một ray đưa ra, thân ảnh già nua. Đôi tay một màu tròn linh khí ngăn cản.

Đường vân màu xanh khí từ từ , ngăn chặn trước thuyền bay.

Trên cao hư không, trước mắt mười mấy đạo thuyền bay, là hai thân ảnh, một thân ảnh già nua. Một thân ảnh nữ tử.

Chỉ thấy rằng thân ảnh già nua, đưa tay ra ngăn cản đạo hắc ám thương. Đạo thương xuyên phá đến.

Thanh thương dài, xuyên phá. Tay đại trưởng lão kết giới ngăn cản, bỗng nhiên vẻ mặt đại chưởng lão nhíu nhẹ.

Vòng tròn kết giới, vết nứt rộ ra một dài. Thương xuyên phá. Một đạo thương mạnh mẽ xuyên phá qua đại trưởng lão.

Thanh thương xuyên phá qua tất cả thuyền bay, đệ tử ngồi trên thuyền lung lay, một đệ tử trong đó run rẩy.

Đứng trên thuyền thân thể nằm trên gỗ thuyền: "Chư vị đệ tử, các ngươi nhảy xuống!"

Chư vị đệ tử thấy vậy giật mình, dùng kiếm thuộc tính, phi hành nhảy xuống dưới.

Ưu Linh thuyền thứ nhất, nàng miệng nhỏ hơi vểnh, Tuyết Đông ngươi một đạo thương này ta ghi nhận.

Nàng thân ảnh nhảy xuống dưới, chúng đệ tử theo đó mà nhảy xuống. Cổ Hà nhảy theo sau.

Từ dưới nhìn thấy được, thuyền bay vô số đệ tử nhảy xuống, hoặc phi hành. Hóa thành một đạo linh khí vừa đáp xuống, thở dài.

Thuyền bay trên cao, cháy rực rơi xuống. Đệ tử thở dài chạy thoát đây, không thì đã thành xác chết cháy.

Chúng đệ tử thầm thở dài, Lăng Thần hắn nhìn bên cạnh Lưu Vân, Hoa Vũ không bị thương thở dài, quay đầu nhìn lại.

Tâm tình thất thần: "Sư tỷ, sư muội?" hắn nhìn nhanh chóng, phát hiện được Cổ Nhược Ca nhanh chóng chạy đến.

Bên trong cánh rừng đệ tử, đông đúc người, phía trước cánh không xa nhìn thấy một ít cây xanh nhỏ.

Không có phát hiện địch nhân, mà là một lều trại cùng đệ tử Tiên Đạo Tông, đệ tử thấy vậy thở dài nhanh chóng đi đến.

Đại Trưởng Lão từ trên đáp xuống: "Các ngươi nhanh chóng, tiến đến doanh trại yêu thú gần đây cảnh giới không hề thấp!"

Chúng đệ tử nội môn giật mình, chân bước đến rời đi nơi đây nhanh chóng. Cũng không giám phi hành, Ma Nữ Tông địch nhân tấn công.

Không giám a, nên chỉ có thể nhảy lên cành cây, đệ tử chen lấn nhau rời đi, đi đến trước mắt doanh trại nhìn rõ được hồ lớn.

Một hồ nước lớn, nước xanh không nhìn rõ đáy, bên kia hồ nước xa xa là Ma Nữ Tông, hồ nước trong xanh như vậy, chúng đệ tử không giám lại gần.

Bởi vì hồ lớn nước, có ngăn cánh bởi hàng rào chắn gỗ, chúng đệ tử không ngu ngốc mà vượt qua nơi đó.

Doanh trại một vị đại trưởng lão đi ra: "Chúng đệ tử đến, mau vào." hắn là một trong tam đại trưởng lão, canh giữ trấn thủ nơi đây.

Cảnh giới Nguyên Anh cảnh, Đại Trưởng Lão cảnh giới Kim Đan viên mãn đi đến cùng hắn, Cô Cô nàng bước đi đến hàng rào gỗ ngăn cách.

Nhìn xa xa, thân ảnh chiến bào nữ nhân: "Tuyết Đông." nàng cắn chặt răng, ánh mắt sát ý.

Vân Phàm một góc nhìn thấy Cô cô, lòng suy đoán, chấp sự nàng nắm chặt hàng rào gỗ siết chặt.

Chỉ có một mục đính, nàng có thù. Vân Phàm không hỏi nhiều, hắn nhìn xung quanh. Nơi đây chắc chắn từng là một đạo cảnh rừng.

Bây giờ chỉ là một nơi đất trống, cách xa xa lại một gốc cây xanh, xung quanh đệ tử Tiên Đạo Tông đông đúc, chuẩn bị đồ đạc mang ra từ trong nhẫn trữ vật.

Tiên Đạo Tông cao tầng tông môn, đã nghĩ ra cách, sợ rằng tàu thuyền bay bị tập kích, đệ tử mang theo đồ vật.

Đưa vào trong nhẫn trữ vật, Vân Phàm tê. Tiên Tông chưởng môn, não cũng không thấp cách như vậy cũng nghĩ ra.

Tuy thuyền bay không còn, linh thạch duy trì bị phá toái, một thương đó có thể xuyên phá qua, Tam giai pháp bảo trung cấp.

Không hổ là Ma Nữ Tông, Vân Phàm cảm thán, mang theo đồ vật từ nhẫn trữ vật ra ngoài sắp xếp.

Mạn Chi, Tô Hạo đã sắp xếp từ trước.

Cách rừng đằng sau Vân Phàm, Lăng Thần chưa có rời đi, hắn tụ họp cùng Cổ Nhược Ca, Na Na, Băng Huyền, Sở Thiên Thiên.

Lăng Thần hiếu kỳ chất vấn bốn người: "Các ngươi không rõ hai tỷ muội nàng đi đâu?"

Cổ Nhược Ca gật đầu: "Lăng Thần, ngươi biết cái gì mà chất vấn chúng ta?" Nàng ánh mắt khinh miệt nhìn Lăng Thần.

Hoa Vũ bên cạnh không hề yếu thế: "Hừ, Lăng Thần chỉ lo lắng các ngươi hại vị sư tỷ, các ngươi lại muốn nói chúng ta chất vấn ngươi?"

Hoa Vũ tóc đỏ dài, y phục váy dài màu đỏ, trên tóc bên trái cài một hình dài bông hoa bằng bạc, bên phải tóc là một bông hoa.

Nàng bĩu môi nhìn bốn người, Lưu Vân bên cạnh gật đầu, Na Na nói ra để bốn người không cãi nhau: "Các ngươi không cần cãi nhau!" nàng khuyên căn.

"Lăng thần, ngươi không nên chất vấn Cổ Nhược Ca nàng, ta kể lại ngươi nghe."