Băng Thanh Thần Đế

Chương 213: Chương </span></span>213



Nàng ánh mắt dần dần thay đổi, từ nhiều màu ánh mắt thay đổi thành màu đỏ mắt. Lệ khí trước đạo hư không gầm thét.

"Ha Ha, Ha Ha."

Lệ khí chỉ biết cười, không phải tấn công hay bị Tiên Tông ngăn cản, mà một đạo to lớn lệ khí, hướng Lăng Thanh đang đứng mà đi.

Lăng Thanh ánh mắt mới thay đổi, Tiên Tông cũng thấy rõ ràng xiềng xích hoàn tất khóa lại đạo hư không.

Lệnh bài lơ lửng trước mắt Lăng Thanh rơi xuống đất, chúng đệ tử ánh mắt càng thêm phòng bị.

Lăng Thanh nàng bị lệ khí bao phủ, cho dù là chúng đệ tử còn thương sót. Bây giờ đều chuyển qua phòng bị, Cổ Nhược Ca không sợ hãi, lao đến ôm lấy nàng.

Tứ tỷ muội cũng như vậy, Tiên Tông vỗ đầu. Các ngươi còn tiến đến ôm nàng. Quả nhiên như hắn suy đoán, lệ khí bao quanh lấy thân thể mấy người.

Tiên Tông phất tay: "Chúng đệ tử kết trận, các nàng vì chúng ta tiên Đạo Tông, chúng ta phải giúp đỡ các nàng."

"Hóa giải lệ khí." Chúng đệ tử gật đầu: "Ân, chưởng môn đại nhân." Tiên Tông nhân lúc các nàng còn chưa bị lệ khí xâm chiếm ý thức.

Muốn bay tới tách các nàng ra, đáng tiếc vô ích. Bởi hắn thấy rõ ràng, một đạo lệ khí mạnh mẽ xông đến Lăng Thanh thành một đạo kéo dài mấy giây mới dừng lại.

Tiên Tông giật mình đạo hư không dẫn đến bí cảnh thế nhưng đã đóng, lệ khí còn lại?

Tiên Tông não bỗng nhiên thông, lệ khí đi ra từ trước. Không có tấn công đệ tử mà bay đi, bây giờ quay lại bởi có một thân thể.

Có rất nhiều lệ khí, cho nên mới quay lại đây. Tiên Tông không cách nào khác, đoạt lấy lệnh bài rơi trên đất.

Tránh tình trạng nàng phá giải kết với ngăn cản hư không dẫn đến bí cảnh. Chúng đệ tử bên ngoài trước mắt là một tấm phù lục.

Đệ tử ngồi xuống hay tay lưu loát kết ấn, tay nhấn mạnh lên lệnh bài, một hình tròn kết giới thành công.

Vân phàm ánh mắt thương cảm, các nàng cuối cùng cũng phải vẫn lạc. Quả nhiên thiên kiêu gặp thời kỳ thiên mệnh chỉ tử đều nguy cơ vẫn lạc rất cao.

Vân Phàm hắn nhìn kết giới tuy không lớn, ngăn cản trước mắt năm người. Lăng Thanh bên trong cảm nhận mấy người đều chạm nàng da thịt.

Lăng Thanh cười nhẹ, đám lệ khí này quá kém cỏi. Không phải bị nàng quang minh nguyên tố cho chém, không thì cũng là hắc ám hấp thu.

Quá yếu, nàng khinh thường. Cách làm mấy tỷ muội nàng ma hóa, chỉ là để các nàng uống máu của nàng, trước hết nàng cần làm máu bản thân.

Bị hắc ám tinh thần ma bảo phủ, không phải là quang minh. Nếu là quang minh, chắc chắn chỉ có hiệu quả không tu luyện cảnh giới cũng mới tăng cao.

Lăng Thanh thân thể truyền ra huyết. Tứ tỷ muội, đang trang cảm thấy bản thân hơi đau nhức, thấy một cỗ ma khí đang xâm lấn cơ thể.

Lăng Thanh truyền âm mấy người: "Đây là ta huyết, sẽ làm các ngươi đau, ma hóa. Không cần lo lắng, các ngươi ý thức vẫn còn, chỉ là thay đổi linh khí trên người."

Cổ Nhược Ca lúc đầu, nghe còn không tin nhị tỷ là ma tông, giờ đây nàng mới nắm chắc nhị tỷ thật sự là ma tông, không hổ là nhị tỷ.

Thân phận của ngươi vậy mà là ma tông, Lăng Thanh thấy xung quanh linh khí nồng đậm, bản thân gật đầu.

Tất cả mọi việc nàng đều hoàn tất, thu hồi linh thảo thảo dược, sắp xếp lại như bình thường động phủ. Để lại cho Lăng Thần một ít linh thảo.

Lăng Thần hắn đến sẽ biết a, còn lại là nàng quần áo đệ tử do tông môn phân phát, chúng đệ tử nhìn mấy người.

Linh khí bắt đầu không ổn định, ma hóa giống như lệ khí, lệ khí chỉ khác ma hóa là mất đi lý trí, không cách nào quay lại.

Mà ma hóa, có thể duy trì lý trí hoặc mất đi lý trí, mà lệ khí vẫn mạnh hơn, dù là trạng thái lệ khí, vẫn có thể công kích đối thủ.

Lăng Thanh bản thân đứng dậy, nàng xung quanh một màu đỏ linh khí bao quanh đâm thẳng lên trời cao.

Lăng Thanh ánh mắt đỏ ngầu, nhìn chúng đệ tử, nàng tay trái đưa lên cao. Cỗ màu đỏ linh khí bay lên cao, xuyên phá trời mây.

Đạo màu đen linh khí này, làm tất cả đệ tử khỏang cách xa trong tông môn ý thức tới được.

Ai cũng ánh mắt nhìn rõ ràng, cảm giác đây chính là lệ khí, bởi biết rõ là lệ khí cảm nhận từ hướng bí cảnh mà đến.

Cho nên tất cả đệ tử hướng lên cao bay đi, Tiên Tông lúc này đôi mắt hơi nhíu lại, Lăng Thanh cảnh giới vậy mà là Kim Đan cảnh.

Kết giới sợ rằng không ngăn cản nổi nàng, Tiên Tông hô to: "Tất cả lui lại, nàng là Kim Đan cảnh, sợ rằng đã nắm giữ chân thân."

Tiên Tông duy đoán không sai, chỉ thấy rằng Lăng Thanh tay trái đưa lên cao: "Dương Ánh Hoa Chân Thân." sau lưng nàng một đầu Dương Ánh Hoa hiện ra.

Chân thân cao, có vài cánh hoa nghiêng ra sau, từ màu vang chân thân thay đổi thành màu đen đỏ chân thân.

Chúng đệ tử sợ rồi, quay đầu mà chạy, Ưu Linh cười nhẹ. Chủ nhân ngươi cách này rời khỏi Tiên Đạo Tông còn được vinh danh a.

Ưu Linh cười cười, Lăng Thanh tay trái đưa xuống, xung quanh từ dưới đất nứt nẻ một dây giai không lồ đâm thẳng lên trời cao.

Kết giới chưa kịp làm gì, bị dây gai xuyên phá, kết giới ngắn cản nhanh chóng bị phá hủy.

Lăng Thanh khổng lồ dây leo gai, đâm lấy một vị đệ tư hắn bản thân trước ngực, một dây leo khổng lồ.

Xuyên phá hắn trái tim, còn lơ lửng trên cao, nam đệ tử ánh mắt kinh ngạc, miệng chảy đầy máu.

Tiên Đạo Tông y phục cũng không còn là chủ đạo màu xanh, có khắc Tiên Đạo Tông chữ, miệng nam đệ tử chảy đầy máu.

"Không thể nào, ta cứ như vậy chết?" hắn chưa nói hết câu, dây leo gai khổng lồ rút ra khỏi hắn thi thể.

Nam đệ tử thân thể ngã xuống đất, ánh mắt hiện lên chúng đệ tử đang chạy đi, không quay đầu lại nhìn dù cho một lần.

Nam đệ tử không cam lòng, ánh mắt nhắm lại, đi gặp lão tổ tông. Vân Phàm hắn tê, nàng Dương Ánh Hoa Chân thân, màu vàng quanh minh hoa.

Cứ như vậy dễ dàng bị lệ khí bao quanh, Vân Phàm suy nghĩ. Không đúng, không phải là không thể ngăn cản.

Vân Phàm nhớ lại nàng, lúc nàng mới phong ấn. Lệ khí tiến tới xâm nhập nàng cơ thể, đều bị Dương Ánh Hoa tiêu trừ.

Nàng tiêu trừ quá mệt mỏi mới ngất đi, trên cao mới có thêm đạo lệ khí mới làm nàng thành ra như vậy.

Vân Phàm tê dại, vậy phải làm sao? Ta quang minh kiếm kỹ không phải là mạnh nhất nguyên tố thuộc tính chưởng khống sao?

Vân Phàm không hiểu rõ.

Bên trong thung lũng, Đệ tử nhóm chạy tới phía đông thác nước, dù mạo phạm chân truyền đệ tử khu vực cũng không còn sợ hãi.

Cảnh giới thấp chạy là đương nhiên, nàng là Kim Đan cảnh còn là lệ khí xâm nhập, mất đi lý trí người.

Ngươi tiến đến muốn chết? Không đời nào đệ tử ngu ngốc như vậy, đều chạy nhanh nhất có thể.

Vân Phàm hắn một bên nhìn như vậy, cùng nàng giao thủ nhiều lần. Lần này cô như gặp nàng lần cuối, giao thủ cùng nàng.