Băng Thanh Thần Đế

Chương 253: Chương </span></span>153



Nguyên Anh cảnh có thể hóa hình, từ to lớn thân thể Nguyên Anh cảnh Huyết Thổ Long, dần dần thu nhỏ.

Hóa thành một đầu nam nhân, nam nhân tóc đen, rối loạn. Mắt không có bị mù? Sau lưng là một đuôi lớn, cũng như trên lưng là một đường vảy sắc bén.

Lăng Thần sư tôn, tê. Vân Phàm hắn thấy đối phương đã biến thành nhỏ mục tiêu, như vậy đến lượt hắn bung lụa: "Băng Tinh Tuyệt phá."

Một hình tròn, bây giờ đã biến mất chỉ có thể là Vân Phàm nhìn rõ: "Thanh vân Kiếm." Vân Phàm nắm lấy bên trong đạo màu tròn linh khí kiếm.

Nắm chặt, một màu xanh băng bao trùm lấy thanh kiếm, Vân Phàm vừa bước vào trong hình tròn xanh băng, Lăng Thần sư tôn bên cạnh nghi ngờ nhân sinh.

Một Kết đan cảnh, vậy mà không sợ Huyết Thổ hóa hình sao? Lăng Thần sư tôn không rõ, nhưng hắn trước hết cần chữa thương.

Lăng Thần sư tôn ngồi xuống: "Lăng Thần tập chung, chúng ta trước hết cần phục hồi. Ta không có khả năng giao thủ cùng đối phương, thân thể ngươi căn bản quá phế!"

"Không cách nào tăng cao, dù đã là Nguyên Anh cảnh, lĩnh vực. Chân thân ta đều nắm rõ cũng không thể thực hiện."

Lăng Thần minh bạch:"Sư tôn, ta thân thể cùng vết thương vô số. Cho nên người trước hết cần chữa thương a!"

Lăng Thần hắn bản thân mặc một màu đen y phục, trên đó cũng hiện ra vô số vết thương, không phải sóng xung kích. Cũng là Huyết Thổ Long sắc nhọn vảy.

Tóc đen phủ xuống dài, qua sau lưng buộc đuôi ngựa tóc giờ đều rối loạn tóc. Lăng Thần sư tôn nhắm mắt bắt đầu minh tưởng tu luyện.

Trên hư không, Mạn Chi nàng chân thân đứng ở phía tây, ngay mà thôn làng dân chúng nhìn thấy, mắt to mà nhìn.

"Là thiên sứ thần đại nhân? Người quay về sao, chúng ta thiên sứ thần tín ngưỡng quay về sao? Thiên sứ thần đại nhân?"

Dân chúng đồng loạt quỳ xuống, vái lạy. Thôn trưởng ánh mắt nhìn rõ, hắn thầm nghĩ: "Huyết Thổ Long muốn giải quyết, ta cũng nên rời đi?"

Nam nhân nhìn xuống đám thôn dân, quỳ trên đất lắc đầu: "Thôi vậy ta ở đây giúp thôn dân phát triển, coi như một kiếp phàm nhân, thiên sứ thần còn là sáu cánh."

"Lại một đời tiếp theo Thiên Sứ Thần, huyết mạch vẫn không có suy giảm a." nam nhân thầm nghĩ.

Cực đông núi tuyết lúc này, bên hướng phía đông nhỏ khu vực, là Thiên Thanh Mạn Chi, nàng thân ảnh thiên sứ sau cánh chân thân, đang cầm một đàn lớn.

Lơ lửng trên không, còn không những tỏa ra cực mạnh mẽ quang minh thuộc tính nguyên tố.

Ánh mắt nàng không thay đổi, đang cảm nhận trên mình linh khí! Nàng muốn đột phá, muốn tiếp theo cảnh giới lục giai, không ngờ tới.

Được thiên sứ thần đại nhân, truyền lại thiên sứ thân ảnh sáu cánh. Lại như vậy cảnh tượng đẹp đẽ, không ngờ tới a, hắc hắc.

Thiên Thanh Mạn Chi cười thầm, suy nghĩ làm cách nào tiêu diệt đầu này Nguyên Anh cảnh viên mãn, mà nàng nếu như riêng Nguyên Anh vảnh viên mãn, khả năng một bước như vậy là rất khả thi.

Có khi còn tiếp tục tăng cao hơn nữa, như lần trước nàng tiêu diệt Quang Minh Báo Yêu. Thiên Thanh Mạn Chi nàng suy nghĩ vừa tu luyện.

Bên phía tây Hoa Vũ, Lưu Vân đáp xuống một khu vực gần dòng sông, y phục trên mình rách nát, hai người đều là đỏ y phục, mỗi tội màu tóc hơi khác nhau.

Hoa Vũ thuần chỉnh màu đỏ, mà Lưu Vân nàng vừa đỏ vừa đen, còn mắt nàng một mắt che lại, cũng làm hai người khác biệt.

Hai nàng thân ảnh bị thương trên người y phục rách nát, một tay nắm lấy cánh tay bị thương: "Không ngờ chỉ là một chân thân."

"Kéo dài thời gian, để Lăng Thần giải quyết đầu này chân thân, không ngờ chúng ta hai đại to lớn chân thân!"

Lưu Vân bên cạnh, nàng vẻ mặt ưu nhìn đều vô số vết thương, còn dính phải hỏa nguyên tố do Hỏa Long Chân Thân đánh bay trúng nàng.

Bản thân tính cách cũng không thể mạnh miệng, trước đối thủ quá mạnh. Hoa Vũ cười nhẹ, nàng môi đỏ nở nụ cười, trên môi còn nhìn thấy dấu răng.

Chứng tỏ, nàng cắn chặt răng qua mấy lần: "Lưu Vân muội muội không cần lo lắng, chúng ta một thân Kết Đan cảnh, cũng giám mạnh mẽ so tài."

"Nhân vật đại lớn, Nguyên Anh cảnh. Dù chỉ là một chân thân, nhưng đích xác rất mạnh, chỉ cần chúng ta kéo dài thời gian, Lăng Thần hắn nhất định thắng."

Hoa Vũ cười nói, linh khí xung quanh từng đường vân bay lên cao, mập mờ ánh màu đỏ, muốn tiêu thất, hỏa nguyên tố thuộc tính muốn dừng.

Lưu Vân nhìn bên cạnh nàng, mắt mở không nổi muốn nhắm mắt: "Hoa Vũ tỷ tỷ, ngươi ngủ a, để lại đầu Huyết Thổ Long Chân thân này cho ta."

Hoa Vũ tâm trạng đã không còn cứng rắn nổi: "Lưu Vân nhờ muội, chúng ta thân là tam đại mạnh mẽ thiên kiêu, không thể vẫn lạc tại đây!"

Hoa Vũ nhắm mắt, nàng thân ảnh ngã xuống bên cạnh tuyết. Là một cây xanh to lớn, phủ xuống từng đạo màu vàng lá cây.

Lưu Vân nàng cúi người, khập khiễng mang đi Hoa Vũ, đặt Hoa Vũ dựa vào gốc cây. Bản thân nhìn cực lớn Huyết Thổ Long chân thân, muốn nhảy lên cao.

Lưu Vân hừ nhẹ: "Lĩnh Ngộ Kiếp Pháp, Tam Kiếm." nàng không còn gọi kiếm này là chậm, hay trảm nữa. Bản thân đã quá mệt mỏi.

Còn chút sức lực, cũng muốn dùng ra. Nàng thân ảnh nhảy lên cao, tay phải dùng kiếm chém ngang. Sau lưng chân thân cũng chém xuống.

Một đạo màu xanh chân thân, kiếm khí chém qua Huyết Thổ Long chân thân.

Huyết Thổ Long chân thân xoay đuôi, một đuôi lớn màu đỏ huyết tấn công kiếm nàng, Lưu Vân to lớn chân thân. Ngăn cản đuôi lớn.

Hai đạo mạnh mẽ uy áp va chạm, Lưu Vân kiếm nhỏ gắng gượng chống đỡ, dù cho bản thân bây giờ y rách nát.

Thân thể trọng thương đầy mình, bản thân cũng muốn kéo dài thời gian, giúp Lăng Thần, nàng gầm thét: "A A Huyết Thổ Long ngươi tử."

Nàng hai tay nắm chặt, mạnh mẽ uy áp đánh xuống. Đuôi lớn Huyết Thổ Long, Huyết Thổ Long chân thân cũng càng ngày càng đánh mạnh.

Lưu Vân bản thân bị thương, kèm theo đối phương cảnh giới cao hơn nàng một đại cảnh giới, chân thân cũng mạnh hơn nàng.

Thân ảnh Lưu Vân bị một đuôi lớn chân thân, đánh bay.

Chỉ thấy một thân ảnh y phục nữ tử, kiếm đang đối đầu Huyết Thổ Long chân thân đuôi, Huyết Thổ Long chân thân đuôi..

Đem nàng kiếm đánh lui về sau, chân thân vỡ đôi. Lưu Vân U Mộc Kiếm tuy không có gãy, nhưng đều bị đánh bay lui ra xa vài mét.

Thân ảnh bay đi, một màu đỏ y phục bay xuống dưới đống tuyết, một đường lún sâu tuyết kéo dài, Lưu Vân thêm thân thể bị thương, đứng dậy khập khiễng.

Nàng kiếm cắm xuống đất, chống cự đứng dậy: "Lăng Thần hắn còn đợi ta đây, Hoa Vũ tỷ tỷ, nàng còn bị thương đây. Ta Lưu Vân há có thể thua như vậy?"

Lưu Vân cắn chặt răng, tay phải U Mộc Kiếm cắm xuống tuyết. Ánh mắt còn lại sắc bén nhìn Huyết Thổ Long chân thân trên cao.

Nàng linh khí chưa hề tiêu thất, Huyết Thổ Long chân thân chưa quay trở lại với chân chính Huyết Thổ Long.

Huyết Thổ Long muốn bước tới tấn công, Lưu Vân rút kiêm đứng dậy: "Hừ, bản cô nương cũng nên ra tay, khục khục. Tuy rằng bây giờ là."

"Cực đông chi địa, giá lạnh vẫn có thể nhẫn nhịn cơn đau."