Băng Thanh Thần Đế

Chương 260: Chương </span></span>260



Lăng Thần tê, quên mất đối phương thế nhưng là mộc thụ tộc nhân: "Vậy hảo a, như vậy thế nào. Ta truyền thụ cho ngươi, ngươi truyền thụ tộc nhân."

Mộc Thụ vẫn từ chối: "Lăng Thần nhân tộc tu sĩ, đa tạ hảo ý của ngươi nhưng 1như vậy quá đắt a. Bản thân chúng ta không cần đắt giá công pháp."

Lăng Thần lắc đầu: "Không cần cảm kích ta, hay từ chối. Đây là các ngươi bảo vệ hài tử nhân tộc, ta thay nhân tộc cảm kích các ngươi."

Mộc Thụ không biết từ chối ra sao: "Mộc Thụ thúc thúc mau nhận, như vậy về sau Mộc thụ thúc thúc có thể mạnh mẽ hơn, bảo vệ nhiều như ta hài tử." Lămg Uyên nói.

Mộc Thụ tộc trưởng đầu nhìn xuống hài tử không ngừng nhún nhảy. Không biết nói nên lời nào, thôi vậy. Bản thân như vậy cũng được rồi, không cần quan tâm bao nhiêu.

Mộc Thụ: "Hảo." Lăng Thần thấy vậy, bước đến tay chạm nhẹ Mộc Thụ thân thể, Mộc Thụ trí nhớ được truyền vào cách tu luyện, làm sao hấp thu yêu khí.

Công pháp tấn công: "Mộc Thụ ta thay tộc nhân đa tạ ngươi sư tôn." Lăng Thần chê cười: "Không cần quan tâm đến ta sư tôn, người rất phóng khoáng."

"A còn có Uyên Ương tỷ tỷ a, để ta truyền thụ cho ngươi." Uyên Ương nghe vậy giật mình: "Ta cũng có?" Uyên Ương đầu chim nghiêng đầu.

Trước mắt là một đống to lửa, xung quanh là Mộc Thụ tộc nhân, cách đó không xa chính là hang động to lớn mà Lăng Thần mấy chương trước nhắc tới.

Lăng Thần truyền thụ cho Uyên Ương tộc trưởng, liền cùng các Mộc Thụ Uyên Ương tộc nhân giao hảo, Hoa Vũ, Lưu Vân một bên hai nàng cười nhẹ.

"Lưu Vân đa tạ ngươi nha, như vậy có thể duy trì lâu hơn ta!" Lưu Vân cười nhẹ: "Không cần a sư tỷ, ta cũng không có gì đáng tiếc."

"Chỉ cần như vậy giúp đỡ sư tỷ, đã cảm thấy mãn nguyện." nàng lần trước mới gặp sư tỷ còn muốn đem nàng làm đạo lữ hắc hắc.

Hoa Vũ cười nhẹ: "Hảo Hảo." xung quanh mấy người cũng là đám hài tử được trước đó mộc thụ.

Cứu sống, mấy người cứ một đêm hàn huyên.

Trước tiên mấy người ở đây vài ngày.

Trong lúc đó, vừa mới sáng dậy, dân chúng sát vách khu vực Vực Ngoại Thiên Ma lần trước, vừa định đi xem bước ra mở mắt.

Thấy một to lớn khu vực biến mất, thay vào đó là nước xanh từ đại dương truyền vào, không thể tin nổi vào mắt mình.

Nhanh chóng tin này được lan truyền ra xa, Vân Chiến nghe đến tay đều đến xác thực, không ngờ đều là thật. To lớn như vậy khu vực biến mất?

Ngay cả còn sót lại Vực Ngoại Thiên Ma đều không có khí tức, nối liền với khu vực từng là Tiên Đạo Tông khu vực trước đó, bây giờ là Vân Thiên Quốc một khu vực.

Cách xa một khoảng lớn như vậy, biển to. Không ngờ tới, như vậy nghị luật cứ lan truyền, ngay cả Tiên Tông nghe đến cũng không thể tin nổi.

Muốn đi xác nhận, kết quả làm mắt hắn ngạc nhiên, ngay cả tu tiên người đều không tin tưởng, nhưng ai đều bị vả mặt.

Bởi thật sự biến mất, ngay cả cao thâm cảnh giới cũng suy đoán về việc này. Nhưng đáng mừng nhất là Vân Thiên Quốc điều tra qua, cực đông cùng cực bắc.

Đều không có bóng dáng Vực Ngoại Thiên Ma, như vậy chỉ có là có vị cao thâm cảnh giới chán ghét Vực Ngoại Thiên Ma, đi qua một chiêu dễ dàng.

Lại không có hành động ác liệt, nhiều người suy đoán vị cao thâm cảnh giới, chỉ cần một chiêu giải quyết đám Vực Ngoại Thiên cùng yêu thú dưới chướng.

Vân Chiến thấy mất đi một phần khu vực lớn lại mất đi kẻ thù, tâm tình từ lo âu chuyển sang vui vẻ.

Đối thủ bị giết, mất đi to lớn khu vực. Đối với hắn chỉ là tài sản mất đi, thay dân chúng mạnh càng là an tâm hơn.

Cứ như vậy mấy ngày qua đi.

Lăng Thần bên này, hắn từ biệt mấy người. Dẫn theo đám hài tử đi: "Hài tử chào a di cùng thúc thúc a."

Lăng Thần nói, đám hài tử đưa tay lên vẫy vẫy: "Đa tạ Mộc Thụ thúc thúc, Uyên Ương a di đã cứu chúng ta."

Mộc Thụ cành cây lung lay: "Không có gì, các ngươi đi đi a."

Lăng Thần quay đầu, Hoa Vũ, Lưu Vân theo sau bảo vệ an toàn phía sau. Còn Lăng Uyên trên tay Lăng Thần a.

Mấy người đi được một đoạn, đã đến cửa thôn làng. Một nam nhân đang hướng một gốc cây đang làm gì đó, cúi người.

Lăng Thần mang theo đám hài từ vừa bước đến ho khan: "Khục Khục, huynh đệ ngươi không cần phải như vậy!"

Nam nhân giật mình, nhanh chóng kéo lên bản thân quần. Quay đầu lại thấy là tiên nhân mấy ngày trước mời đến, còn có gặp Thiên sứ Thần, không ngờ tới.

Bây giờ chính xác là có thể cứu được đám hài tử nam nhân mắt to. Không để ý hình tượng, nhanh chóng chạy vào thôn làng báo cáo.

Lăng Thần quay đầu, nhìn đám hài tử: "Các ngươi về nhà! Đến gặp các ngươi phụ mẫu." đám nam hài nhanh chóng chạy đi bước vào thôn làng.

Nam nhân vừa nãy cũng chạy vào trong thôn lành thông báo: "Thôn làng chúng ta tiên nhân, cứu giúp hài tử trở về. Tiên nhân quay trở về."

Nam nhân hét to vừa chạy vừa nói, xung quanh thôn làng nghe vậy giật mình, nhưng nhanh chóng ý thức được. Bản thân cần đi, cho nên đều nhanh chóng chạy đi.

Không qua bao lâu.

Thôn dân đứng trước cửa làng đông đúc: "Nhi tử cuối cùng ngươi cũng trở về." một trung niên nam nhân, ôm lấy nam hài nói.

Xung quanh cũng là như vậy cảnh tượng, đáng tiếc có gia cảnh lại không cách nào gặp chính mình hài tử, Lăng Thần bước tới Lăng Uyên cũng không còn trên hắn tay.

"Chư vị, tại hạ không thể cứu vãn toàn bộ hài tử. Huyết Thổ Long đã giết chết hài tử, không đúng là cá sấu trong các ngươi phàm nhân tên gọi."

Đám thôn làng nghe vậy, cũng không bực tức mà lao đến muốn đánh tiên nhân, trong đó yếu tố quan trọng nhất chính là.

Đối phương quá mạnh, căn bản đám người cũng không thể xông lên. Cùng với đó là tiên nhân đã cứu sống được hài tử còn sót lại đều là nam hài, cho nên thôn làng dân.

Hi vọng vẫn có, nữ hài tử trong làng cũng còn nhiều đây. Cá sấu đa số bắt nam hài, bởi vì nam hài có khí lực cùng huyết mạnh hơn nữ hài tử.

Để phục sinh Huyết Thổ Long, trưởng làng thấy là Lăng Thần: "Tiên nhân đa tạ các ngươi, đã cứu giúp thôn làng."

Đám thôn dân nhao nhao gật đầu, trong đó có mấy vị hài tử phụ mẫu nhìn Lăng Thần, xong lại nhìn đám hài tử: "Hài tử, mau đa tạ tiên nhân đã cứu giúp."

Đám hài tử, từ trong vòng tay phụ mẫu, đứng trước phụ mẫu, nhìn cao lớn thân ảnh Lăng Thần cúi đầu: "Tiên nhân ca ca, tiên nhân tỷ tỷ, đa tạ đã cứu giúp chúng ta hài tử, chúng ta đời đời không quên."

Mấy đám hài tử đồng loạt nói ra, Lăng Thần bước tới đã lấy một trong đó: "Các ngươi đứng dậy, không muốn quỳ trước ta, người cần quỳ là các ngươi."

"Phụ mẫu công ơn." Lăng Thần đỡ lấy mấy người nói ra, Đám hài thử trong làng đều hiểu truyện, nhao nhao gật đầu, càng là thôn dân.

Được cứu giúp hài tử, hay là đã chết hài tử đều nước mắt rưng rưng: "Chúng ta đám thôn làng này, vận khí rất tốt. Có thể gặp các vị tiên nhân tốt tính."

Một nam nhân lau nước mắt, ánh mắt rưng rưng nhìn lên cao mây bao phủ, thái dương không thể chiếu rọi toàn bộ mà là một ít.