Băng Thanh Thần Đế

Chương 265: Chương </span></span>265



Lưu Vân căn bản không hiểu, mấy ngày Kim Đan cảnh, vượt qua một đại cảnh giới bước vào ngưỡng cửa Xuất Khiếu cảnh.

Mắt đều không muốn tin tưởng, nhưng đây là uy áp đang gần tới nàng, Lăng Thần hắn đành ra tay, Hoa Vũ ánh mắt sắc bén nhìn Hoa Quốc.

Muốn lên một quyền đem hắn giết, tình phụ mẫu gì nàng không quan tâm, giết hại phụ thân nàng mặc kệ.

Hoa Quốc vẻ mặt đang vui mừng, vậy mà là Xuất Khiếu cảnh nhị giai, linh hồn đề cao, như vậy dọn loạn hoàng hậu không còn xa.

Hoa Quốc đanh cười, bỗng một ánh đỏ xuyên qua uy áp đang bao quanh lấy Thiên Thanh Mạn Chi, một màu đỏ linh khí xuất hiện trước mắt hắn.

Một thân ảnh nữ tử hiện ra. Là Hoa Vũ nàng tay phải đưa lên cao, một quyền công kích Hoa Quốc mặt.

"Ngươi muốn bán ta? Vì quốc gia có thể bán đứng nữ nhi? Ngươi căn bản không phải người, chính là súc sinh."

Hoa Vũ một quyền đem đối phương đánh ngã, Thiên Thanh Mạn Chi càng là ngơ ngác, nàng mạnh mẽ uy áp ở ngay đây. Đối phương lại có thể biến mất?

Quang minh nguyên tố nàng không hề hay biết? Lăng Thần: "Sư tôn, ngươi ra tay a cứu thoát Hoa Vũ ra khỏi đây." Lăng Thần sư tôn gật đầu: "Hảo."

"Ta cùng ngươi vừa mới thay đổi quay trở lại thân thể không lâu, liền muốt xuất hồn nhập ngươi cơ thể, khống chế cơ thể tấn công đối phương."

Lăng Thần mắt thay đổi, một màu xanh đường vân hiện ra trên mắt hắn, Lăng Thần sư tôn thay đổi trạng thái, thân ảnh biến mất.

Thanh Ngân Sắc Kiếm chém xuống Thiên Thanh Mạn Chi, Thiên Thanh Mạn Chi đưa tay phải lên, một hình tròn quang minh nguyên tố ngăn cản.

Lăng Thần thanh ngân sắc kiếm, lưỡi kiếm đặt trên màu vàng hình tròn quang minh nguyên tố thuộc tính: "Là xuất linh hồn tăng cao linh hồn, cùng tăng cao công pháp."

"Xuất khiếu cảnh chính xác là như vậy tăng trưởng, không ngờ ngươi đều đã hoàn thành, linh hồn còn có thể đưa ra như vậy quang minh."

Thiên Thanh Mạn Chi không nói gì: "Thiên Sứ Âm Vang." trên tay nàng một màu vàng Quang Minh nguyên tố thuộc tính, tạo thành một hình kéo dài quang minh.

Dần dần hình thành một cây đàn, bằng quanh minh nguyên tố thuộc tính. đây là tứ khảo hoàn thành nhận được năng lực, không cần dùng đến đàn.

Quang minh nguyên tố, vẫn có thể tạo ra. Thiên Thanh Mạn Chi đánh nhẹ đàn, tiếng đàn lan ra khắp đại điện hoàng cung, một thân ảnh thiên sứ sáu cánh.

Do từng đạo linh khí tụ hội lại, một màu vàng thân ảnh thiên sứ sáu cánh, xuất hiện sau lưng Lăng Thần, thân ảnh thiên sứ sáu cánh nàng còn đưa thánh kiếm lên cao.

Nhanh tay chém xuống, Lưu Vân sau lưng thân ảnh chân đạp đất bay đến, một kích chém ngang làm thân ảnh thiên sứ sáu cánh.

Màu vàng quang minh nguyên tố, bị phai mờ, thân ảnh cũng không cách nào công kích, Lăng Uyên trên cổ Lưu Vân: "Ở đây cặp phải tỷ tỷ thật đáng sợ."

Nàng ánh mắt tràn đầy sợ hãi, nhìn không lớn hơn nàng là bao Thiên Thanh Mạn Chi, tuy nàng tuổi nhỏ, lại hiểu chuyện. Lăng Thần hắn thu hồi kiếm kỹ, lui ra sau.

Hoa Vũ nàng sau lưng mấy người, một quyền đem đối phương nằm trên đất, Cổ Mộc nhanh tay ngăn cản.

Hoa Vũ quyền cháy rực lửa tự chiêu thức một quyền đánh Hoa Quốc bay ra xa. Cổ Mộc nhanh chóng bay đến ngăn cản nàng tiếp theo quyền.

Hoa Vũ, không cách nào khác là lui ra xa: "Hảo, chúng ta lui!" Nàng một quyền đem Hoa Quốc bị thương mặt đều sưng thành cục, thân ảnh lui lại hai bước.

Thân thể biến mất, xuất hiện bên cạnh Lưu Vân. Lăng Thần từ ngăn chặn Quang Minh nguyên tố quay đầu: "Thiên Thanh Mạn Chi, chúc ta ắt sẽ gặp lại."

Lăng Thần sư tôn quay đầu, theo lời Lăng Thần rời đi, nắm lấy Lưu Vân vai, cùng Hoa Vũ vai thân thể biến mất để lại một màu xanh linh khí.

Thiên Thanh Mạn Chi nhìn ba người rời đi, tay nhẹ nhõm đưa lên cao, thiên sứ thân ảnh sáu cánh tiêu thất quay đầu nhìn Hoa Quốc, đang đứng dậy.

Cổ Mộc dìu hắn dậy, Thiên Thanh Mạn Chi ánh mắt sắc bén nhìn hắn: "Ngươi muốn diệt nàng, thêm cả nàng nữ nhi. Chúng ta muốn phía nam các ngươi khu vực."

Hoa Quốc lau vết máu trên miệng: "Chỉ cần các ngươi, giết chết nàng ta Hoa Quốc toàn bộ nguyện theo các ngươi." Thiên Thanh Mạn Chi gật đầu, nhìn Vân Phàm.

"Đi." Vân Phàm gật đầu, hắn từ đầu căn bản không ra tay. Bởi căn bản không cần ra tay, bản thân cũng nhanh chóng quay về tu luyện, sớm ngày lĩnh ngộ chân thân.

Hoàn thành khảo hạch, tăng cao cảnh giới.

Bên này Lăng Thần, Hoa Vũ, Lưu Vân xuất hiện cách đó không xa, trong cánh rừng nhỏ. Không có nổi một đỉnh núi cao.

"Hoa Vũ." Lưu Vân thốt ra đầu tiên, bên trong cảnh rừng, xung quanh cây cao từng đạo phủ xuống, lá rơi.

Lăng Uyên cũng nhìn Hoa Vũ: "Mẫu hậu, người không được khóc!" Hoa Vũ gật đầu ân, Lăng Thần chạm nhẹ nàng vai. Nàng không cách nào biết.

Rốt cuộc bản thân thân phận thật sự? "Trước tiên chúng ta đi tìm ngươi mẫu hậu." Hoa Vũ gật đầu: "Phía đông, các người nhìn thấy dãy núi sao?"

Hoa Vũ giọng nói khác biệt nói ra, Lăng Thần mắt đảo qua phía đông, dãy núi cao: "Đừng nói là? Mẫu hậu của nàng ở đó?" Hoa Vũ đầu cúi nhẹ.

"Hảo chúng ta đi." Lăng Thần cùng ba người biến mất tại chỗ, bên phía nam một thành gần dãy núi lúc này.

Một nữ tử đang ngồi trên, một nam nhân chạy vào trong đại điện cúi thấp: "Nữ hoàng bệ hạ, có tin tức tốt."

Nữ nhân ánh mắt đỏ ngầu sắc bén cao cao tại thương, chân trái đặt lên chân phải ngồi trên ghế: "Ngươi nói?" giọng nói băng lãnh.

Truyền xuống dưới, nam nhân bên dưới run rẩy quả nhiên là nữ hoàng, như vậy bá đạo uy áp. Cản bản không phải hắn có thể so sánh.

"Bẩm báo, thần có gặp công chúa đại nhân. Đang tiến đến chúng ta thành." Giọng nói cao lãnh trầm tư hồi lâu như suy nghĩ gì đó.

"Gặp nàng, đưa nàng đến gặp ta, đến bây giờ nàng nên biết, nàng cũng đã lớn!" Nam nhân cúi đầu, lui ra: "Nữ hoàng bệ hạ ta minh bạch."

Nam nhân thối lui, nữ tử ánh mắt đỏ ngầu từ trong bóng đêm truyền ra: "Thanh Vũ ngươi cuối cùng nên về."

Nữ tử cười nhẹ, bản thân nàng cuối cùng muốn quay trở về gặp phu quân hắc hắc nữ nhi coi như đã lớn, phu quân ngươi nên đưa nàng truyền thừa chúng ta thần sao?

Nữ tử nghi hoặc, nhìn xuống phía nam cực hạn giá rét nơi, phu quân ngươi nói nhàm chán chơi đùa, như vậy cũng theo ta đi đến Hoa Quốc chơi đùa.

Bên này ngoài cổng thành, Lăng Thần nhìn hoành tráng cổng thành, bên trên còn có hai chòi cao, xây dựng bằng gỗ bên trên còn có thủ vệ đang canh gác.

Bên dưới có hai tên thủ vệ, nhìn thấy là Hoa Vũ trực tiếp mở cổng thành, một nam nhân chạy đến quỳ xuống một chân.

"Tham kiến công chúa, nữ hoàng muốn cho gặp người."

Hoa Vũ giọng nói nhẹ nhàng: "Đưa ta gặp nàng." Tên cận vệ đứng dậy: "Công chúa bệ hạ, mời ngươi theo ta." Hoa Vũ Lăng Thần, Lưu Vân, Lăng Uyên theo sau tên thủ vệ đi vào trong thành.

Lăng Thần ngơ ngác, tuy là quân phản loạn, không ngờ tới dân chúng ở đây cũng thật hảo, xung quanh đông đúc người, khác biệt lớn nhất ở Hoa Hạ thành.