Băng Thanh Thần Đế

Chương 285: Chương </span></span>285



Không mạnh mới là lạ, Thiên Thanh Mạn Chi nhắm mắt, cảm nhận xung quanh quang minh nguyên tố, lại cảm nhận xung quanh nhiệt độ tăng cao.

Nàng chú ý tới đối phương, muốn giết chết nàng. Thiên Thanh Mạn Chi càng bay lên cao né tránh công kích: "Thiên Sứ Thần Quang."

Đạo kiếm vừa chém đến, thiên sứ thần quang từ trên trời rơi xuống, chém đứt Hư Đạo Không, Thiên Thanh Mạn Chi nàng tưởng rằng như vậy đã xong, không ngờ tới.

Hư Đạo Không còn xuyên phá qua, Thiên Thanh Mạn Chi vẻ mặt lo lắng nhanh chóng lui ra xa, Hư Đạo Không công pháp không để nàng cơ hội chạy thoát.

Chỉ thấy trên hư không trời xanh, một thân ảnh kiếm kỹ do chân thân to lớn chém ra, thiên sứ chân thân to lớn trên cao, đánh đàn muốn ngăn cản.

Cũng như một đạo ánh sánh từ trên cao đánh xuống, chỉ có thể ngăn chặn được hồi lâu, Lăng Thần cười nhẹ Hư Đạo Không không thể dễ dàng như vậy bị phá toái.

Đây đích thân sư tôn truyền dạy, há có thể để ngươi dễ dàng xuyên phá? Lăng Thần cười nhẹ, ánh mắt mang theo phần tức giận.

Đối phương giao thủ cùng hắn, Xuất Khiếu cảnh nhị giai còn mạnh miệng như vậy, nếu bản thân hắn là Xuất Khiếu cảnh nhị giai, nàng không thể có như vậy nghiền ép.

Lăng Thần vừa suy nghĩ, trên cao đạo kiếm cũng đã chém xuống. Đạo kiếm vừa chém xuống, Thiên Thanh Mạn Chi thiên sứ thân ảnh sáu cánh.

Bay đến ngăn cản thay nàng, Hư Không Đạo không chém qua, thiên sứ thân ảnh sáu cánh, linh khí loạn xạ tiêu thất.

Mà đạo kiếm to, nhắm vào nàng chân thân cũng bị một đạo ánh sáng quang minh ngăn cản, Thiên Thanh Mạn Chi thở dài: "Lăng Thần, ngươi nên dốc toàn lực."

"Thiên Sứ Lĩnh Vực." dứt lời trên cao hư không, sáu cánh vỗ nhẹ Thiên Thanh Mạn Chi bay lên cao, từ nàng thể nổi quang minh linh khí bay ra ngoài.

Sóng xung kích đem gần nàng vật cản đều đánh bay, quang minh nguyên tố mở rộng, trở thành một khu vực to lớn bao quanh tất cả cảnh vật.

Chạm mặt Thanh Vũ lĩnh vực, bên dưới Hoa Hạ Thành binh lính cảm nhận lĩnh vực, sôi máu tức điên: "Huynh đệ, là chúng ta Mạn Chi đại nhân lĩnh vực, huynh đệ xông lên."

Đám binh linh dương cao nắm đấm, kiếm đều rơi ra sau do Lăng Thần công pháp. Nhanh chóng ồ ạt tấn công, Thiên Thanh Mạn Chi bên trong quang minh chân thân.

Ánh mắt nhìn xuống dưới, vô số thiên sứ thân ảnh sáu cánh bay quanh nàng, Lăng Thần nhìn lên cảnh trượng trước mắt, Thiên Thanh Mạn Chi bên cạnh là vô số thiên sứ thân ảnh.

Sáu cánh màu vàng, mở rộng vỗ nhẹ trên cao, đồng loạt hướng xuống hắn tấn công, Lăng Thần cắn chặt răng, lần này muốn thua.

Lăng Thần nhanh chóng bay tới, thiên sứ thân ảnh sáu cánh đưa kiếm lên cao, tấn công Lăng Thần, Lăng Thần tay phải cầm kiếm ngăn chặn thiên sứ thân ảnh sáu cánh.

Thiên sứ thân ảnh sáu cánh lại không cho hắn cơ hội, lại từ một hướng khác tấn công Lăng Thần, Lăng Thần vừa đỡ lấy công kích thiên sứ thân ảnh thứ nhất.

Thiên sứ thân ảnh thứ nhất thứ hai lại tấn công hắn. Lăng Thần bị hai thanh kiếm quang minh tấn công từ sau lưng, ho khan ra máu.

Ánh mắt tức giận: "Thiên Thanh Mạn Chi, ngươi có giỏi đè ép cảnh giới đến cùng với ta." Lăng Thần lau vết máu trên miệng, nhận lại là Thiên Thanh Mạn Chi nụ cười.

Lăng Thần ý thức được, bên trong lĩnh vực đối phương thiên sứ thân ảnh sáu cánh, hắn càng diệt thân ảnh càng phục hồi trở lại, cắn chặt răng.

Cứ như vậy chết sao? Không ta là Lăng Thần dù bị thiên đạo ghét bỏ vận khí không, cơ duyên không vẫn muốn vượt dậy.

"Hỏa Vũ Kiếm." thanh ngân sắc kiếm hiện ra từng đường vân nứt nẻ, bỗng dưng phát ánh sáng lửa, thiên sứ thân ảnh sáu cánh vừa đến.

Lăng Thần một kiếm chém đứt đôi thiên sứ thân ảnh sáu cánh, hỏa lửa bùng phát đối phương thân ảnh, hỏa nguyên tố bao phủ lấy thiên sứ thân ảnh sáu cánh.

Lăng Thần hắn suy nghĩ, tuy nàng quang minh nguyên tố thuộc tính có thể duy trì mạnh mẽ, nhưng hỏa nguyên tố vẫn có thể ngăn chặn được hồi lâu.

Lăng Thần nhớ đến hỏa nguyên tố, cho nên mới minh bạch. Mạn Chi đánh nhẹ đàn trên cao hư không, nhìn thấy Lăng Thần hỏa nguyên tố vậy mà có thể khống chế.

Kéo dài, quang minh nguyên tố thân ảnh sáu cánh phục hồi? Không tồi.

Lăng Thần bay nhanh lên cao, từ hai hướng thiên sứ lại tấn công hắn, Lăng Thần nhanh chóng né tránh sang bên phải, bay tới thiên sứ thân ảnh.

Thanh Ngân phát sáng màu đỏ kiếm, nhanh chóng chém bên trái màu vàng quang minh nguyên tố thân ảnh, Lăng Thần cứ như vậy lặp lại bay nhanh lên cao.

Muốn tấn công Mạn Chi.

Nàng chỉ thở dài, bắt quá nàng dùng đến thiên sứ thánh kiếm trảm yêu trừ ma, đối phương quân địch muốn diệt tuyệt, nhưng chỉ còn cách này.

Thiên Thanh Mạn Chi tay trái đưa lên cao: "Thiên Sứ Thánh Kiếm, Trảm Yêu Trừ Ma." Lăng Thần vẻ mặt nhăn nhó: "Không tốt, muôn ngăn nàng đây là diện rộng công kích."

"Như vậy công kích diện rộng phản loạn chúng ta binh lính, muốn bị diệt." Lăng Thần hét to nói. Đáng tiếng hắn thân ảnh rã rời lực bất tòng tâm.

Bị thiên sứ thân ảnh sáu cánh, đồng loạt bay đến một kích đem hắn rơi xuống dưới, vết thương trên người.

Không thể nói là bình thường, đây đều là vết thương trí mạng, thân thể áo rách nát tóc bẩn thỉu, vẻ mặt lấm lem. Dù tức giận cũng không thể kéo dài lâu.

Lăng Thần nhắm mắt, thân ảnh rơi xuống dưới. Tay trái còn đưa lên cao thấy rõ vô số thiên sứ thân ảnh sáu cánh vỗ nhẹ, Mạn Chi tay trái đưa lên cao.

Quang minh nguyên tố màu vàng, xuất hiện qua mắt hắn, Lăng Thần mắt nhắm mắt mở cực hạn đến rồi, từ đầu đến cuối hắn công pháp.

Không thể để nàng chịu sát thương, Thiên Thanh Mạn Chi, Xuất Khiếu cảnh quả nhiên khác biệt Kim Đan cảnh.

Lăng Thần cười nhẹ, nhưng ta cũng nắm chắc cảnh giới. Ngất đi thôi, Lưu Vân, Thanh Vũ, Chu Trúc, Cô Cô, Cổ Nhược Ca.

Các ngươi muốn cố gắng ta Lăng Thần muốn gục ngã tại đây.

Trên tường thành, Cổ Nhược Ca lúc nàng vừa đến, Chu Trúc cũng rời đi.

Nàng ánh mắt nhìn Thiên Thanh Mạn Chi muốn sử dụng diện rộng công kích.

Lại thấy Lăng Thần thân thể rơi xuống dưới, lại nhìn Chu Trúc bước đến, một tay cầm trượng Xà Lân một tay cầm Hoa Quốc đầu.

"Hắn đã bị vạn độc của ta đầu độc, đầu cũng bị ta chém xuống, hừ."

Chu Trúc bĩu môi hừ nhẹ, Cổ Nhược Ca nhìn nàng lại nhìn lên cao: "Chúng ta, muốn giải quyết Thiên Thanh Mạn Chi, mà ngươi rời đi trước."

Chu Trúc ánh mắt run rẩy nhìn nàng: "Nhược Ca tỷ, ngươi muốn làm gì? Nàng bây giờ đang bên trong lĩnh vực, chân thân mạnh mẽ, chúng ta làm sao có thể thắng?"

"Ngươi chân thân, nhị sư tỷ ngươi nói không thể sử dụng, huống chi là thắng? Còn có lĩnh vực cũng không thể sử dụng."

"Nhược Ca sư tỷ, ý ngươi đã quyết sao?" Cổ Nhược Ca gật đầu: "Mang hai nàng rời đi, rời đi khỏi đây tiện thể đưa hai nàng đi muốn giải quyết Hoa Hạ Thành binh lính."

Chu Trúc không nói gì, một tay đặt xuống tường thành, một đầu hắc xà nhô lên mang theo Lưu Vân, Cô Cô rời đi.

Chu Trúc nhảy xuống dưới tường thành: "Nhược Ca sư tỷ bảo trọng, không đánh thắng trước tiên rút lui."