Băng Thanh Thần Đế

Chương 310: Chương </span></span>310



Băng Kiếm Thần nhìn xa xa dòng nước thác nước chảy xuống, cũng như đầu màu đen vảy xà to lớn, chướng khí trên người muốn phát tác.

Trên người Lộ Xà vô số chướng khí bay quanh nàng cơ thể: "Tiểu Yên nhanh giết ta một khi ta bị chướng khí bao phủ sợ rằng sẽ giết chết ngươi."

"Tiểu Xà, ngươi đừng động đậy ta muốn phong ấn ngươi."

Ánh mắt đỏ ngầu xà nhìn nàng: "Tiểu Yên, chúng mấy trăm năm đã lâu không gặp, hôm nay mới gặp lại, lại muốn chia ly người sống người chết sao?"

Xanh biếc tóc nữ tử, ánh mắt màu xanh nhạt ánh sao nhìn Tiểu Xà lắc đầu: "Tiểu Xà, không thể nào chúng ta là bằng hữu lâu như vậy, ta sẽ không để ngươi chết."

Lộ Xà không nói gì, nàng cúi đầu xuống Nhân Yên hai chân bước lên, nàng đi chân trần bước lên chân chạm xuống đầu Lộ xà, một cỗ nguyên tố thuộc tính thủy.

Bay quanh Lộ Xà thân ảnh, vô số riềng xích bằng Thủy Nguyên tố thuộc tính, bao quanh lấy Lộ Xà, Lộ Xà hét to: "Tiểu Yên không thể, như vậy ngươi sinh mệnh khí tức muốn bị tiêu hủy."

"Tiểu Xà, ta dù có sinh mệnh bị tiêu hủy cũng phải cứu ngươi."

Bên trong vết nứt.

Bên cạnh hồ nước, vô số bươm bướm màu tím nhiều máu, hay là đom đóm dây leo, phát triển cây xanh đều hướng về hai người, một đầu vảy đen xà, lấp lánh lại bị số số riềng xích Thủy Nguyên tố thuộc tính ngăn cản.

To lớn dài sáu mươi mét xà, cư nhiên như vậy bị riềng xích bao quanh: "Nhân Ngư Trị Liệu, Sinh Mệnh Thiêu Đốt." Xung quanh từng hạt nhỏ màu xanh thủy linh khí hiện ra.

Mà Nhân Yên tay nhỏ vảy cá đều lung lay muốn rơi xuống, đây là nàng vảy muốn bị thiêu thất.

Lộ Xà bên trong riềng xích được vô số hạt nhỏ thủy nguyên tố trị liệu, cũng như từng đường vân linh khí xâm nhập nàng cơ thể.

Băng Kiếm Thần bên dưới đất, cách đó không xa nhìn thân ảnh nhân ngư trên mình, rơi xuống một đạo vảy cá, thở dài.

"Tốt tính cô nương, không tiếc sinh mệnh của mình để cứu đầu xà gọi Lộ Xà này?" Nàng cũng có giúp Vân Phàm, nên giúp nàng một ít a.

Từ Vân Phàm cơ thể bay đi một đạo băng linh khí, giúp màu xanh Thủy Nguyên tố thuộc tính riềng xích tăng cao, mà hai nàng căn bản không hề biết.

"Chỉ có thể kéo dài, Vân Phàm ngươi nên giúp nàng. Đối phương cũng có ý tứ với ngươi, nên bồi nàng tình cảm, tốt tính nữ hài ngươi sẽ không thiệt."

Băng Kiếm Thần thở dài, dù cho là hắn thực lực đạt đến đỉnh cao, không cách nào chữa trị được chướng khí, huống chi là nàng Xuất Khiếu cảnh tam giai, trị liệu đồng cấp.

Vân Phàm bên trong hư không thức hải, băng nguyên tố không ngừng tăng cao, Băng Kiếm Thần truyền âm: "Nàng cùng Lộ Xà muốn gặp chuyện."

"Ta giúp nàng phong ấn, nhưng không chắc kéo dài được bao lâu, ngươi muốn giúp nàng cứu giúp đồng bạn của nàng, tốt tính nữ tử mất đi hảo bằng hữu."

"Thương tâm rất cao."

Vân Phàm gật đầu, thân ảnh Vân Phàm nhanh chóng ngồi xuống, từng đạo linh khí bay qua người hắn, băng nguyên tố thuộc tính hấp thu hoàn tất.

Không biết qua bao lâu.

Cách đó không xa Nhân Yên vẻ mặt lúng túng, bên trong nhìn như đã trải qua mấy ngày, do là sương mù gây nên mà bên ngoài chỉ trải qua vài giờ mờ thôi.

Mấy ngày đi qua, Vân Phàm hấp thu hoàn tất, mà Băng Kiếm Thần mỗi lần đều giúp các nàng, Lộ Xà ánh mắt đỏ ngầu nhìn bằng hữu của mình.

"Tiểu Yên, chúng ta muốn không tốt, ngươi nhanh chóng hủy bỏ, Nhân Ngư trị liệu, sinh mệnh thiêu đốt."

Nhân Yên lắc đầu: "Nhân Ngư Chân Thân." nàng không pháp chưa để thực hiện sau lưng cũng chỉ xuất hiện vài đạo nhỏ linh khí, không cách nào hình thành chân thân giống như nàng.

Lộ Xà kinh ngạc thốt ra: "Yên nhi, ta nói ngươi mau dừng lại, ngay cả chân thân đều không dùng được, muốn trị liệu ta sao? Muốn phong ấn ta?"

"Thân Thể yếu kém như ngươi, làm sao có thể phong ấn ta?" Đầu to lớn xà bên trong vô số đạo riềng xích, nước mắt rơi xuống giọng nói cầu xin Yên Yên dừng lại.

"Tiểu Yên, chúng ta là bằng hữu ta không muốn ngươi chết, ta bị phát điên? Ngươi dừng lại có nước hay không? Ngươi không dừng lại ta muốn phá hủy đi ra."

Đầu lớn xà, dài thân thể quấn quanh đầu ngước lên nhìn trên cao màu xanh biếc tóc cùng y phục, khóc lóc thành tiếng.

Vân Phàm cách đó cùng Vô Ngạn linh khí trên người giảm xuống, băng nguyên tố thuộc tính giảm xuống, lôi nguyên tố thuộc tính giảm xuống.

Vân Phàm ánh mắt đảo lên xa xa, cảm nhận trên mình thực lực, Nguyên Anh cảnh đỉnh phong, nửa bước Xuất Khiếu cảnh.

Mà Vô Ngạn là tăng cao nhất, bởi vì nàng là gần như bát phẩm lôi nguyên tố thuộc tính, một bước Nguyên Anh cảnh ngũ giai, nàng ghi nhớ Nhân Yên tỷ tỷ trong lòng.

Tỷ ấy đối tốt với ta, đưa ta cao thâm như vậy năng lực, Nhân Yên tỷ tỷ đồng bạn muốn vẫn lạc, ta không giúp không được rồi, Vô Ngạn cắn chặt răng.

Nàng bờ môi siết chặt lại với nhau, màu tím môi cũng làm nàng toát lên lôi nguyên tố thuộc tính cực mạnh, đại thành viên mãn, ngươi có thể thắng.

Trên viên mãn còn có một cảnh giới tu luyện nhỏ là đỉnh phong, đạt đến đỉnh phong là nắm chắc cảnh giới cao hơn viên mãn, một khi đột phá không gặp quá nhiều lôi kiếp.

Mà viên mãn đột phá mới gặp a, mà cao thâm cảnh giới không cần bước đến đỉnh phong, vì sao vì đối phương mạnh sợ cái rắm.

Vô Ngạn nhìn trước mắt, hướng bắc trên cao Nhân Yên tỷ tỷ, máu không ngừng nhỏ giọt trên mình vảy, nữ xà còn không ngừng kêu la, Yên Yên dừng lại.

Nàng là thông minh tài trí người, nên minh bạch chướng khí cỡ nào uy lực, nhìn sang bên cạnh Vân Phàm hắn vậy mà tới Đỉnh phong không đột phá Xuất Khiếu cảnh

Chắc rằng thần truyền thừa, hắn nói cho hắn biết, Nhân Yên tỷ tỷ gặp nguy hiểm: "Vân Phàm, Nhân Yên sư tỷ cần chúng ta giúp, cùng lên đi, giúp sư tỷ phong ấn lại."

"Lộ Xà, chẳng lẽ ngươi không muốn như tỷ ấy tốt tính người, vừa nhìn đã thích ngươi, không nguyện mất đi thảo dược linh thảo đưa cho ngươi sao, nếu như ngươi không thích."

"Trả nàng ân huệ không được sao?" Vô Ngạn nhìn méo mó vẻ mặt Vân Phàm mà chán ghét thốt lên, chẳng lẽ nam nhân nàng thích lại không có tâm niệm sao?

Một người phong ơn bộn nghĩa nam nhân?

"Không phải Vô Ngạn nàng nghĩ sai về ta, ta đang nghĩ cách làm sao phong ấn lại Lộ Xà bằng hữu nàng ấy."

"Ta có ơn ắt trả, có thù tất báo làm sao có thể để nàng vẫn lạc đây. Còn có Lộ Xà dù bị chướng khí vẫn muốn khống chế tinh thần chóng cự, nói với Nhân Ngư."

"Ta thấy rằng, yêu tộc tâm địa còn tốt tính hơn nhân tộc rất nhiều." Vân Ngạn gật đầu: "Ngươi vậy mà suy nghĩ kỹ như vậy, ta quên mất vì tức giận nói ngươi là vong ơn bội nghĩa người."