Băng Thanh Thần Đế

Chương 329: Chương </span></span>329



Thay đổi tiếp theo là Vô Ngạn, một năm này nàng cảnh giới tăng bốn cảnh giới nhỏ Nguyên Anh cảnh viên mãn ,Thiên Uyên càng là phế vật.

Cảnh giới vừa có tăng một cảnh giới. Nàng không tu luyện là nàng bụng to. Chỉ có thể nằm trong nhà, Vân Phàm hắn cũng biết được Thiên Uyên sư tỷ có thai, nhớ tới Mộng Liễu.

Hắn cùng nàng ngủ, nàng nói: "Chưa thể có hài tử, nên ta phong ấn lại chưa có thể mang thai, cho nên chúng ta vẫn là đợi thời cơ."

Nhân Ngư tam tỷ muội vẫn là Xuất Khiếu cảnh tam giai, Vân Phàm xuất khiếu cảnh nhị giai, hắn cũng không phải mạnh mẽ thiên kiêu.

Hắn nói là nhị giai, Nhân Yên, Vô Ngạn căn bản không tin đưa cho hắn Hóa Thần cảnh yêu đan, cao nhất phải là bốn cảnh giới nhỏ, ít nhất là một hắn đảm bảo ẩn dấu cảnh giới.

Đại bàng, Sói Lang, Cự Hùng tăng lên kha khá, vài đầu gần như Kim Đan cảnh, mà cũng có vài đầu đạt đến Kim Đan cảnh.

Lang Thôn vẫn là một bí ẩn, hắn từ lúc đó đã không còn gặp. Tiểu Hoa cảnh giới không có tăng cao chỉ là Kết Đan cảnh ngũ giai, chăm lo cho Thiên Uyên mang thai.

Đã làm nàng mấthời gian, căn bản không có nhiều thời gian tu luyện. Vân Phàm nhìn bên cạnh, một năm qua vui đùa cùng hắn tình cảm tăng tiến.

Nàng mỗi lần đều đem tốt nhất tài nguyên tu luyện của mình cho hắn, cùng hắn đi dạo chơi Rừng Thanh Lang bên ngoài khu vực trung tâm, lại còn hay dẫn hắn đi vết nứt chơi đùa.

Nàng còn nói: "Tiểu Nhiên nếu như chúng ta kết hôn, ta sẽ cho ngươi nụ hôn đầu cũng như ta nhất huyết, hì hì thật mong đợi cùng nhau lật đổ Rừng Rậm Chi Vương."

"Thành thân với ngươi nha."

Vân Phàm hắn đứng trên cành cây, gật đầu: "Ta nhất định." Vô Ngạn bên cạnh kéo tay hắn: "Vân Phàm ngươi chỉ định cưới Nhân Yên sư tỷ sao? Bỏ mặc ta?"

Vân Phàm quay lại xoa xoa đầu nàng: "Hảo một lúc kết hôn cả hai người." Làm Vô Ngạn mới dựa lưng vào hắn, mà Nhân Yên dù yêu sâu đậm hắn.

Bản thân vẫn chưa nắm qua hắn tay, Vân Phàm được biết qua miệng Vô Ngạn, biết được Nhân Yên chưa thành phu thê, chưa thể ôm hay nắm tay, đây là quy tắc nàng.

Đây là hồi ức trong đó: "Hôm nay ắt hẳn, ba đầu Yêu tộc muốn đột phá, Ngạn nhi, Yên Yên các ngươi ngày mai chuẩn bị tấn công trung tâm sao?"

Nhân Yên gật nhẹ đầu: "Vân Phàm ta kéo dài, thời gian giữ lại ba đầu mạnh nhất, Nhân Ngư ngươi nhanh chóng tiêu diệt đối phương minh bạch?"

Vân Phàm gật đầu: "Minh bạch." Vân Phàm hắn tính cách thay đổi rất nhiều. Hai đại tài trí nữ tử hôm này cũng bắt hắn học, bỏ đi tính cách nói nhiều mồm mép đi.

Không nên tự cao, Vân Phàm được hai đại mỹ nữ giảng dạy không vui sao? Rất là vui tâm tình còn tăng cao.

Vân Phàm nhìn xuống dưới, Tô Hạo hắn thay đổi, nói ít đi chăm chú tu luyện nói: "Vân Phàm, ta sẽ đuổi theo ngươii tuy ta đao pháp kém cỏi."

"Nhưng sẽ có một ngày, ta cũng ngươi bước đi lúc đó ta sẽ mạnh có nữ nhân theo." Vân Phàm chỉ biết cười gật đầu.

Cách đó không xa nhà gỗ, hàng rào rắn chắc Cự Hùng, Sói Lang canh gác, trên cao Đại Bàng bay đi liên tục, không giám lại gần trung tâm khu vực.

Một năm này, trung tâm khu vực cũng đánh ra bên ngoài, Thiên Thanh Mạn Chi không ngăn cản để, quân số làm một trận chiến.

Trong phòng, Tiểu Hoa nhìn to lớn bụng nữ tử: "Hừ, Thiên Uyên nàng bụng đều to như vậy, hài tử ắt hẳn là rất nghịch."

Thiên Uyên cười hì hì: "Ngươi nha, Tiểu Hoa vẫn một mực lo cho ta, cảnh giới đối phương đều tăng cao, mà ta cảnh giới cùng ngươi thấp kém như vậy."

Tiểu Hoa bĩu môi: "Thấp kém làm sao? Ta tin tưởng ta hài tử, khả năng thức tỉnh sáu cánh thiên sứ, cũng như trị liệu cực mạnh gia tộc chúng ta."

Thiên Uyên gật đầu ân.

Thiên Thanh Mạn Chi bước vào: "Thiên Uyên sư tỷ, ngươi một năm này, chính là trở thành một mẫu thân đi?" Thiên Uyên nằm trên giường gật đầu.

Thiên Thanh Mạn Chi không nói nhiều: "Haizz, ai cũng có hài tử, ta liệu có thể có sao?" nàng nhắc tới chính là khi nào cùng sư tỷ có hài tử.

Hắc hắc, hai bọn ta đều là thiên gia tên, không biết đặt như nào tên đây.

Làm hai người vừa lòng, nàng không rõ nhưng chắc hẳn rất vui.

Thiên Thanh Mạn Chi ánh mắt lại hình trái tim, tự cười một mình, nàng thân thể càng là đẹp đẽ, thân hình coi như là mỹ nhân, còn có ngực tăng cao.

Thiên Thanh Mạn Chi thở dài: "Chúng ta, ngày mai thốn tấn công, Thiên Uyên Tiểu Hoa căn bản không thể đi ra."

Nàng thuận tiện, ném cho hai người một đạo lệnh bài: "Các ngươi cầm lấy, gặp nguy hiểm muốn bóp nát!"

Tiểu Hoa gật đầu, nàng chăm sóc Thiên Uyên cẩn thận quá mức, đối phương đều không thể rời khỏi nàng, Thiên Uyên nhìn thấy Mạn Chi đi xa.

To lớn bụng, đau nhói: "Tiểu Hoa, hài tử đạp ta bụng, rất đau." Tiểu Hoa cười nhẹ: "Không sao, Thiên Uyên có ta ở đây." nàng mang thai cũng vài tháng.

Vài tháng nữa là Uyên nhi muốn sinh, Thiên Uyên bụng đau, Tiểu Hoa chỉ đành đưa màu tím nha hoàn y phục tay áo, ra để đối phương ngửi, cũng như cắn lấy nàng tay.

Tiểu Hoa là phụ trợ hệ, nên nàng coi đây chỉ là bình thường, về sau có thể trị liệu.

Bỗng ba đạo ánh sáng truyền đến từ đỉnh núi.

Đại bàng, Sói Lang, Cự Hùng ba đầu thủ lĩnh muốn độ phá Xuất Khiếu cảnh, nhìn linh khí uy áp như vậy, tuy không có lôi kiếp, nhưng như vậy cũng đủ.

Bên dưới ánh mắt, mấy người đều nhìn lên cao: "Không tồi, đều đột phá Xuất Khiếu cảnh, một năm quá là dư thừa, thời gian để các ngươi đột phá."

Thiên Thanh Mạn Chi vừa bước ra khỏi cửa, từ hướng tây nàng đang đi ra, nhìn xa xa hướng đông mấy đỉnh núi, vô số màu linh khí bay ra.

Màu xanh Sói Lang, màu nâu kèm theo màu trắng Đại Bàng, còn mỗi màu nâu linh khí là Cự Hùng đi?

Nàng ánh mắt nhìn lên cao, to lớn linh khí, ánh mắt mong đợi ngày mai chiến đấu, Vân Phàm bên dưới gốc cây cũng nhận thấy.

"Ba đầu thủ lĩnh lâu như vậy mới đột phá, ta đều đến nhị giai." Vô Ngạn bên cạnh càng là hừ nhẹ: "Ta còn tới đỉnh phong đây, đối phương chắc rằng như Nhân Yên sư tỷ."

"Khó khăn đột phá, không như chúng ta nhân tộc." nàng nắm chặt lấy tay Vân Phàm, dựa vào thân cây, ánh mắt nhìn lên cao.

Nhân Yên vẫn không nắm lấy tay hắn, nhưng Vân Phàm biết, nàng đều là đợi ngày thành thân với hắn, chưa thành thân nàng mới như vậy.

Nhân Yên, Vân Phàm ánh mắt nhìn bên phải hắn, chính là hướng nam thân ảnh ngồi không xa hắn, tầm một bước chân nhỏ, xanh biếc vái dày nữ tử.

Ánh mắt hiện ra màu xanh nhạt ánh sao, lấp lanh, đôi mắt nhìn lên cao, đỉnh núi. Xanh biếc tóc dài, nàng chỉ là buộc nhẹ lên nhưng cũng đủ làm ta mê mẩn.

Nhân Yên bỗng giật mình quay đầu nhìn lại hắn, Vân Phàm cùng nàng bốn mắt chạm nhau.