Băng Thanh Thần Đế

Chương 342: Chương </span></span>342



Đạo hư không sau lưng Vân Phàm, đánh ra lôi kiếp, băng tinh do Băng Long há miệng bay đến, Vân Phàm song kiếm còn có hiệu quả Băng Long kiếm khí.

Quay đầu hai đạo kiếm khí chém ra, ba đạo mạnh mẽ uy lực chạm vào lôi kiếp. Lôi kiếp chạm vào sóng xung kích bay ra, xung quanh nổi lên đừng đạo lôi nguyên tố thuộc tính.

Bốn đạo uy lực chạm vào nhau, nổi ra sóng xung kích lại phát nổ, một hố đất tạo ra, trên cao lôi kiếp đánh xuống.

Vân Phàm nuốt một khí lạnh, quay đầu né tránh còn lại lôi kiếp, may mắn, may mắn không có như đầu tiên lôi kiếp.

Vân Phàm mắt đảo qua sau lưng lôi kiếp, không biết thế nào, có hay không quay lại công kích hắn. Hắn thấy rõ ràng đạo lôi kiếp, bay đến bức tường to lớn đá.

Tảng đá bị phá hủy trung tâm hình tròn khu vực, cư nhiên bị phá hủy, phía tây đạo lôi kiếp đâm xuống, đá lăn xuống.

"Trên cao đạo thân ảnh không ra tay, vẫn may cho ta, hắn ra tay Luyện Hư cảnh một chiêu bóp chết hắn. Lại muốn chơi đùa hắn sao? Hoan nghênh." Vân Phàm tự lẩm bẩm một mình.

Một bên khác.

Phía bắc trung tâm khu vực, Huyết Thổ Long đánh bay Sói Lang, bắt được Đại Bàng cắn một nhát, cánh đại bàng rỉ máu, kèm theo máu chảy xuống.

Đứng trên đất, dang rộng cánh, vô số đạo lông chim bay tới công kích Huyết Thổ Long, Huyết Thổ Long hừ nhẹ, từ dưới đất hắn nhay lên cao.

Thân thể to lớn đáp xuống đất, dưới đất bị lung lay hiện ra vết nứt, Sói Lang thân thể run nhẹ: "Lại là Thổ Long Trọng Lượng?"

Xung quanh dưới mặt đất run rẩy, cách đó không xa Hạ Cơ lo lắng nàng nam nhân, gặp phải chuyện bất chắc, lòng run rẩy không biết đang suy nghĩ cái gì.

Tô Hạo nắm chặt thanh đao, bản thân muốn bị đối phương đánh bại sao? Tô Hạo ta không muốn như vậy, ta còn giúp Hạ Cơ nàng dục vọng, bản thân ta muốn để nàng mang thai ta hài tử.

Tô Hạo nắm chặt thanh đao, chạy nhanh về phía trước, dưới đất tuy nứt nẻ ra từng mảnh. Tô Hạo thân ảnh uyển chuyển nhảy lên cao, từng mảnh đất nứt hiện ra, to lớn Huyết Thổ Long đứng chính giữa.

Không có gặp bất chắc, Tô Hạo xuất hiện bên cạnh Huyết Thổ Long, xuất hiện lần nữa là bên dưới bụng Huyết Thổ Long. Huyết Thổ Long kinh ngạc: "Nguyên Anh cảnh?"

"Lại muốn tấn công bên dưới ta bụng?" Huyết Thổ Long không để Tô Hạo vào mắt, ánh mắt Huyết Thổ Long tỏ ra vẻ khinh thường.

Tô Hạo chưa kịp đánh đạo đao, Huyết Thổ Long thân ảnh đã chạy nhanh về hướng Đại Bàng, bởi Đại Bàng đang dang rộng cánh, lông chim bay đến.

Tốc độ di chuyển rất chậm, cánh còn bị thương. Tô Hạo ngơ ngác đứng trên hình tròn, không bị rạn đứt mảnh đất: "Đại Bằng huynh đệ nhanh chạy, ngươi cánh đã bị thương."

Đại Bằng nghe vậy, nhanh chóng lùi ra sau, nhưng Huyết Thổ Long to lớn thân thể cao năm mét, há to miệng cắn xé đối phương, Đại Bằng quay đầu nhanh chóng chạy.

Sói Lang tốc độ, nhanh chóng tăng cao. Xung quanh xuất hiện vô số đạo màu xanh linh khí, tốc độ muốn cứu Đại Bàng.

Huyết Thổ Long cười nhẹ há to miệng: "Đại Bàng thịt chắc hẳn rất ngon, đang là buổi tối, cơ thể ta còn đang rất đói!"

"Ta cần rất nhiều thịt." Đại Bằng kinh ngạc, hai cánh bị thương dang rộng chạy nhanh, Sói Lang không cách nào tấn công. Tô Hạo nhanh chóng chạy tới.

Đại Bằng muốn chạy, Huyết Thổ Long há to miệng. Răng nanh sắc nhọn cắn vào Đại Bằng cánh, hắn lùi ra sau, cánh đối phương trực tiếp đứt.

Tuy kế hoạch có chút biến hóa, vì đối phương biết hắn kế sách, không phải ngu ngốc người. Huyết Thổ Long cắn trong miệng, cánh trái Đại Bằng.

Đại Bằng thân thể bị đứt cánh trái, ngã xuống đất màu nâu cánh chim, Đại Bằng nằm trên đất, sinh mệnh khí tức yếu ớt. Sói Lang hét to: "Lão Chim, ngươi làm sao?"

"Không thể chết như vậy?" Cự Hùng nằm trên đất cách không xa, mắt nhắm mắt mở thân hình to lớn bị thương, ánh mắt nhìn Đại Bằng huynh đệ.

"Đại Bằng, ngươi vậy mà đi trước ta?" Hạ Cơ bên cạnh, không biết đang suy nghĩ cái gì, nàng siết chặt môi. Nam nhân của ta mong ngươi có thể giết chết hắn.

Nàng tin tưởng đối phương có khả năng giết chết Huyết Thổ Long này, nàng lại nhìn xa xa, cảm nhận mình nữ nhi, nhanh chóng kêu qua đây.

Huyết Thổ Long cách không xa, cao năm mắt Huyết Thổ Long miệng không ngừng nhai, Đại Bằng cánh trái. Tô Hạo cắn chặt răng: "Huyết Thổ Long chịu chết."

"Đạo Thổ Thuấn Kích." thanh đao Tô Hạo bị dưới đất linh khí, lao đến hình thành một đạo đao màu nâu đất, một đường linh khí từ dưới đất.

Bao quanh lấy Tô Hạo thanh đao, Tô Hạo thanh đao lại hiện ra màu nâu đất, dịch chuyển đến Huyết Thổ Long bên cạnh, một đao chém nhẹ đối phương chân.

Từ chân trước Huyết Thổ Long, từ từ bị bao phủ bởi bùn đất, bùn đất từ ướt đẫm đất. Chuyển thành cứng rắn, lan tràn ra hắn cơ thể.

Sói Lang thân ảnh lao tới: "Lang Kích." thân ảnh Sói Lang cao to tăng tốc độ, đưa hai chân trước lên, ý định công kích hóa thành đất cứng rắn, giống như đất vừa bị nhào nặn.

Đưa vào lò nung, làm cứng. Huyết Thổ Long chính là như vậy bị hắn đè ép, Tô Hạo đưa kiếm ra ngang, dịch chuyển xuống dưới đối phương bụng.

Đưa đao lên cao rạch một đường kéo dài, Huyết Thổ Long bị Tô Hạo rạch bụng, mới ý thức bản thân không tốt, đối phương muốn giết chết hắn.

Đám nhãi súc sinh, thật sự muốn giết hắn. Hắn đưa chân lên cao, đem Sói Lang vừa bay tới, Huyết Thổ Long chân trước đưa lên cao vỗ mạnh xuống.

Sói Lang thân thân thể bay tới, cư nhiên bị một chưởng vỗ, xương cốt trên thân sói gãy vài cái, Huyết Thổ Long không nhìn thấy bên dưới cơ thể Tô Hạo.

Hắn ý niệm vừa động, thân thể nhảy lên cao, một đạo lôi kiếp bay tới. Tô Hạo ngạc nhiên chỉ thấy một màu tím lôi, bay qua gần hắn, lao tới bên dưới Huyết Thổ Long bụng.

"Lôi Minh Uy Thế." từ trên trời cao bóng tối bao phủ, do trời đã tối một đạo lôi kiếp khác biệt, từ trước đó mây đen lôi kiếp. Đánh xuống Huyết Thổ Long cơ thể, đang bị bao phủ.

Lại tiêu thất đất, xung quanh từ đạo lôi kiếp đánh xuống, lôi nguyên tố bao phủ nàng cơ thể. Một đạo trường thương xuất hiện trên tay nàng.

Vô Ngạn cười nhẹ, đưa thương từ dưới đuôi Huyết Thổ Long, thương đâm kéo dài đến đầu Huyết Thổ Long. Mới nhảy lên cao, Huyết Thổ Long muốn dùng đến, Trọng Lương Công Pháp.

Lại bị Vô Ngạn nhân cơ hội, đối phương nhảy lên cao.

Mà bóp chết đối phương.

Quay lại vài phút trước, đứng trên cao ánh mắt sợ hãi, nhìn Luyện Hư cảnh nhất giai. Trên cao lôi kiếp đánh xuống không ngừng, Vô Ngạn thở dài.

Ánh mắt đảo qua bên dưới, Đại Bằng bị cắn đứt cánh trái, không cách nào bay lại, ngã xuống đất.