Băng Thanh Thần Đế

Chương 368: Chương </span></span>368



Còn véo tai hắn đây, bất quá nàng bây giờ đã không còn, Vân Phàm ngước đầu: "Hoặc là, một người nắm giữ quang minh mà chúng ta mới biết."

Hai người trầm mặc, không nói nhiều nhanh chóng đi vào, ba thân ảnh đi vào hang động, màu đỏ huyết xương cốt xung quanh.

Khác hẳn với Ma Nữ Tông ba nữ nhân kia từng đi vào, có nhiều xương cốt màu đỏ huyết quanh tường. Bên dưới đất còn có dòng sông huyết đỏ chảy qua.

Nếu là bình thường người, chắc chắn đã nôn, nhưng ba người không thể nôn, trải qua bao nhiêu chiến trận, hầu hết nắm rõ quen thuộc máu.

Ba thân ảnh nhìn trước mắt cảnh vật, ắt hẳn sẽ có ma vật hoặc là yêu thú, Vân Phàm ánh mắt kiên định, một tay đưa lên cao.

Một thân ảnh, thân thể máu chảy đầy người, ánh mắt sắc bén đều là màu đỏ huyết, đôi mắt máu chảy ròng rã, hai tay đưa ra trước mắt.

Khập khiễng đi về phía hắn!

Vân Phàm nhanh chóng đưa tay lên cao, một đạo băng tinh, do linh khí tạo thành bay đi, thân ảnh màu đỏ huyết máu chảy, căn bản không cách nào diễn tả.

Vân Phàm băng tinh bay đi, trực tiếp làm đối phương trọng thương, Hạ Cơ, Tô Hạo bên cạnh ánh mắt càng kiên định, Vân Phàm sức mạnh đã đạt đến cao thâm.

Bản thân hắn phải tăng cao cảnh giới, về sau mới có thể bảo vệ lão bà, nữ nhi. Tô Hạo ánh mắt kiên định, khối đất mắt càng là hiện ra tia sắc bén.

Màu nâu tóc, thân ảnh lam y bên cạnh là Hạ Cơ màu đen tóc, ánh mắt nhìn hắn, nhìn phu quân bản thân.

Ba người nhanh chóng đi vào trong hang.

Đường gia khu vực.

Trong hang động, Vân Phàm tay khống chế băng nguyên tố, bao phủ toàn bộ đường vào hang, Hạ Cơ, Tô Hạo hai người chân bước vào trong.

Ánh mắt hắn nhìn bên trong hang, toàn là màu đỏ huyết dòng sông, nhưng bởi vì có Vân Phàm băng nguyên tố. Cho nên huyết dòng sông, thay đổi thành băng.

Vân Phàm, cảnh giới hắn cao thâm, không cần phải kéo dài thời gian, nhanh chóng đi vào trong.

Không qua bao lâu.

Vân Phàm tới trong động, ánh mắt hắn nhìn xuống dưới hang động, Đường Tạm cũng như Thiên Thanh Mạn Chi?

Vân Phàm kinh ngạc là, bên cạnh có ba thân thể, hắn rất quen thuộc là ma nữ tông. Vân Phàm trong đầu liền minh bạch, tại sao Cổ Thần, Liễu Long Thiên Thanh Mạn Chi xuất hiện ở đây.

Còn là bị treo lên?

Hắn nhìn hang động xung quanh.

Bên dưới hang động, Đường Tạm thân thể với vô số đỏ huyết, cách đó không xa là thi thể vô số. Bên cạnh ức tường đá, hang động là Thiên Thanh Mạn Chi!

Màu vàng thân ảnh quần tất, ánh mắt cúi thấp, mất đi sức sống. Vân Phàm nghiến chặt răng, Mạn Chi căn bản không chết.

Tô Hạo, Hạ Cơ càng là ngạc nhiên, mấy năm không gặp Mạn Chi tưởng rằng nàng đã chết, không ngờ tới vẫn còn sống, mấy người vẻ mặt đều vui vẻ.

Bất quá, trước mắt giết chết Đường Tạm, vô số màu đỏ huyết bao phủ này.

Vân Phàm ánh mắt nhìn xuống, hang động một thân thể ngồi lơ lửng trên cao, Đường Tạm thân ảnh bị vô số đường huyết, xâm nhập cơ thể, cũng như bay quanh.

Bên cạnh là thi thể nam nhân, nữ nhân đều có. Quen thuộc nhất là ba người trong ma nữ tông, cách đó không xa, vẫn là Liễu Long, Cổ Thần.

Vân Phàm màu băng y phục, ánh mắt kèm theo nghi hoặc? Các nàng bị giết? Lăng Thanh nàng đâu? Với nàng tài trí, sẽ gặp cũng như biết!

Vân Phàm suy tư hồi lâu, bỗng rùng mình, đưa tay lên, tay trái Vân Phàm hiện ra một đạo hình cầu băng tinh, muốn đem băng tinh xung kích ra ngoài.

Bằng hắn tinh thần lực, lại không cách nào đi ra. Bây giờ vẻ mặt hắn, mới kinh ngạc phát hiện, các nàng chết Lăng Thanh không biết, mà đứng sau tất cả.

Là Đường Tạm, Vân Phàm vẻ mặt cười nhẹ, bất quá đối phương là hắn khảo hạch, tiện thể cứu Mạn Chi, ánh mắt hắn nhìn qua nàng, màu vàng thân ảnh, lại mặc một màu đen tất lưới.

Vẻ đẹp càng đẹp đẽ, không thể diễn tả nổi, bên cạnh là Cổ Thần, các nàng cảnh giới cao thâm về mấy năm trước, giờ đây cảnh giới lại thấp bé.

Vân Phàm thở dài, may mắn hắn xuất hiện ở đây, nếu không các nàng chết là cái chắc. Cùng với Mạn Chi sư muội! Vân Phàm hét to: "Mạn Chi."

Mạn Chi đang cúi đầu, ánh mắt đờ đẫn, mang vô số ủy khuất, mặc trên mình màu vàng y phục, đều rách rưới vài nơi: "Vân Phàm?"

Vân Phàm hét to: "Mạn Chi sư muội là ta, đợi ta cứu muội!" Mạn Chi ánh mắt màu vàng thất thần: "Vân Phàm ca ca, ngươi đi đi, ở đây hắc ám nguyên tố."

"Không phải, đây căn bản không phải là hắc ám nguyên tố, ta quang minh không cách nào khắc chế!"

Vân Phàm nghe vậy, thân thể hơi run nhẹ. Đường Tạm lơ lửng trên cao, không có điếc, mở mắt ánh mắt nhìn xuống mấy người: "Đã đến đây, đừng hòng rời đi."

Hắn đứng dậy, lở lửng trên cao, xung quanh là vô số đỏ huyết, lan ra xung quanh, bay tới ba người, ba người lại nhanh chóng né tránh.

Màu đỏ huyết bay qua, Vân Phàm né tránh. Bên cạnh hắn màu đỏ huyết bay qua, lại hướng ra đường dài hang động!

Vân Phàm nhìn hang động, hắn vừa mới bước vào đã bị ngăn cách, một bức tường màu đỏ, Hạ Cơ thân ảnh bước tới, tay nàng chạm qua bức tường.

Nhìn hai người lắc đầu, Vân Phàm, Tô Hạo không nói gì, quay đầu nhìn lại.

Bên dưới hang động, bay trên cao Đường Tạm, ánh mắt đỏ ngầu nhìn xuống.

"Đường Tạm, ngươi vậy mà hóa ma, ngay cả Ma Nữ Tông người vẫn thua ngươi, rốt cuộc ngươi là ai đưa cho công pháp?"

Vân Phàm không vòng vo, vẫn là trước tiên trọng điểm, không nói nhiều là đánh, đánh không thắng chạy, hoặc là tử.

Đường Tạm bay trên cao ánh mắt đỏ ngầu, bên cạnh chùy lớn nhuỗm màu đỏ huyết: "Ha Ha, các ngươi đám hậu bối?"

"Muốn hỏi xem ta lão tổ? Các ngươi vẫn quá phế." Một câu từ hắn nói, mang theo màu đỏ uy áp đánh ra xung quanh, Cổ Thần, Liễu Long đầu cúi xuống cách đó không xa.

Không có tỉnh lại, ánh mắt vẫn đờ đẫn, mỗi màu vàng vẻ đẹp, khuynh quốc khuynh thành, hoa thấy hoa nở.

Màu vàng thiên sứ y phục, rách nát vài nơi, bên cạnh là bức tường đá, bị treo lên, lại thêm thôn phệ linh khí.

"Vân Phàm cẩn thận."

Vân Phàm gật đầu, hai tay nắm chặt nhìn lên Đường Tạm: "Băng tinh khống chế." hắn nói ra, không phải công pháp, là khống chế băng tinh bình thường.

Ánh mắt hiện ra tia sát ý, một đạo màu xanh băng bay lên cao, chưa tới Đường Tạm liền tiêu thất, Vân Phàm chỉ là thám thính màu đỏ huyết.

Xung quanh hắn, bao phủ bên trong to lớn hang động mà thôi. Không ngờ là đối phương lĩnh vực! Vân Phàm hơi kinh ngạc, nhanh chóng thu liếm lại.

Tô Hạo, Hạ Cơ bước qua trước mắt hắn, lại bị Vân Phàm đưa tay ra ngăn cản: "Trước tiên xem hắn hành động, chưa biết đối phương nguyên tố khống chế."

"Mạn Chi sư muội nói, hắn không phải là hắc ám nguyên tố cho nên ta sợ." Hạ Cơ gật đầu: "Như vậy, trước tiên phòng hộ."

"Hạ Cơ nói chính xác, trước mắt xem hắn hành động ra sao? Sợ rằng đối phương hướng Mạn Chi ra tay, ta chỉ sợ như vậy."

Ba người đều từ ngu ngốc nhất thời kỳ, mới hình thành ra, tính cách suy nghĩ.