Băng Thanh Thần Đế

Chương 371: Chương </span></span>371



Vân Phàm vẫn như cũ, tâm tình bình tĩnh hai người ánh mắt sát ý nhìn nhau, tuy Đường Tạm đã phá hủy hắn băng tinh.

Vân Phàm hắn vẫn còn khác công pháp a, Đường Tạm lúc này xoay chùy từ trên cao đáp xuống, ánh mắt đỏ ngầu nhìn Vân Phàm: "Ngươi, tiến đến."

Hắn mạnh miệng nói, tay còn đưa chùy ra trước mắt, mời gọi Vân Phàm lại đây, Vân Phàm gật đầu không từ chối, hắn chạy nhanh tới, một quyền đem theo băng tinh đánh ra.

Đường Tạm cầm chùy lớn đỏ huyết, xoay người một kích đem hắn băng tinh quyền ngăn chặn, Vân Phàm băng tinh quyền đánh rã, mắt nhìn kỹ đối phương.

Đỏ ngầu trung niên nam nhân, vậy mà có một sức lực mạnh mẽ không ngừng tuôn ra luôn có cảm giác đè ép hắn, Vân Phàm lắc đầu, nhảy ra sau thu hồi băng tinh quyền.

Bên trong hang động, cuối cùng hang động một khu vực rộng lớn. Một thân ảnh đỏ ngầu, còn lại là một thân ảnh băng tinh.

Xung quanh đều bị băng tinh bao phủ, thi thể còn sót lại đều bị Vân Phàm băng tinh, đóng băng rồi lại vỡ nát cho tiêu thất.

Vân Phàm nắm chặt tay: "Băng Tố Lam Kiếm." từ bên cạnh hắn, mặt đất bên trong hang động rạn nứt từng đạo, một đạo băng tinh khổng lồ.

Từ hướng bắc đâm qua, băng tinh khổng lồ giống như dây leo, đi qua trước mắt Vân Phàm theo đó một thanh kiếm rơi xuống trước mắt hắn, Vân Phàm nắm chặt Băng Kiếm.

Ánh mắt tỏa ra sát ý, xung quanh nhiệt độ giảm xuống. Vân Phàm ánh mắt hiện ra màu xanh băng sát ý, kéo dài qua sau lưng Vân Phàm.

Dây leo đâm lên cao, đâm thẳng lên cao xoáy thành một hình tròn, uy áp từ dây leo băng bá đạo truyền ra, làm xung quanh hang động.

Toàn bộ bao phủ đều là băng tinh, Vân Phàm chăm chú nhìn đối phương, Đường Tạm không ngốc, nhìn băng tinh bay qua hắn thân thể.

Làm thân thể run nhẹ, trong đầu chỉ nghĩ tới: "Không thể ngừng." ngay cả huyết đỏ của hắn cũng phải run sợ. Đường Tạm nắm chùy lớn đỏ huyết, đỏ ngầu ánh mắt hiện ra tia sát ý.

Nắm chặt cán chùy, nhảy lên cao đưa chùy ra sau lưng, xung quanh băng tinh lại bị đánh lui về sau?

Vân Phàm hơi ngơ ngác, bất quá tâm tính qua vài giây liền ổn định lại.

Bên trong hang động, một thân ảnh trung niên nam nhân, đưa chùy lớn đỏ huyết ra sau lưng, trước mắt hắn là một thân ảnh nam nhân.

Băng tinh trên người nam nhân, uy áp cực kỳ lãnh liệt, hai đạo băng tinh cùng màu đỏ huyết va chạm vào nhau, Vân Phàm ánh mắt kiên định.

Tay cầm băng kiếm, nhảy lên cùng với chùy đánh xuống uy lực, cả hai người đều không ai sợ ai, Vân Phàm biết nếu không thắng đối phương.

Người chết chính là hắn, Vân Phàm nhảy lên xoay người, một kiếm chém ra uy lực cực mạnh, băng tinh mạnh mẽ bao phủ toàn bộ khu vực trong hang!

Ánh mắt Vân Phàm càng là cứng rắn, nhìn Đường Tạm, Đường Tạm đưa chùy uy lực cực mạnh va chạm xuống, chỉ thấy là một đạo kiếm băng tinh.

Bay lên cao, ngăn chặn chùy lớn đỏ huyết đánh xuống, hai đạo mạnh mẽ uy áp va chạm, Vân Phàm băng kiếm chạm đỏ huyết lớn chùy.

Ánh mắt hắn kiên định, Đường Tạm đỏ ngầu ánh mắt nhìn hắn, biết rằng Vân Phàm tại bên dưới mà hắn từ trên cao, có sức lực đánh hơn rất nhiều.

Đường Tạm uy lực chùy đánh xuống: "Nộ Thiên Ma Chùy." một kích này hắn mạnh mẽ đánh xuống, chùy lớn hiện ra từng đường vân màu đỏ.

Uy lực càng bá đạo, Vân Phàm nuốt một khụm khí lạnh, quả nhiên là Hợp Thể cảnh cửu giai, không thể kinh thường.

Hai đạo màu đỏ với màu xanh băng, uy áp va chạm một bên trên cao là đỏ huyết, bên dưới là xanh băng. Ánh mắt hai người tỏa ra sát ý, mà đạo chùy lớn.

Đột nhiên hiện ra từng đường vân, uy lực bá đạo hơn, sau lưng Đường Tạm xuất hiện vô số đạo màu đỏ, ánh mắt hắn đỏ ngầu.

Một kích uy lực càng thêm uy lực, Vân Phàm nhíu mày, quả nhiên công pháp đối phương vẫn là mạnh không thể khinh địch: "Băng Tinh Tuyệt Phá." Vân Phàm dứt lời lại bị đánh bay.

Một hình tròn màu đỏ, xanh băng bay ra ngoài, mấy người bên dưới lại bị luồng khí tức đánh lui về sau vài bước, Vân Phàm bị đánh bay lại đùng đến công pháp.

Từ dưới chân Vân Phàm bay lên một đạo băng tinh khổng lồ, Vân Phàm tay trái đặt lên băng tinh, bàn tay hắn vừa chạm vào khổng lồ băng tinh.

Xung quanh xuất hiện từng đạo nhỏ băng tinh, băng tinh sắc nhọn đổi hướng công kích ra trước mắt Đường Tạm. Tay phải hắn nắm băng kiếm, đưa ra chém băng tinh bay đi!

Đường Tạm vừa đi ra từ công kích, chùy lớn đường vân đỏ huyết tiêu thất, lại thấy rõ mấy đạo băng tinh khổng lồ bay tới.

Trung niên nam nhân Đường Tạm, hay tay nắm chặt cán chùy: "Đường Chùy Hộ Thuẫn." dứt lời, xung quanh màu đỏ huyết hình thành bốn đạo khiên, ngăn chặn trước mắt.

Hay sau lưng hoặc trái phải Đường Tạm, băng tinh bay tới chạm vào hắn hộ thuẫn, tan nát rơi xuống dưới hoặc là bị đánh bay, Vân Phàm ánh mắt kiên định, đối phương quả nhiên mạnh!

Bỗng nhiên, Vân Phàm nhếch nhẹ môi: "Bất quá, ngươi không biết a, ta thế nhưng băng tinh đã tăng cao."

Bên này Đường Tạm vừa ngăn chặn, chùy đánh bay băng tinh, băng tinh bay như mưa từ hướng Vân Phàm, công kích hắn. Đường Tạm ánh mắt đỏ ngầu gầm thét:" Đường Chùy Hộ Thuẫn, không cách nào ngăn cản."

Hắn cần phản công, Đường Tạm trong đầu hiện ra ý nghĩ này, chưa đợi hắn kịp suy nghĩ, đạo băng tinh khổng lồ đã bay tới, tấn công chính giữa người hắn.

Đường Tạm đổi chùy ra tay phải cầm, đánh mạnh từ hướng bên phải tay đánh qua chính giữa, một đạo mạnh mẽ chùy cứ như vậy đánh ra.

Chùy vừa chạm vào băng tinh, uy áp mạnh mẽ va đập vào nhau!

Đường Tạm chùy lớn, hiện ra bay đi vô số màu đỏ huyết, bên cạnh vẫn là to lớn băng tinh, không hề hẫn gì, tốc độ không giảm đánh lui Đường Tạm.

Đường Tạm hai tay run rẩy, miệng bỗng thốt ra: "Không ổn!" chưa kịp hắn nói xong, xung quanh băng tinh nhỏ đều xuyên qua hắn đỏ huyết hộ thuẫn.

Băng tinh trực tiếp đem người hắn xuyên qua, Đường Tạm thân ảnh bay tới va chạm vào hang động tường đá, băng tinh xuyên qua người hắn.

Đâm thẳng qua bức tường băng, xung quanh bức tường cũng là bị băng đâm qua. Đường Tạm thân thể tàn tạ bị băng dính trên tường.

Đường Tạm tàn tạ thân thể, lắc đầu liên tục: "Không thể nào? Băng tinh vậy mà đem ta đánh bại?" Đường Tạm lau vết mau trên miệng, một tay nhấc lên băng tinh khổng lồ.

Bóp nát băng tinh, rơi xuống dưới đất.

"Không thể nào, ta Đường Tạm sao có thể chết ở đây."

Bên trong hang động, một bức tường là vô số băng tinh đâm xuyên qua, thân ảnh trung niên nam nhân, trước ngực hiện ra một lỗ lớn.

Dĩ nhiên là do băng tinh đâm qua, tạo thành vết thương hắn tay áo lau vết máu trên miệng, đứng trên băng tinh do Vân Phàm từ trước đó rơi xuống.

Vân Phàm, một bên trên cao thân ảnh xanh băng y phục, dang rộng tay từ từ đáp xuống, nhếch môi: "Đi."

Đường Tạm vừa nghỉ ngơi, phục hồi linh khí sức lực, bỗng từ dưới đất băng tinh bị đánh nát quấn chặt lấy hắn.

Đường Tạm hơi ngơ ngác, lại nhanh chóng bình ổn tâm tình, ắt hẳn là do Vân Phàm dở trò.

Hắn vùng vẩy, nhìn cách đó không chùy bị đánh bay, tâm niệm khống chế muốn thu hồi chùy.

Không thấy phản hồi, Đường Tạm đen mặt, lại không cách nào thu hồi chùy? nhìn xuống đôi chân bị băng tinh bao phủ, lại kèm theo khống chế linh khí.