Băng Thanh Thần Đế

Chương 397: Chương </span></span>397



Dương Anh đứng dậy, ưỡn lưng.

Nhìn Vân Phàm: "đi thôi, tới bên trên kim là?"

Bên trên kim chính là Thổ, theo suy nghĩ của nàng bên trong Huyền Tiên Đại Lục, Thổ chính là nguyên tố đất rất có nhiều loại tên gọi.

Dương Anh chậm rãi bước tới, thi thể sói yêu trước mắt, nàng ngẫm nghĩ: "Thổ, liên quan tới cái gì a?"

Vân Phàm chậm rãi đi tới, không cách nàng vài bước. Hắn nâng cằm lên suy diễn, một chân quỳ xuống, hai tay chạm vào sói yêu thi thể.

Tìm kiếm xem, trên lông sói yêu trên thân không ngừng toát ra hắc ám nguyên tố.

Bên trong hang động.

Cảnh tượng đầy sợ hãi.

Một tảng đá, một nữ hài tử nằm trên đó, không rõ còn sống hay không? Xung quanh là Ngũ đạo hắc ám nguyên tố bay lên cao.

Cạnh nàng là hình tròn ký tự ma chú màu đỏ khó hiểu, bên trong hang động chiếu sáng duy nhất chính là, ký tự khó hiểu hình tròn màu đỏ.

Ngũ đạo hắc ám nguyên tố bay lên cao, lại thấy hai đạo phát sáng màu trắng, màu xanh thủy.

Bên trên màu trắng, hai thân ảnh đang loay hoay trước thi thể sói yêu. Dương Anh không ngừng ngẫm nghĩ, thổ là đất đặc điểm của đất?

Trồng trọt, cây xanh phát triển liên quan tới đối phương da thịt là đúng a, lông sói chính là cây xanh, da thịt chính là đất?

Liệu có phải? Trước mắt nàng, nam nhân giống y hệt nàng suy nghĩ, hắn mới xem xét đối phương lông, Vân Phàm không có tìm ra manh mối.

Chỉ thấy, hắn tay cầm trên tay con dao không ngừng cạo đối phương lông đen, hắc ám nguyên tố may mắn không truyền vào hắn người.

Hắn đứng dậy, ưỡn lưng lui ra sau tìm kiếm xung quanh dấu vết, đi qua Dương Anh, nàng liền hiểu: "Vân Phàm ngu ngốc, căn bản không phải lông?"

Vân Phàm quay đầu gật đầu, hắn không nói ra lời, suy nghĩ của bản thân sai? Làm sao có thể? Thổ chính là đất, không có đất làm sao có thể có cây xanh.

Theo như lẽ thường mà tính, đất là da sói, cây xanh là lông sói. Hắn đoán đúng cạo đối phương lông? Lại không có?

Dương Anh bỗng nhiên, hai tay siết chặt thành nắm đấm, biểu lộ một mắt thông minh, tay phải nắm đấm đặt lên tay trái nắm đấm.

Lại đưa lên, kéo lấy tóc đen phủ xuống che nàng tai, đẩy lên nàng sau tai: "Ngươi chỉ là cạo đi một ít lông sói, nếu như cạo hết mà nói?"

"Có thể tách rời sao?"

Vân Phàm sau lưng nàng, giật nảy mình! Quả nhiên hắn cách làm sai, không phải bản thân cách nghĩ sai lầm.

Trên mặt hắn, đôi môi nở nhẹ nụ cười khinh thường, không khỏi nhếch nhẹ về phía bên trái.

Thiên Uyên tay cầm dao, tay trái đặt lên đối phương da thịt bắt đầu cạo, nàng tay phải không ngừng đi qua, lông trên người đầu sói không ngừng rụng.

Vân Phàm một bên, ngồi xổm xuống giúp Dương Anh một tay, hai người loay hoay, lông trên người sói yêu không ngừng rụng xuống.

Lại không qua bao lâu.

Sói yêu lông, đều bị hai người cạo cho sạch thấy rõ đối phương da thịt, đều là màu đen hắc ám, Dương Anh não bổ, nàng đầu đau nhức.

Suy nghĩ quá nhiều, mà lại không có phát sáng màu nâu, nàng nhìn xuống Kim, Thủy Ngũ Hành, dễ dàng phá hủy mà Thổ đây lại rất khó.

Dương Anh không cam chịu, nàng buông xuống dao, thả lỏng cơ thể ngã về sau, nàng màu đen tóc vẻ mặt tiểu hài tử, thân ảnh nhỏ nhoi.

Vứt bỏ con dao, thân thể ngã về sau ngã xuống đầu chạm xuống, hang động đất. Bên trong hang động bên dưới vẫn là đất, nếu như có tảng đá dù nhỏ.

Nàng không giám, bởi vì đá cứng hơn đất.

Dương Anh ánh mắt màu đen, nhìn lên cao hang động, trên đó không có sắc nhọn tảng đá, là một mảnh đá.

"May mắn bên dưới vẫn là đất, nếu không ta không biết làm sao, ngã về phía sau thả lỏng cơ thể, bây giờ thể lực không duy trì quá nhiều."

Vân Phàm nhìn nàng, lại nhìn lông sói hai người cạo ra từ đối phương thi thể, lại nhanh chóng bay lên, quay lại với thi thể.

"Thất bại?" Vân Phàm thầm nghĩ trong lòng: "Quả nhiên vẫn là thất bại." hắn biết rằng sẽ thất bại.

Trong tai hắn lại truyền đến, Dương Anh giọng nói: "Đất mềm hơn đá, nếu ngã về sao là đá mà nói, đất độ cứng không bằng."

Nghe đến độ cứng, Vân Phàm suy tư: "Sói yêu nơi nào cứng đầu nhất? Chính là bốn chân, móng vuốt sắc nhọn, vừa làm vũ khí."

Vân Phàm chém ra một chân sói yêu, lại không có phát sáng? Lắc đầu, không đúng nếu như tính cả bốn chân thi thể sói yêu, bắt buộc phải cùng lúc chém bốn.

Vân Phàm đặt lại chân sói, đợi một thời gian qua đi, thi thể lại cùng chân sói khôi phục. Vân Phàm đưa dao lên cao, một kiếm chém xuống!

Cùng lúc bốn chân sói được chém ra, Vân Phàm nhanh chóng ném đi con dao. Tay nắm lấy bốn chân sói, móng vuốt màu đen lại phát sáng màu nâu!

Thiên Uyên đang nằm, đôi mắt nhìn lên cao chăm chú, chớp chớp mắt. Bị một đạo màu nâu ánh sáng chiếu tới, nhanh chóng đứng dậy.

Nhìn bốn chân sói: "Lão thiên của ta ơi, đất chính là cứng, mà bốn chân sói không cứng sao? Vừa làm vũ khí, vừa có thể thể phòng ngự."

"Thông minh, không tốt a nhiều lắm đối phương câu hỏi dễ dàng, bản thân quá thông minh lại liên tưởng tới cao hơn."

Vân Phàm: "Sư tỷ ngươi nói đúng, chúng ta suy nghĩ đi quá xa, nghi thức đúng là làm tức chết chúng ta, một câu hỏi cực kỳ khó câu trả lời lại là dễ dàng."

"Làm chúng ta không hiểu, câu nào dễ câu nào khó." Vân Phàm hơi tức giận.

Dương Anh: "Không tồi, ngươi đặt cách ra xa thi thể bốn chân, chúng ta thu thập đủ."

Nàng làm sao nói tới thu thập, không có một mực một bước kéo thi thể ra? Dương Anh đắc ý, ngươi nghĩ nghi thức phá giải bình thường sao?

Chỉ cần kéo ra thi thể, giống như Ngũ Hành Tương Sinh? Nghi thức có thể làm hắc ám nguyên tố đạt đến trình độ, có thể nàng ngửi.

Muốn nôn ư?

Cho nên nàng mới tìm kiếm, xem phát hiện trên thi thể đối phương, có đồ vật liên quan tới ngũ hành một trong hay không.

Cùng với xác định, đâu là Kim, đâu là Thủy...

Vân Phàm cầm bốn chân sói yêu, đặt cách xa thi thể Sói Yêu. Dương Anh đắc ý cười hai tay chống bên hông: "Chúng ta có trái tim, phá hủy tái tạo."

"Đầu sói, hít thở không khí, cùng với cứng rắn bốn chân sói, còn lại hai ngũ hành Hỏa Mộc."

"Hỏa a, Từ Kim bên trên là Thổ, bên trên Thổ lại là Hỏa."

Nàng tìm ra thủy, dùng thủy cùng Kim làm ra góc dưới ngôi sao, cho nên mới có Thổ bên trên Kim.

Dương Anh ngồi xuống: "Vân Phàm trước tiên nghỉ ngơi, ta sợ rằng tiếp theo hỏa màu đỏ, cùng hình tròn ký tự ma chú khó hiểu giống nhau như đúc!"

"Gặp phải chiến đấu, sức lực không đủ bị đối phương giết chết, có hay không chết không thể quay về."

Vân Phàm không có từ chối ý tốt, hai người suy nghĩ đều mệt mỏi, hai tay cạo lông sói yêu đều muốn mỏi, Dương Anh dù nàng đã nằm xuống.

Nghỉ ngơi một hồi, đối với mười mấy tiểu hài tử mà nói, không dễ dàng.

Vân Phàm tìm nơi ngồi xếp bằng vận công: "Nếu không có sư tỷ, nằm xuống ta thật không nghĩ tới." Vân Phàm cười nhẹ.

"Bản thân nghĩ quá xa, đối phương lại chỉ dừng ở bước đầu tiên đất khô lại sẽ cứng, cho nên bên trên mới là hỏa."

"Làm đất khô cứng, mà một khi khô cứng khó bị phá hủy, chứ không phải là không thể phả hủy."

"Thật là, cửa ải Thổ lại liên quan đến Hỏa."