Băng Thanh Thần Đế

Chương 399: Chương </span></span>399



Vân Phàm thân ảnh xuất hiện trên đầu đối phương, một quyền đánh xuống.

Trên tay Vân Phàm xuất hiện đầy rẫy băng tinh, một quyền đánh xuống màu đỏ lửa thân ảnh, quyền này của Vân Phàm, làm băng tinh lan tràn ra khắp màu đỏ cháy rực lửa.

Nam nhân trên thân lửa cháy, lại không ngừng từ trên đỉnh đầu, băng tinh dần dần đi xuống đóng băng hắn, Vân Phàm thân thể xoay nhẹ.

Nhảy ra khỏi đối phương đỉnh đầu, nhìn Dương Anh, lại nhìn màu đỏ lửa nam nhân, băng tinh đã lan tới đối phương bụng: "Sư tỷ ngươi dậy, nhanh tiêu diệt đối phương nếu không."

"Ta không còn cách nào khác, Tiểu Hoa đang đợi ngươi." Nghe đến Tiểu Hoa câu, Dương Anh đang dựa vào tường đá trong hang, mở mắt nhanh chóng.

Đứng dậy, trên tay quang minh kiếm thân ảnh nhanh chóng biến mất, Vân Phàm cả kinh, hắn không mù, một đạo ánh sáng màu vàng.

Đi qua người hắn, không qua bao lâu một đường kiếm hiện ra trên màu đỏ lử nam nhân, Dương Anh một kiếm chém đối phương cổ, quay đầu lại tốc độ nhanh nhất.

Chém đối phương tay trái, không rõ nàng đòn tấn công, Dương Anh lại quay người, chém tay phải cuối cùng là hai chân, nàng lại quay lại.

Nhìn đối phương, còn có một đạo đỏ lửa không biết là cái gì? Bất quá liên quan tới Hỏa cửa ải nên lấy ra, Dương Anh tốc độ vừa tới.

Đối phương bị Vân Phàm băng tinh đóng băng, dần dần vỡ tan. Dương Anh cười nhẹ: "Chậm." dứt lười nàng một kiếm đâm qua đối phương trái tim.

Không phải trái tim? Dương Anh một kiếm đâm qua đối phương, vừa hiện ra thân ảnh nàng lại đứng thẳng, không còn là tư thế xuyên qua đối phương trái tim.

Nàng nhìn ra, đây là một viên hình cầu màu đỏ, lắc đầu không liên quan: "Chúng ta đặt xuống, tới Mộc cửa ải."

"Mộc cửa ải là câu hỏi, Hỏa là kết tinh cuối cùng chúng ta chọn sai lầm, nên Mộc cửa ải không cần hồi lại sức lực."

Dương Anh nhìn Vân Phàm: "Ngươi rất thông minh, có thể gọi ta dậy bằng cách này, Tiểu Hoa nha ta nhớ nàng, muốn gặp nàng."

"Trước tiên muốn xử lý Mộc cửa ải, mới từ từ phá hủy."

Dương Anh nhìn lại thành quả.

Thủy là Trái Tim.

Kim Là Đầu.

Thổ Là Bốn Chân.

Hỏa Là một viên đan.

Mộc là gì đây?

Dương Anh lại đắc ý cười: "Mộc há chẳng phải là cây, chính là thảo? Không phải là lông Thổ cửa ải đi?"

Vân Phàm: "Sư tỷ nói chí phải, chúng ta thử xem." hai người chậm rãi đi tới, hắc ám nguyên tố thi thể sói yêu còn lại, nhanh chóng quỳ xuống một chân.

Muốn cạo sạch đối phương lông.

Bên trong hang động.

Chính giữa là một tảng đá, xung quanh tảng đá là hình tròn ma chú, ký tự khó hiểu phát sáng màu đỏ, bên trên tảng đá lại có một tiểu nữ hài nằm.

Từ năm đạo thi thể sói yêu, lại hình thành ngũ đạo hắc ám nguyên tố như dòng nước chảy, về hướng tảng đá.

Mà bốn đạo hắc ám nguyên tố nguồn gốc, là từ thi thể sói yêu bên cạnh lại có nhiều màu sắc.

Một góc nào đó, hai thân ảnh ngồi xổm, không ngừng cạo đi thi thể sói yêu lông, từng đạo lông rơi xuống đất, Dương Anh tay không ngừng tăng tốc.

Thời gian trôi qua.

Dương Anh đưa tay lên, dùng tay áo dài lau nhẹ mặt, quá mệt mỏi vẫn là vừa chiến đấu xong, sức lực không có nhiều.

Nhìn thành quả trước mắt, không có phát sáng, Dương Anh rơi vào trầm tư: "Cái này, chúng ta phải làm sao? Mộc là cây xanh?"

"Cây xanh liên quan tới gì sao?"

Vân Phàm lắc đầu, biểu thị không rõ, hắn giống như Dương Anh cửa ải này chính là quá khó, thi thể sói yêu lông không phải? Vậy rốt cuộc là cái gì, trên thân thể đây?

Vân Phàm nhìn quét qua thi thể sói yêu, không biết nên làm gì.

"Khoan Đã, có khả năng liên quan tới ngũ hành khác?"

Dương Anh mắt sáng: "Như vậy, ngươi nói liên quan tới ngũ hành nào sao?"

Dương Anh nàng đã biết đáp án, là thủy cây cối mà không có nước? Làm sao phát triển?

Vừa có ánh sáng do thái dương chiếu xuống, vừa cần đến nước. Nước quan trọng rất nhiều cần thiết cho cây, nàng muốn xem.

Vân Phàm hắn có thể nghĩ ra không.

Vân Phàm dĩ nhiên không ngốc, minh bạch cái này: "Mộc là thảo nguyên tố, cho nên là cây xanh hoặc là dây leo.... Ta không đoán trước được, nhưng chắc chắn liên quan tới thủy."

"Mà sói yêu uống nước bằng miệng, dù cảnh giới cao không cần uống nước, bất quá liên quan tới ngũ hành chính là như vậy."

"Nước có thể hóa thành vạn vật, vạn vật đều là có thể hòa với nước, trong thân thể chúng ta đa phần đều là nước."

"Miệng đã có đầu từ Kim, sợ rằng là đối phương dạ dày? Nước sau khi uống qua miệng tới cuối cùng tới dạ dày, mới thả đi mà sói yêu nhìn qua."

"Không có nam nhân hay nữ nhân cần đi vệ sinh chỗ, nên là dạ dày?"

Dương Anh chán ghét vẻ mặt: "Dạ dày có hơi quá không?"

Vân Phàm cười khặc khặc: "Sư tỷ ngươi đi ra a, ngươi nữ nhân không giám nhìn, vậy ta thích nhất là xử lý thi thể khặc khặc."

Vân Phàm cười tà ác, làm Dương Anh vẻ mặt chán ghét, lui ra xa. Hắn tay loay hoay một chém liền làm đối phương dạ dày đi ra, làm hai người kinh ngạc là.

Không có phát sáng?

Dương Anh lại ngẫm nghĩ: "Nếu như uống nước, muốn đi qua toàn bộ cơ thể mạch máu, máu cũng gần y hệt nước, chắc hẳn là nguyên tố đối phương phần lớn bụng."

Vân Phàm gật đầu, hai người liền ngồi xuống đợi chờ, thi thể lành lặn lại.

"Sư tỷ, chúng ta sắp hoàn tất chuẩn bị phá hủy Ngũ Hành Nghi thức a."

Dương Anh đắc ý cười: "Hừ, Ngũ Hành thấp kém đều thua bổn cô nương trí thức." Dương Anh đắc ý, ngẩng đầu lên cao.

Thời gian đi qua vài phút.

Mộc cửa ải liền nhanh chóng hoàn thành, Vân Phàm dùng dao chém đối phương bụng, làm bụng đối phương phát sáng màu xanh.

Coi như hoàn tất.

Dương Anh ngồi xuống: "Nghỉ ngơi a, nếu là ta quay trở lại thân thể cũ, có phải nghỉ ngơi như vậy Ô Ô."

Nàng ngồi xếp bằng tu luyện.

"Sợ rằng phá giải đi ra, một tồn tại đáng sợ xuất hiện, không có sức lực đối phương một quyền, há chẳng phải làm bản thân chết?"

Dương Anh lời nói hoàn toàn đúng, đối phương vừa đi ra cảnh giới, sức lực đều khỏe hơn nàng, nàng cùng Vân Phàm thực lực không có quay về.

Không thể dễ dàng đáp trả, hay chạy trốn. Đề phòng cao vẫn là.

Thời gian trôi qua hai canh giờ.

Dương Anh đi tới Kim cửa ải, là đầu sói nhìn đấu sói trước mắt, thân thể bao phủ bởi hắc ám nguyên tố: "Nếu như ta không có thay đổi."

"Dương Đào khả năng trở thành chân chính hắc bào nữ tử."

Nàng trên tay, một đạo ánh sáng bay xuống, đầu lớn sói yêu nát tan, thân thể bên cạnh, bị mài mòn trở thành một vũng lầy đen.

Đạo hắc ám nguyên tố bay lên cao, giống như dòng nước chảy về chính giữa tảng đá, vỡ tan thành từng mảnh.

Dương Anh nhìn Vân Phàm: "Đóng băng bụng sói." Nàng không nói hết câu, Vân Phàm biết bản thân cần đóng băng bụng sói.

Băng tan thành từng mảnh, là hoàn thành cửa Mộc.

Vân Phàm cúi người, quỳ xuống một chân tay chạm vào Bụng sói, một đạo băng tinh lan tràn qua bụng sói, dần dần lan tràn toàn bộ bụng sói.

Cuối cùng băng tan, thành từng mảnh nhìn cảnh băng tan, Vân Phàm lắc đầu, muốn kết thúc.

Băng tan đi, thân thể còn sót đầu đuôi chân, theo thời gian mài mòn, trên cao hắc ám nguyên tố bay lên cao, giống như dòng nước lại vỡ tan.

Dương Anh chẫm rãi bước lên cửa ải Thổ, chính là bốn chân sói, quang minh rơi xuống bốn chân.