Bảo Bối, Anh Nhớ Em! [H+]

Chương 5: Ỷ Thế Hiếp Người !



Trong suốt tiết học, Mạc Y Trân không ngừng nhìn qua bàn bên cạnh. Phần là để ngắm khuôn mặt đẹp trai của Hoắc Dương Thần lúc chăm chú. Phần là để canh chừng xem cô gái bên cạnh có làm gì quá đáng với anh, đến lúc đó cô còn có thể ra tay giúp anh!

---------------

- Này cậu....

Dạ Anh đang loay hoay thu dọn lại sách vở chuẩn bị ra về thì một giọng nói nhẹ nhàng vang lên. Dạ Anh theo giọng nói xoay đầu lại.

- Cậu gọi tớ sao?

- Ừm! Hình như.... cậu là lớp phó? Hân hạnh được biết cậu. Mình làm bạn nhé!

Vừa nói xong, Mạc Y Trân cũng giơ tay ra, ý muốn bắt tay với cô. Dạ Anh cũng lịch sự mà đáp lại.

- Ừm!

- À phải rồi... tớ vẫn chưa biết tên cậu là gì? Còn tên các bạn trong lớp nữa. Chắc là phải nhờ cậu giới thiệu cho tớ rồi.

Thật ra, Mạc Y Trân không rảnh đến mức phải đi làm quen từng người như vậy. Mục đích duy nhất của cô chỉ là muốn tìm xem cô gái tên Dạ Anh là ai mà thôi!

- Ừm... cậu mới vào nên còn khá lạ với các bạn. Để sáng mai lên lớp tớ sẽ giới thiệu từng bạn. Lúc đó cậu sẽ dễ nhớ hơn!

- Vậy cũng được !

Dạ Anh khẽ liếc nhìn lên đồng hồ. Cảm thấy đã tới giờ làm thêm của cô nên cũng không nhanh không chậm mà giải thích qua loa với Mạc Y Trân.

Cuối cùng, hai người họ cũng mỗi người một lối, không ai chung đường, ai về nhà nấy. Duy chỉ có cô là vẫn đang chạy thật nhanh để đến nơi làm việc của mình.

-------------------

- Dạ Anh, cô đi giao đơn hàng đến địa chỉ này nhé! Số 303 đường XX ....

- Vâng ạ!

Dạ Anh đang làm thêm tại một cửa hàng tự chọn khá lớn ở Thượng Hải. Công việc của cô cũng khá là nhẹ nhàng. Ông chủ ở đây cũng chẳng mấy khắc khe lắm với nhân viên. Lại có lòng thương những học sinh cấp ba đang tìm việc làm như cô. Chỉ mới ngày đầu xin việc. Với vẻ đẹp cùng tài ăn nói lễ phép, nhanh nhẹn của cô đã nhanh chóng lấy được lòng của ông chủ nên ông đã nhận cô vào làm nhân viên chính thức.

Đến nơi, trước mặt Dạ Anh là một căn biệt thự thật rộng lớn. Đầy vẻ uy nghi như hoàng gia. Trước cổng là hai con sư tử trắng oai phong đứng canh gác hai phía. Bên trong khu vườn là một đài phun nước rộng lớn rất đẹp mắt. Tạo điểm nhấn mạnh cho ngôi biệt thự huy hoàng sừng sững ở phía sau.

Dạ Anh không khỏi xuýt xoa!

Ngoài coi phim ảnh ra thì đây chính là lần đầu cô được tận mắt nhìn thấy một căn biệt thự đẹp đến như vậy!

Dạ Anh tiến gần lại. Giơ tay khẽ bấm chuông. Không quá ba giây, phía trên màn hình gần đó xuất hiện hình ảnh của một cô gái.

- Cô cần tìm ai?

- Tôi tới để giao hàng ạ!

- Vậy cô đợi một chút.

- Vâng!

Dạ Anh nhanh chóng cúp máy. Lại một lần nữa nhìn vào bên trong tòa biệt thự. Rất nhanh, có một cô gái mặc bộ đồng phục của người giúp việc. Ra tiếp chuyện cô.

Nhận tiền xong, Dạ Anh nhanh chóng quay về cửa hàng. Tiếp tục công việc của mình.

Về đến cửa hàng. Chợt thấy bên trong tại sao lại tụ tập đông như vậy. Bất giác, cô đẩy cửa bước vào thì bắt gặp một người đàn ông đang quấy rối đồng nghiệp của cô.

- Ông chủ các người là ai? Tôi muốn gặp chủ tiệm ở đây. Tôi muốn cho ông ta xem nhân viên của ông cư xử với khách hàng thế này đây!

Vừa nói, gã đàn ông cũng không ngừng hất đổ đồ đạc trên quầy. Khiến nơi đây nhanh chóng trở thành mớ hỗn độn. Người trong cửa hàng, người đi bên ngoài cũng dần xúm lại một đông.

- Tôi... tôi xin lỗi. Hiện tại ông chủ của tôi không có đây nên... Á..... !!!!

Chưa kịp nói xong, người đàn ông tiến lại đá đổ cả quầy nước ép. Lên tiếng cảnh cáo cô.

- Nhân viên các người cư xử như vậy với khách hàng mà còn không cho gặp ông chủ sao! Có muốn tao dẹp tiệm chúng mày luôn không hả!Con nhỏ kia, khôn hồn thì đền tiền không thì đừng trách sao tao phá nát chỗ này!

Nói xong, gã đàn ông toan tính đập phá đồ đạc nữa. Bất chợt, cánh tay của gã bị một cánh tay khác nắm lại.

- Này chú... nếu chú cứ gây rối như vậy cháu sẽ gọi điện báo cảnh sát đó!

- À thằng nhóc. Mày dám hù tao sao? Hay mày cũng là nhân viên của cửa hàng thối nát này. Được, lần này tao cho tụi mày biết!

Vừa đang hùng hổ dọa đám nhân viên nữ nên gã đàn ông cũng đang muốn ra uy một chút. Chỉ là chưa phát huy hết thì lại bị một cậu thanh niên ra tay chặn lại. Nhất thời nổi giận muốn trút lên tất cả mọi người trong cửa hàng.

Gã quơ tay lên định đấm vào cậu thì cậu lại né một cách rất nhanh chóng. Thân hình cao lớn phong độ vẫn lạnh lùng né tránh được đòn của gã đàn ông một cách rất nhanh!

Còn gã thì không đánh trúng được cú nào nên cũng khá tức và cũng thấm mệt.

- Mày.... thằng nhãi! Không phải việc của mày thì đừng có xía vào! Tụi bay đâu, đánh chết thằng này cho tao!

Từ phía bên trong cửa hàng, rất nhiều gã đàn ông bậm trợn khác cũng tiến lên, vây quanh cậu thanh niên đó. Nhất thời vào thế nguy hiểm!