Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 464: Song bào thai



Uyển Tình cấp bách ngồi dậy: “Tôi mang thai phải không?!”

“Nằm xuống!” Bác sĩ nhíu mày: “Cô cũng mang thai, ba tháng.”

“Oh.” Uyển Tình nằm xuống, thở dài nhẹ nhõm, sau đó lại khẩn trương, sinh non không đến nửa năm lại mang bầu, sẽ không có ảnh hưởng đi?

Đang lúc lo lắng, nhân viên chữa bệnh và chăm sóc đã chuẩn bị siêu âm cho cô. Một lúc sau, hai vị bác sĩ đồng thời phát ra tiếng than sợ hãi, vị nữ bác sĩ thao tác dụng cụ cười nói với Uyển Tình: “Là sinh đôi đấy.”

“Cái gì?!” Uyển Tình kích động, lại ngồi dậy.

Vị bác sĩ nam đặt tay lên vai cô đè xuống: “Nằm nằm......” Sau đó nói với nữ bác sĩ: “Nhìn cẩn thận chút.”

Uyển Tình đang ngây người, sinh đôi? Thật vậy chăng? Nói cách khác, cái đứa nhỏ không có duyên kia, thật sự đã trở lại? Cô hỏi: “Thật sự là sinh đôi sao?”

Nữ bác sĩ nói: “Đúng vậy. Đã ba tháng rồi, có thể nhìn thấy rất rõ ràng.”

“Đó là nam là nữ ạ!” Uyển Tình nóng lòng hỏi.

Nữ bác sĩ cười: “Cái này bây giờ nhìn không tới, về sau mới xem được, theo quy định cũng chưa thể nói cho cô biết được.”

“Oh........” Uyển Tình xấu hổ cười: “Vậy nó có sao không? Không, bọn nó có sao không?

“Tốt lắm, không có vấn đề gì.”

Uyển Tình nở nụ cười, tren mặt tản ra ánh sáng của người mẹ. Cô thật sự có Bảo bảo, còn là sinh đôi. Ngô, tốt nhất là một nam một nữ, như vậy Thiên Dương vừa có con trai lại vừa có con gái, nhất định sẽ cao hứng.

Cô nở nụ cười hì hì, bác sĩ già nhìn cô một cái, nói: “Vui vẻ sao? Ông xã của cô khẳng định cũng sẽ vui vẻ.”

Uyển Tình đang tươi cười bỗng dưng cứng đờ. Trong lòng lão bác sĩ giật mình, không xong, chẳng lẽ tình cảm hai người không tốt? Nhớ lại cô vừa mới hỏi chuyện phá thai, hơn nửa là....

Uyển Tình trầm mặc một lát, mỉm cười nói: “Kia đương nhiên, anh ấy yêu cháu nhất.”

Lão bác sĩ cảm thấy nụ cười của cô thực chua sót, nghĩ là cô đang an ủi mình, trong lòng vô cùng thông cảm.

Siêu âm xong, Uyển Tình lại cùng bác sĩ trở về văn phòng. Bác sĩ nói với cô một vài điều cần chú ý tới, cô hỏi: “Sinh đôi sẽ rất nguy hiểm sao?”

“Cô còn muốn lưu sao?” Bác sĩ nghiêm túc, hiện ra bất mãn: “Cháu có thể tưởng tượng tốt lắm, cháu mang thai là sing đôi! HIện tại chỉ có thể sinh một, bao nhiêu người nghĩ muốn một lần được sinh đôi còn không được đây.”

“Cháu không muốn lưu, cháu muốn hỏi một chút, thời gian nào là không thể sinh non. Không nói tuyệt đối là không thể lưu, ít nhât là rất nguy hiểm, nếu lưu lại có khả năng khiến cả người cũng mất mạng!”

Bác sĩ nghi hoặc khó hiểu nhìn cô.

Cô chột dạ, nửa ngày sau mới nói: “Cháu.....Cháu đối với cái này không hiểu lắm, lần trước nhìn thấy một người bạn của cháu cô ấy.......Ai, bác giúp cháu đi.” Cô cũng không biết thêu dệt chuyện như thế nào, dứt khoát thôi thì ăn quịt vậy.

Bác sĩ thở dài: “Cháu đã qua thời gian sinh non, làm cái loại giải phẫu này bụng chửa nên từ 35 đến 50 ngày, cháu hiện tại đã hơn ba tháng, hơn nữa --”

“Hình như còn thiếu hai ngày.” Uyển Tình lẩm bẩm nói.

Bác sĩ nhất thời đen mặt, có chút bất đắc dĩ gầm nhẹ: “Chúng ta tính theo thời kì rụng trứng! Cháu đã hơn 100!”

“Nga......” Uyển Tình nhỏ tiếng nói.

Bác sĩ thở hổn hển một hơi, đối với cô thật bất đắc dĩ, cô bé này hiểu được rất ít a, nhịn không được phổ cập thêm một chút tri thức cho cô: “Thời gian càng lâu, lại càng nguy hiểm, cháu lại là sinh đôi, lại càng thêm nguy hiểm! Hơn bốn tháng là tuyệt đối không thể ấn theo phương pháp đẻ non, bởi vì đứa nhỏ đã lớn, phải phá thai, phá thai kì thật cũng không khác sinh con nhỏ, rất tàn nhẫn.”

“Bốn tháng sao?” Uyển Tình sửng sốt, vậy còn hơn một tháng. Cô lại ở đây nán lại một tháng, đủ bốn tháng lại gọi Thiên Dương tới đón cô, đến lúc đó không sinh cũng không được.”

“Cháu rốt cuộc đang nghĩ cái gì?” Bác sĩ không rõ.

Uyển Tình lắc đầu, đột nhiên lại hỏi: “Bác sĩ, cái kia..... cháu lúc 5 tháng sinh non..... Có thể có ảnh hưởng hay không?”

Bác sĩ trừng cô.

Cô cảm giác được bác sĩ giống như rất phản cảm việc phá thai, vội vàng nói: “Là tự mất ạ! Ông xã cháu cũng thương tâm rất lâu, cháu cũng không muốn sống......”

“Mất thì mất, một cái phôi thai mà thôi, không cần tìm đến cái chết!” Bác sĩ nghiêm túc nói.

Uyển Tình không biết nói gì, bác sĩ này thật kì quái, thế nhưng cô có thể cảm nhận được bác sĩ này là người tốt, không khỏi yên tâm. Nhưng cô nhớ tới lúc trước có bác sĩ nói nội trong nửa năm không được mang thai, trong lòng không khỏi sợ hãi. Bác sĩ này giống như là một người định hướng, tuy rằng phản đối phá thai, nhưng cũng rất quan tâm mình, nếu để cho ông biết, ông sẽ phản đối hay khuyên cô sinh đứa nhỏ?

Lúc này bác sĩ nói: “Tháng năm sao? Thời gian này có chút gần, cháu nên cẩn thận một chút, cái này đối với thân thể không tốt. Cháu là con gái mà không biết tự bảo vệ mình! Cơ thể của mình thì mình phải tự để ý, đối với lời nói của đàn ông phải mau lẹ, thần sắc nghiêm nghị, lúc không nên chạm vào tuyệt đối không cho chạm vào, chạm vào cũng phải làm tốt biện pháp......”

Uyển Tình đỏ mặt, bác sĩ khoa phụ sản nói đến việc này, có phải chưa bao giờ xấu hổ hay không, chỉ cho rằng truyền thụ tri thức? Cô xấu hổ cắn môi, lại có chút khẩn trương hỏi: “Không thê sinh sao ạ?”

“Có thể, thế nhưng đối với có thể sẽ có tổn hại, hơn nữa cháu còn nhỏ. Trong nhà lời nói không thành vấn đề, vậy thì sinh đi, không cần ỷ vào tuổi còn trẻ, sau khi sinh lại bồi dưỡng thật tốt, miễn cho để lại di chứng. Theo các nhân ta không đề nghị cháu sinh non, mấy tháng trước cháu mới lưu sản, lại lần nữa về sau sẽ rất khó có thể hoài thai, cho dù mang bầu, bởi vì tử cung bị tổn thương, cũng có thể hình thành thói quan sinh non, khi đó cháu sẽ hoài niệm song bào thai này.”

Uyển Tình có điểm muốn khóc: “Hiện tại cháu hoài niệm đứa con trước....Bác bác sĩ, bác yên tâm, cháu sẽ sinh!”

“Vậy đúng rồi. Cháu đã có bệnh án, lại là sinh đôi, phải cẩn thận làm đầu, về sau phải định kì kiểm tra, đừng vì tiết kiệm tiền mà không làm!”

“Yên tâm, cháu sẽ.” Nhà họ Mục không thiếu nhất là tiền, Thiên Dương đã biết, khẳng định ước gì mỗi ngày đều biết tình huống của đứa nhỏ, làm sao có thể thiếu đây?

Trong lòng Uyển Tình làm một phen quy hoạch, trước từ chức, sau đó không thể đến quán rượu, thuê phòng ở làm cơm ăn, dưỡng thai thật tốt, một tháng sau gọi điện cho Thiên Dương.

Hôm đó Uyển Tình trở lại quán trà sữa, thế nhưng vụng trộm tìm ông chủ từ chức. Ông chủ có chút kinh ngạc, cô mới đến không bao, tại sao lại từ chức?

Uyển Tình làm việc không sai, người xinh đẹp, cười ngọt ngào, dẫn tới sinh ý trong quán cũng tốt lắm, ông chủ tự nhiên luyến tiếc để cô đi, vẫn hỏi cô có phải tiền lương không hài lòng hay không.

Cô lắc đầu: “Tôi là có việc, phải từ chức, tôi có thể làm xong trong tháng này. Nhưng tháng sau tôi khẳng định không tới, ông không phát tiền lương tôi cũng không có biện pháp.”

Ông chủ sửng sốt, hai ngày nay bận rộn, không thể làm gì khác: “Quên đi, lần khác chúng ta lại nói tiếp, sẽ không không phát tiền lương cho cô.”

Qua lễ giáng sinh, Uyển Tình lại nói với ông chủ, ông chủ vẫn không tha, Uyển Tình đưa ra giấy xét nghiệm, ông chủ nở nụ cười: “Cô nên sớm nói chuyện này! Được rồi được rồi, đứa nhỏ quan trọng! Cô hiện tại đạt yêu cầu, tháng này tiền lương lấy cả tháng cho cô! Ôi chao, cô mới bao nhiêu tuổi a? Nhìn không ra đã kết hôn.”