Bảo Bối, Yêu Lại Từ Đầu Được Không?

Chương 8: Phải hạnh phúc nhé



Sáng hôm sau ba người bọn họ dậy từ rất sớm, Thanh Thảo cũng đã tới từ rất sớm để makeup cho Phạm Thuận. Cô là một stylish nổi tiếng, một thợ trang điểm tài hoa giành được nhiều giải thưởng danh giá trong ngành và mới đi du học về. Đây là lần đầu tiên Nguyễn Thanh Thảo trổ tài trong nước, vì từ ngày cô về đã luôn bên cạnh chăm sóc Hạ Như Nguyệt trong bệnh viện.

"Đến đúng giờ hen"

"Chuyện"

"Mau vào đi"

"Xin chào mọi người"

"Hello cậu, hôm trước gặp ở buổi tốt nghiệp vẫn chưa kịp giới thiệu, tớ là Trịnh Tô Tần, còn đây là Phạm Thuận - cô dâu xinh đẹp ngày hôm nay, bọn tớ là bạn đại học của A Nguyệt"

"Tớ biết rồi, rất vui được gặp các cậu, Nguyệt cũng hay kể về các cậu cho tớ lắm"

"Thật hả, có nói xấu tụi này không ấy"

"No nha"

"Bắt tay vào việc thôi, hãy biến cậu ấy thành cô dâu xinh đẹp nhất đi nào"

"Nhất định rồi"

......

Hôn lễ được tổ chức ở một hội trường vô cùng sang trọng, với vô vàn đóa hồng và ánh đèn nến lung linh. Khách mời ai cũng phải cảm thán vì sự chi quá tay của Phạm gia và Bạch gia trong lần này. Phạm Thuận là con gái út trong nhà nên rất được nuông chiều, chính vì vậy mà cô mới hình thành tính cách trẻ con như vậy, rất ra dáng một tiểu thư nhà thế gia nhưng cũng là một cô bé hiền lành tốt bụng, không ỷ thế hiếp yếu. Tính hơi trẻ con, đơn thuần vì được cha mẹ bao bọc quá nhiều, không được va chạm nhiều như những đứa trẻ khác. Vì vậy rất có thể lựa chọn sai lầm, nhưng may mắn vì từ nhỏ tới giờ cô chưa tạo ra chuyện gì quá là chấn động.

"Tiểu thư được chiều nhất Phạm gia có khác, đám cưới cũng phải khiến các gia tộc khác ngước nhìn"



"Chuyện, lại còn cưới đại thiếu Bạch gia nữa, đúng là xứng đôi vừa lứa. Cậu ấy là một luật sư trẻ có triển vọng nhất hiện nay, dựa vào Bạch gia và Phạm gia nữa chắc chắn con đường tương lai trải thảm hoa luôn rồi"

"Nguyễn tổng kìa, chủ tịch tập đoàn Mạnh Ninh"

"Mời được cả cậu ấy sao, tưởng vị này không bao giờ tham gia tiệc tùng"

"Cô gái kia là vợ của cậu ấy sao"

"Chưa nghe nói chủ tịch Mạnh Ninh đã có vợ, à có vợ sắp cưới thôi, Nguyễn Như Hoa, con gái dòng thứ họ Nguyễn mới phất lên từ mấy năm gần đây sau khi Nguyễn Ngọc gia rút một số hợp đồng ra cho các dòng thứ của Nguyễn gia"

"Thì ra là vậy"

Lời qua tiếng lại xì xào của dàn khách mời phía sau khiến Nguyễn Mạnh Chiến hơi khó chịu, còn Nguyễn Như Hoa lại hãnh diện khi nghe mọi người bàn tán về mình là phu nhân chủ tịch Mạnh Ninh tương lai. Vẻ đắc ý ấy không thể che giấu được mà lại hiện rõ trên khuôn mặt cô ta. Những lời bàn tán đó cũng dần dần đổi chủ đề khi MC tuyên bố buổi lễ chính thức bắt đầu.

Băng Hàn Đức mặc một bộ vest lịch lãm đứng bên trên sân khấu, ánh mắt không ngừng mong chờ mà nhìn về phía cánh cửa kia. Chỉ một vài phút nữa thôi, cánh cửa ấy sẽ mở ra và người con gái hắn yêu sẽ tiến vào lễ đường này. Cánh cửa sau hội trường mở ra, nhân vật chính của buổi lễ Phạm Thuận được Phạm lão gia dắt tay đưa vào lễ đường. Quan khách không thể ngừng cảm thán trước vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành của cô. Cô ấy thực sự rất đẹp. Dưới bàn tay đầy nghệ thuật của Thanh Thảo thì vẻ đẹp thanh tú của cô ấy lại được thể hiện hết sức rõ ràng hơn. Phạm Thuận chiếm mọi ánh nhìn của mọi người trong hội trường. Băng Hàn Đức nhìn về phía cô với ánh mắt tràn đầy hạnh phúc. Cậu ta hạnh phúc vì cưới cô là thật.

Hạ Như Nguyệt, Trịnh Tô Tần cùng hai chàng phù rể cũng tiến vào lễ đường, cầm theo nhẫn cưới và những món quà hồi môn của hai gia tộc. Ngay khoảnh khắc ấy, Nguyễn Mạnh Chiến sững sờ vì không ngờ có thể gặp Như Nguyệt ở đây. Ánh mắt của hắn từ đầu tới giờ chưa từng rời khỏi cô. Nhưng đến một lần cô cũng không nhìn lại về phía hắn. Mọi người lại không ngừng cảm thán về vẻ đẹp của cô dâu chú rể, kể cả phù dâu phù rể cũng thực sự rất đẹp.

"Anh có thấy hai cô gái kia trông rất quen không"

"Nhị tiểu thư Trịnh gia Trịnh Tô Tần và Hạ Như Nguyệt"

"Hạ Như Nguyệt hả"

"Đúng vậy, chính là đại tiểu thư Hạ gia, cháu ngoại Nguyễn Ngọc gia, là vị tiểu thư lỡ thế của Lê gia, nếu không phải năm đó Hạ gia gặp chuyện, thì giờ chắc chắn cô ấy cũng sẽ có tiền đồ rộng mở rồi"

Các nghi lễ của đám cưới dần dần được thực hiện hết. Hạ Như Nguyệt cũng cảm thấy vui thay cho người bạn của mình. Sau khi cả cô và Tô Tần trao quà cho cô dâu và chú rể, cô ôm ấy Phạm Thuận và nói người không cần hiểu sự đời như cô ấy nhất định sẽ được hạnh phúc. Phạm gia sẽ vẫn tiếp tục bảo hộ cho cô ấy, kể cả khi cô ấy gả vào Băng gia.