Bạo Long

Chương 17



Edit: Động Bàng Geii

..o0o..

Auland hơn bốn tuổi nắm lấy chi trước ngắn ngủn của em gái Rosa mình chạy bịch bịch phía sau Đỗ Thương: "Ba ba."

Đỗ Thương sợ đến xoay người lại, thấy người đến là tụi nó liền ôm lấy Rosa, sau đó nghiêm túc hỏi Auland: "Ba ba phải đi, con có muốn theo ba rời khỏi nơi này không?"

Tròng mắt màu vàng óng ánh của Auland nhìn chằm chằm Đỗ Thương: "Có vương vị cho con kế thừa không?"

Đỗ Thương: "Không có."

Auland: "Vậy con không đi."

Đỗ Thương: "Được thôi, vậy ba đi một mình. Không được nói với bất kỳ ai đâu đó."

Auland: "Dạ."

Đỗ Thương thừa dịp thủ vệ trực ban thay ca ôm lấy Auland, nhét vào trước ngực nó một tài khoản ngân hàng rồi lén lút rời khỏi tòa nhà trung tâm, hướng xuống dưới lầu chạy. Auland đứng tại chỗ cũ nửa ngày, trở về thư phòng cầm lấy bình sữa mặt không cảm xúc uống dịch dinh dưỡng.

Sau một tiếng, người hầu phát hiện Đỗ Thương và Rosa đều biến mất không thấy tăm hơi, vì vậy liền bẩm báo cho Jude. Jude vội vã chạy tới, xác thật là không thấy người đâu hết, lập tức phái người đóng kín hết tất cả các lầu lại, không cho ai ra vào.

Hắn trầm mặc hỏi Auland: "Ba ba con bỏ trốn?"

Auland không lên tiếng, nhìn chằm chằm Jude.

Jude lấy ra một loại chất lỏng màu vàng lưu động nào đó rót vào bình sữa của Auland, nó hút một hơi sau đó mới gật đầu.

Jude: "Trốn lúc nào?" Nói xong liền tự giác đem chất lỏng màu vàng kia rót tiếp vào bên trong bình sữa của nó.

Auland nhìn chất lỏng màu vàng càng ngày càng nhiều ở bên trong bình sữa, đôi mắt hơi cong lên, giơ ngón trỏ lên.

Jude nhíu mày: "Một tiếng trước? Đi hướng nào?"

Hắn đem tất cả chất lỏng đều rót vào bên trong bình sữa, Auland ôm bình sữa nhảy xuống ghế tựa đi tới chỗ lúc nãy vừa mới đứng, chỉ về hướng mà Đỗ Thương bỏ chạy. Jude căn cứ theo thời gian một tiếng đồng hồ và lộ trình đi xuống tầng trệt của tòa nhà khi Đỗ Thương ôm theo Rosa bỏ trốn, cuối cùng chọn lọc ra được ba chỗ, sai người mau chóng đi chặn lại. Cuối cùng cũng chặn lại được Đỗ Thương ôm theo tiểu bạo long đi trốn ở tầng một, Jude sắc mặt âm trầm đi xuống đón y.

Hai má Auland mập mạp trắng trẻo bởi vì uống dịch dinh dưỡng mà không ngừng phồng lên, đôi mắt biến hóa qua lại giữa màu vàng óng và màu đen, lộ ra sự giảo hoạt.

Jude khiêng Đỗ Thương trở về, người sau không ngừng giãy dụa loạn xạ nháo nhào lên. Lúc nhìn thấy Auland, Jude liền ném Rosa cho nó: "Chăm sóc em gái con." Sau đó khiêng Đỗ Thương quay về phòng, khóa cửa lớn lại, và nguyên ngày hôm sau Auland cũng không hề nhìn thấy hai người cha của mình đâu hết.

Rosa duỗi chi trước ngắn ngủn của mình ra ôm lấy ngón tay của Auland, nghiêng đầu: "Ngao?"

Auland đem núm vú cao su để vào miệng của Rosa, mặt không cảm xúc hỏi: "Như thế này đã hài lòng chưa?"

Rosa hút một ngụm chất lỏng: "Ngao!"

Auland: "Tâm tình của anh cũng rất tốt."

Rosa: "⊂( ̄︶ ̄)⊃."

...

Đỗ Thương đỡ đầu gối căng đau ngồi dậy, ngồi yên nửa ngày mới chậm rãi sắp xếp lại ký ức, sắc mặt từ trời quang chuyển thành âm u, sau đó lại từ âm u chuyển thành trong veo, sau khi qua lại mấy lần như vậy rồi mới thở dài một tiếng. Đứng dậy rửa mặt.

Vẫn là nên đi làm kiếm tiền nuôi gia đình trước đã rồi tính sau.