Bùi Nam Thạch ngồi trên ghế da cao cấp trong phòng làm việc, nghĩ đến chuyện đó càng thấy tức.
Kỹ năng của điếm nhỏ khá tốt đấy, cố ý dùng vẻ mặt trong sáng để che lấp bản tính dâm đãng, không biết cậu ta học được ở đâu và đã dùng nó với bao nhiêu người rồi.
Khi Bùi Nam Thạch nghĩ đến chuyện cậu đã dùng những chiêu trò này với người khác, ngực hắn như bị thiêu đốt dữ dội, khí huyết bốc lên khiến toàn thân hắn khó chịu muốn phá hủy mọi thứ.
Đĩ nhỏ đáng hận đó!
Hắn cởi quần, dương v*t to lớn cương cứng đến phát đau của hắn bật ra đập hai phát vào không khí. Bàn tay chai sạn của Bùi Nam Thạch nắm lấy vật khổng lồ kiêu hãnh, bắt đầu trượt lên trượt xuống từ chậm đến nhanh.
Thứ trong tay hắn rõ ràng thô và dài hơn so với người bình thường, nó sưng tấy thành màu đỏ sậm vì đã lâu không được an ủi, trên đó nổi lên những đường gân kinh dị. Chỉ là bất thường ở chỗ dù tuốt động lên xuống rất lâu nhưng vẫn không xuất ra được.
Bùi Nam Thạch là kiểu người nghiện công việc điển hình, hắn luôn dành toàn bộ sức lực của mình cho công việc, hiếm khi có ham muốn về mặt này. Khi dục vọng nổi lên, hắn đều tự mình chiến đấu rồi phóng xuất rất dễ dàng, nhưng không hiểu hôm nay xảy ra chuyện gì, dù có thủ dâm mạnh đến đâu thì cũng không bắn ra được. Ngược lại, ngày càng trở nên mãnh liệt hơn.
Mẹ nó!
Hắn tựa lưng vào ghế, hơi ngẩng đầu lên, nhắm mắt lại và nghĩ về một số cảnh tượng có thể giúp giải phóng ham muốn của mình.
Đĩ nhỏ đó dù có vẻ ngoài bình thường và mộc mạc nhưng làn da lại trắng như sữa. Da trông mềm như vậy chắc chỉ véo nhẹ cũng có thể để lại vết đỏ khó xóa. Hai chân thẳng thon gọn, lúc ôm eo hắn hẳn rất thoải mái. Miệng bé thì hồng hào, đầu lưỡi lại đỏ tươi nhìn thì ngon đấy nhưng không biết mùi vị thế nào. À còn cái mông bự tròn xinh nữa chứ, chẳng biết hang động giữa hai gò thịt đó có phải màu hồng không, có nhỏ nhắn xinh xắn như mấy chỗ khác không.
Cậu ta đĩ như vậy thì cái lỗ thịt ẩn sau cặp mông nếu bị chạm vào chắc chắn sẽ chảy nước, khi dương v*t của hắn tiến vào nơi ướt đẫm nước dâm ép các nếp gấp trong cơ thể cậu căng ra, sau đó vách thịt sẽ lao đến bú mút lấy lòng chim bự. Đĩ nhỏ vừa vặn vẹo eo vừa rên rỉ cho đến khi chẳng thể nói thành lời, chỉ có thể tiếp tục cầu xin hắn *** mạnh bạo hơn nữa....
Hm...sướng quá...
Bàn tay với từng đốt rõ ràng, linh hoạt di chuyển càng lúc càng nhanh quanh bộ phận sinh dục, lỗ nhỏ trên đỉnh mở mắt bắt đầu rỉ dịch rồi phun ra một thứ nhớp nháp.
Bùi Nam Thạch mặt đỏ bừng, hơi thở càng lúc càng dồn dập.
"Đĩ dâm, *** chết em..."
Đôi môi mỏng của hắn khẽ cử động thốt ra những lời dâm ô.
"Thích ăn *** của anh không, lỗ đít nhỏ dâm chết mất, để anh đút sữa cho em..."
Bìu dái nặng trĩu bắt đầu sưng lên đau đớn, Bùi Nam Thạch ý loạn tình mê rơi vào ảo giác, như thể *** bự của hắn thật sự đang chôn vùi trong lỗ thịt mềm mại ẩm ướt của Hạ Nguyên, bị vách ruột quằn quại bú mút khiến da đầu hắn tê dại vì sung sướng.
Đĩ nhỏ trong tưởng tượng lại bị hắn ** đến cực khoái liên tục run rẩy và xuất tinh, lỗ đít của cậu điên cuồng vặn vẹo cắn mút con *** của hắn, cả người hắn như bị điện giật, tay lên xuống nhanh chóng mấy chục lần, thân *** nảy lên vài cái, lỗ tiểu giãn ra, tinh dịch đặc quánh phụt lên.
"Bắn cho em, đĩ nhỏ, đều bắn cho em..."
Hắn lẩm bẩm vài câu, thần kinh thả lỏng, ngả lưng trên chiếc ghế da trải nghiệm dư vị sau khi xuất tinh.
Khi Bùi Nam Thạch mở mắt lần nữa, dục vọng trong mắt đã lắng xuống, dù đã phóng xuất nhưng kích thước dương v*t của hắn vẫn rất kinh người, nó mềm mại nằm rũ ở bụng dưới, quần và tay vẫn còn dính đầy dịch trắng đục nhớp nháp.
Nghĩ tới việc mình vừa làm, sắc mặt Bùi Nam Thạch lại tối sầm.
Hắn không chỉ có phản ứng với đĩ nhỏ mà còn vừa tưởng tưởng đến những cảnh thô bỉ đó vừa thủ dâm, chuyện này tuyệt đối không thể chấp nhận được.
Nhất định là tại điếm nhỏ đó đã hạ độc hắn, nếu không thì làm sao một người có kỷ luật như hắn, chỉ trong vài tiếng ngắn ngủi bị mê hoặc liền làm điều mà bản thân chưa từng làm trong hai mươi sáu năm qua?
Hắn lấy vài tờ giấy lau vết bẩn, trong mắt tràn ngập cảm xúc u ám.
Cốc cốc cốc
Ngay khi Bùi Nam Thạch ném quả cầu giấy vào thùng rác thì có tiếng gõ cửa.
Hắn bình tĩnh kéo quần lên, khịt mũi xem thường: Nhất định là đĩ nhỏ lại giở trò mới nào đó để dụ dỗ hắn.
Hắn muốn xem cậu có thể quyến rũ đến mức nào.
"Mời vào." Hắn lạnh lùng nói.
Hạ Nguyên mở hé cửa, thò đầu nhỏ vào, nhìn người đàn ông lãnh đạm ngồi sau bàn làm việc, nhỏ giọng nói: "Bùi tiên sinh, quần áo giặt xong rồi."
"Ừ." Hắn không quan tâm trả lời nhưng cười thầm trong lòng: Rồi sao, đến đây để lấy công à?
"Xin hỏi, tối nay ngài còn có yêu nào khác không?" Hạ Nguyên hỏi.
Bùi Nam Thạch nhìn thẳng vào cậu bằng đôi mắt bình đạm. Thì sao, chẳng lẻ còn muốn hắn chủ động làm ấm giường? Nằm mơ!
"Nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi đi ngủ trước nhé?" Một đôi mắt tròn xoe đầy mong đợi nhìn hắn.
Hừ, chính xác cmn rồi, đĩ nhỏ này đã làm tất cả chỉ để leo lên giường của hắn.
Mới ngày đầu tiên thôi đã không nhịn được, tuổi còn trẻ mà chút liêm sỉ cũng không có, đúng là một con điếm trời sinh, chẳng biết đã dùng chiêu này với bao nhiêu người.
Đáng ghét! Đáng giận! Đáng hận!!!
Hắn nheo mắt đầy nguy hiểm chỉ "ừm" một tiếng lạnh lùng.
Hạ Nguyên nhận được sự đồng ý, cong mắt cười vui vẻ.
"Cảm ơn Bùi tiên sinh!" Sau đó đóng cửa lại rời đi.
Bùi Nam Thạch bị nụ cười ngọt ngào kia làm cho choáng váng, khi nghe tiếng bước chân phấn khởi của cậu không khỏi có cảm thấy kỳ lạ.