Lâm Hiên có thể tiến vào đế quốc Trung Ương, đã khiến cho người ta giật mình. Hiện giờ vậy mà có người nói cho hắn biết, Lâm Hiên móc được thận của cả thái thượng trưởng lão Đế Thiên Tông. Làm sao chuyện này có thể xảy ra được? Nhưng, Đế Dực Thiên biết tên người hầu không có khả năng lừa gạt hắn. Cũng không dám lừa dối hắn. Vậy chuyện này là thật sao? Không đời nào! Hoàn toàn không thể! Đế Dực Thiên cảm thấy. Có lẽ, người kia chỉ là cùng tên cùng họ với Lâm Hiên mà thôi. Thổ dân tinh cầu tuyệt đối không có khả năng sinh ra cường giả như vậy. "Đi xem một chút!" Hai người quyết định tự mình đi xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nhưng mà, khi hai người vừa đi ra bên ngoài đã ngây ngẩn cả người. Chỉ thấy cả Đế Thiên Tông gà bay chó sủa. Những người bị móc thận ở khắp mọi nơi. Hầu như tất cả mọi người đều có một lỗ máu trong trên bụng. Vẻ mặt thống khổ nồng đậm. Bất cứ ai mất một quả thận cũng phải chịu một cú sốc rất lớn. Người bình thường là như vậy. Võ giả lại càng như thế. Trong mắt những người còn chưa có bị Lâm Hiên bắt được tràn ngập sợ hãi. Vào lúc này, Lâm Hiên đã lấy đi thận của hơn phân nửa người của Đế Thiên Tông. Nếu như chồng chất những quả thận kia, nói không chừng có thể chất thành một ngọn núi nhỏ. Đây tuyệt đối là một lần đả kích chưa từng có đối với Đế Thiên Tông. Cho dù Đế Thiên Tông không có một ai chết. Cũng tuyệt đối là nhục nhã. "Đáng ghét! Thật đáng ghét!" Nhìn thấy tình cảnh của đệ tử tông môn mình, Đế Dực Thiên cực kỳ tức giận. Nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, sau này người Đế Thiên Tông hắn làm người như thế nào? Làm sao có thể ngẩng cao đầu nhìn người? Lâm Hiên này nhất định phải trả giá! Vốn dĩ, Đế Dực Thiên chuẩn bị nếu như Lâm Hiên không chịu phối hợp sẽ chém đứt tứ chi của hắn. Hiện tại, xem ra hắn phải chém cả chi thứ năm! Cùng lắm thì dùng phương pháp khác lấy thứ bọn họ muốn. Chỉ là, chuyện khiến cho Đế Dực Thiên khiếp sợ chính là, cái tên cuồng ma móc thận ở Đế Thiên Tông vậy mà thật sự là Lâm Hiên đến từ tinh cầu kia! Chỉ trong ba năm ngắn ngủi, rốt cuộc hắn làm như thế nào đạt đến mức độ này. "Dừng tay!" Một ông lão áo đen đột nhiên xuất hiện trước mặt Lâm Hiên. Là vị người hầu siêu cấp của Đế Thiên Tông. Nghe nói, lão đã là Thần Thể Cảnh đại viên mãn! "Ngươi là ai?" Lâm Hiên liếc nhìn ông lão áo đen. "Ngươi có thể gọi ta là Hắc lão!" Ông lão áo đen thản nhiên nói. "Hắc lão? Ta không quen!" Lâm Hiên bĩu môi, chuẩn bị động thủ. "Ngươi không biết ta cũng không sao, nhưng ngươi nhất định biết Thẩm Ngạo Tuyết." Ông lão áo đen tiếp tục nói. Lâm Hiên ngừng lại động tác, nhìn ông lão áo đen. Hắn nhớ lại Thẩm Ngạo Tuyết từng nói với hắn. Lúc trước, người đến Thẩm gia là một ông lão áo đen của Đế gia, tên là Hắc Lão! Chẳng lẽ, đây chính là người năm đó đến Thẩm gia, muốn lấy thận của hắn! "Thì ra là chính chủ đã xuất hiện!" Trong mắt Lâm Hiên hiện lên khí tức nguy hiểm. Hắn hít sâu một hơi, hỏi: "Năm đó là ngươi bảo Thẩm Ngạo Tuyết lấy thận của ta sao?" "Đúng vậy, chính là lão phu. Vốn dĩ, lão phu định tự mình ra tay, nhưng cô ta lại muốn tự mình làm." Hắc lão thản nhiên nói.