*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Hiện tại ta phải giải quyết việc ở đây. Nếu cậu không muốn phiền toái thì có thể cùng Âu Dương phu nhân rời đi trước!” Kim Linh Khê không muốn dây dưa vấn đề này với Lâm Hiên nữa.
“Được thôi. Băng Tình tỷ, chúng ta thuê một phòng khác đi!” Lâm Hiên cười xấu xa nhìn Âu Dương Băng Tình.
Lâm Hiên vừa rồi mới chỉ solo với Âu Dương Băng Tình một ván, căn bản không đủ nghiện.
Kim Linh Khê nghe vậy khóe miệng co giật.
Tên này, thật đúng là một chút cũng không che dấu.
Bất quá, Âu Dương Băng Tình là đệ nhất mỹ phụ Long quốc, Lâm Hiên thích nàng cũng rất bình thường.
Chỉ là, Kim Linh Khê không hiểu. Lâm Hiên không phải đã giết con trai Âu Dương Băng Tình sao? Hai người hẳn là có thù không đội trời chung mới đúng chứ. Sao lại còn chạy đến khách sạn?
Chẳng lẽ, là để cho Lâm Hiên bồi thường con cho nàng?
Khuôn mặt xinh đẹp của Âu Dương Băng Tình cũng đỏ lên. Tên này có cần phải trực tiếp như vậy không hả?
Nhưng vẫn gật đầu nói: “Được.”
Mặc dù cô đã kiệt sức vì trận chiến trước, nhưng sau khi nghỉ ngơi một lúc, cảm thấy mình đã có thể chiến đấu trở lại.