Cứ như vậy, Lâm Hiên như mãnh hổ xuất lồng. Mỗi một quyền, đều nhất định có một khải giáp bị đánh nát, chiến sĩ bên trong mất đi năng lực hành động. Năm ngàn chiến sĩ tinh anh cũng không thể ngăn được hắn. “Nhanh, thông tri đến hai gã thống lĩnh khác!” Khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Bưu khẽ biến đổi. Thấy đã gần đánh đổ hơn ba ngàn hộ vệ, Thư Thành Vũ cư nhiên còn chưa đi ra, Lâm Hiên lại phát ra một tiếng rống giận: "Thư Thành Vũ, hôm nay ngươi không ra, ta liền đánh thủng Thư vương phủ ngươi!” Thân thể Thư Thành Vũ đang nằm, hơi chấn động. Bao nhiêu năm rồi, cũng không có ai dám đến Thư vương phủ hắn giương oai. Thật là có một chút thú vị. Lúc này, tiểu quận chúa cũng chạy tới. Nàng đã kiểm tra xong. Cơ thể không có bất kỳ vấn đề, thậm chí, tốt hơn bao giờ hết. Dường như sau khi được Lâm Hiên trị liệu, ngay cả bệnh cũ trước kia đều khỏi hẳn. Lần này, cô đã nhặt được báu vật. Nhất định phải đem Lâm Hiên bắt được. Tiểu quận chúa rất tự tin mà nghĩ. "Cha, đã xảy ra chuyện gì?" tiểu quận chúa ngơ ngác hỏi Thư Thành Vũ, không biết chuyện gì xảy ra. "Có người đến Thư vương phủ ta gây sự." Thư Thành Vũ thản nhiên nói. Cũng không có để người đến quậy phá vào mắt. Dù sao, nơi này là vương phủ, lại ở thủ đô Đế quốc. Cho dù người tới thật sự có bản lĩnh đánh thủng Thư vương phủ, hắn còn có thể đánh thủng Đế Đô sao? “Cha, chúng ta ra ngoài xem một chút đi!” Trên mặt tiểu quận chúa cũng không có biểu tình sợ hãi. Ngược lại, có một chút phấn khích. “Được!” Thư Thành Vũ gật đầu, sau đó lại dặn dò: “Nhưng lát nữa con phải tránh xa một chút đó!” Hắn cũng không muốn đứa con gái yêu quý của mình phải chịu tổn thương thêm nữa. Bên ngoài vương phủ, hơn mười ngàn cận vệ, tất cả đều tới. Lâm Hiên lấy một địch vạn, khí thế không giảm. Thậm chí, tốc độ hộ vệ ngã xuống cũng không có chậm lại. Gần như mỗi một giây, đều có vài tên hộ vệ bị hạ xuống. Ở xung quanh Lâm Hiên, đã ngã xuống hơn năm ngàn người. Tất cả họ vẫn còn sống. Nhưng đã không thể chiến đấu nữa. Lâm Bưu cũng rút bội kiếm ra, gia nhập trận chiến. Nhưng rất nhanh, nàng liền lui về. Bởi vì, Lâm Hiên cũng đánh ra một quyền với nàng. Lâm Bưu dù sao cũng là một trong tam đại hộ vệ. Thực lực vẫn rất mạnh. Cũng không bị đánh hộc máu. Nhưng áo giáp trên người cô vẫn bị một quyền của Lâm Hiên đánh nát. Chỉ còn lại một bộ áo lót! Nam nhân, thì không sao cả. Nhưng cô ấy là phụ nữ…Nếu lỡ Lâm Hiên cũng đánh tan áo lót của cô, vậy chẳng phải cô sẽ không còn mặt mũi để gặp ai nữa sao? Trận chiến vẫn tiếp tục diễn ra. Mặc dù, hộ vệ bị Lâm Hiên đánh hạ hơn năm ngàn người. Vẫn còn có gần hơn mười ngàn người đang chiến đấu. Lúc này, Thư Thành Vũ cùng tiểu quận chúa rốt cục cũng tới. Khi tiểu quận chúa nhìn thấy người đại náo Thư vương phủ là ai, ngay lập tức trợn to hai mắt. Đôi mắt đẹp sáng lên. Bởi vì, cô ấy biết người đàn ông này. Chẳng phải đây là người đàn ông cô sớm chiều nhớ nhung sao! Nam nhân này, vì sao lại giết đến vương phủ? Tuy nhiên, hành động này cũng quá đẹp trai! Tiểu quận chúa nhìn thấy Lâm Hiên nhanh chóng đánh hạ hộ vệ vương phủ, trong đôi mắt to xinh đẹp tràn đầy ái mộ. “Người này tuổi còn trẻ, đã có thể đánh lật mấy ngàn hộ vệ vương phủ ta, chỉ sợ, thực lực không thua gì Thiên Cấp Võ Vương!” Thư Thành Vũ đánh giá. Lúc này, Thư Thành Vũ mới phát hiện tiểu quận chúa ở một bên đang nhìn không chớp mắt nam nhân đang đại sát tứ phương kia. "Con biết hắn?" Thư Thành Vũ nghi ngờ hỏi con gái mình. “Cha, hắn, hắn là Lâm Hiên!” Tiểu quận chúa hưng phấn nói. Thư Thành Vũ cẩn thận nhìn Lâm Hiên vài lần, lúc này mới phát hiện, quả nhiên là Lâm Hiên.