Tuy rằng một chưởng có thể khiến nó nổ tung, nhưng bản thân Lâm Hiên cũng có chút giật mình. Bởi vì, hắn cảm nhận được, thân thể của những nữ nhân sắc mặt tái nhợt này vô cùng chắc chắn. Chỉ sợ cần phải đạt được thực lực cấp Võ Tôn mới có thể phá huỷ nó. Điểm yếu duy nhất của bọn họ chính là tốc độ của bọn họ có hơi chậm một chút, thoạt nhìn thân thể có chút cứng ngắc. Bởi vậy, sức chiến đấu của chúng mới không được tính là đặc biệt mạnh. Lâm Hiên nhanh chóng ra tay, một tát đem thân thể một nữ nhân đánh nát. Một màn này, khiến cho sắc mặt của những người Huyền Minh giáo vô cùng khó coi. Ngay lập tức nói “Nhanh lên, thả cô ấy ra.” Ngay sau đó, một cái lồng sắt bên ngoài phủ một tấm vải đen được mở ra. Ầm. Tiếp theo, tựa như có vật gì đó rất nặng, nện lên mặt đất. Đó là tiếng bước chân. Tiếng bước chân của một con quái vật bước ra khỏi lồng. Chỉ là bước đi cũng có thể tạo ra chấn động lớn như vậy, đây nhất định là một quái vật rất đáng sợ. Nhưng mà, đây cũng không phải là một con quái vật, mà là một nữ tử có dáng người mảnh mai. Cùng với những chấn động nàng gây ra, tạo thành sự tương phản rất lớn. Trên hai cổ tay nàng ta đeo cái xích sắt vô cùng lớn, trên đầu cũng đeo một cái mũ sắt lớn che toàn bộ mặt và đầu. Chỉ có thể từ trong khe hở của mũ sắt, nhìn thấy một đôi mắt không có chút biểu cảm nào. Oanh. Nàng ta ném xích sắt trong tay xuống. Xích sắt xoảng một tiếng nện trên mặt đất. Đập mạnh xuống đất tạo thành một khe rãnh thật sâu. Có vô số người của Huyền Minh giáo bị đánh bay ra bên ngoài. Thậm chí còn có người bị sức mạnh kh ủng bố này đánh chết. Đây phải là sức mạnh khủng khiếp cỡ nào. May mắn thay, sau khi Lâm Hiên ra tay, người của Phượng Hoàng điện đã lùi về sau không ít. Vì vậy cũng không bị ảnh hưởng nhiều. Lâm Hiên nhướng mày, ngay lập tức thân thể của hắn tựa như một cơn gió, trong nháy mắt đitới trước mặt quái vật kia.