Nhưng mà, Ma Vương ở trong Thạch Trung Kiếm vừa kêu vài tiếng. Một bàn tay trắng như tuyết, quất vài hạt óc chó lên đầu nó. “Kêu cái gì? Làm cho tai lão nương suýt nữa thì điếc!” Thanh âm của Sát Đế mạnh mẽ vang lên. “Ồ!” Ma Vương tiếp tục gào thét. “Còn kêu?” Bốp bốp, mấy cái tát liên tục trút qua. Ma Vương rốt cục cũng thành thật mà im lặng. Nó uỷ khuất nhìn nữ nhân biến thái trước mặt này, dùng lòng bàn tay vuốt cái đầu của mình bị óc chó đánh cho ong lên. Tại sao lại nói nữ nhân này biến thái? Nó chính là Ma Vương đấy. Người bình thường, căn bản là không thể nào chạm đến nó. Nữ nhân này, chẳng những chạm được, hơn nữa, còn có thể làm tổn thương đến nó. Không biết vì sao, nữ nhân trước mắt này, nó chỉ liếc mắt nhìn một cái, liền có cảm giác tim đập mạnh, vô cùng sợ hãi. Cấp độ thần hồn của Sát Đế so với Ma Vương trước mắt này còn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Nó sợ hãi là chuyện bình thường. Nhìn thấy cảnh này, khoé miệng Lâm Hiên không nhịn được co rút. Sư phụ vẫn nóng nảy như ngày nào. Hơn nữa, sau khi khôi phục lại được thân thể của nữ nhân, lại càng thêm nóng nảy. Bộ dáng lão đầu trước kia thoạt nhìn, ít nhiều gì còn có chút tử tế, dễ gần hơn. Ma Vương ở trong Thạch Trung Kiếm cường đại cỡ nào, Lâm Hiên biết. Nếu như hắn không tiến hành Kỳ Lân hoá, nó có thể sẽ ảnh hưởng đến hắn. Nhưng ở trước mặt Sát Đế này, vài cái tát liền biến thành ngoan ngoãn. Mà phải biết rằng, Sát Đế lúc này, vô cùng suy yếu. Xem ra, nàng nói trước khi ngã xuống, xuyên qua giết hết nửa vũ trụ, hẳn không phải là khoe khoang. Nàng thực sự có khả năng này. “Tiểu Ma Ma, về sau, cây kiếm này sẽ là của lão nương!” Sát Đế dùng khẩu khí không thể nghi ngờ nói với Ma Vương. “Ô ô~” Biểu tình của Ma Vương có chút uỷ khuất. Một lát sau, nó lại chạy đến phía sau Sát Đế, vì Sát Đế mà bóp vai.