Cô ấy giơ máy ảnh lên, chụp một tấm ảnh khung cảnh cách đó không xa.
Tách.
*
"Lúc xe van đi tới đoạn đường Lũng Loan đã bị người chúng ta sắp xếp từ trước chặn lại, toàn bộ sáu nghi phạm trên xe đều bị bắt."
"Ở hiện trường tìm ra trên người bọn họ điện thoại và các loại dao găm công cụ gây án, còn về thân phận của sáu người này thì con đang đợi xác nhận. Trước mắt đã áp giải sáu người về..."
Trên xe chỉ huy, nhân viên cảnh sát đang báo cáo tình huống truy bắt băng cướp.
"Cô gái, cảm ơn cô đã phối hợp." Cảnh sát nhân dân đưa biên bản qua: "Làm phiền cô ký tên lên đây, nếu có tình huống gì khác chúng tôi sẽ thông báo lại cho cô."
Phong Tĩnh nhận lấy, ký tên lên trên đó rồi trả lại.
"Được, cảm ơn."
Phong Tĩnh đi xuống xe cảnh sát, tìm bóng dáng Tần Tranh khắp nơi.
Cách đó không xa, Tần Tranh đang trò chuyện với đồng nghiệp của anh.
Đội trưởng Tống vỗ vỗ lên vai Tần Tranh, nói: "Đội trưởng Tần, hôm nay vất vả rồi."
Anh ấy nhìn sang phía Phong Tĩnh rồi nói: "Hôm nay bạn gái của cậu cũng bị hoảng sợ rồi, đưa cô ấy về trước đi, những chuyện còn lại cứ giao cho chúng tôi."
"Cảm ơn đội trưởng Tống."
Tần Tranh gật đầu với anh ấy rồi quay người đi về phía Phong Tĩnh, hợp lại với cô.
Nơi này cách khu cư xá nhà Phong Tĩnh không xa, đi bộ về cũng chỉ mất năm phút.
Phong Tĩnh đi bên cạnh Tần Tranh, thấy anh không lên tiếng nói chuyện cả dọc đường, cô mơ hồ phát hiện ra tâm trạng của anh không đúng lắm.
Quãng đường năm phút ngắn ngủi mà cô lại cảm thấy vô cùng dài lâu.
Cô quan sát vẻ mặt anh, rốt cuộc lúc đi đến ngã rẽ cũng không nhịn được lên tiếng: "Tần Tranh, có phải anh..."
Chuyển qua khúc ngoặt, Tần Tranh đột nhiên dừng bước, xoay người, vươn tay ôm lấy cô.
Tần Tranh thoáng nhíu mày, ra vẻ ngẫm nghĩ một lát mới miễn cưỡng đồng ý: "Thế... cũng được. Nhưng nếu như trong tình huống không phải anh chủ động thông báo mà bọn họ vẫn biết chuyện này thì em không được đổi ý."
Phong Tĩnh suy nghĩ một lát rồi đồng ý: "Được."
Tần Tranh nhẹ nhếch môi, lại âm thầm nói sang chuyện khác: "Thế bây giờ anh đang có bao nhiêu điểm?"
"Bây giờ á, 85.01 điểm." Phong Tĩnh tính nhẩm trong lòng, lại cười với anh: "Cách mục tiêu không xa nhỉ, không ngừng cố gắng."
Tần Tranh nói: "Sao lại không giống anh tính nhỉ? Rõ ràng anh tính đã qua 100 điểm rồi."
Phong Tĩnh liếc anh một cái, giọng nói đầy nghi ngờ: "Có phải anh không tính mục trừ điểm không."
"Anh biểu hiện tốt như thế, bị trừ điểm lúc nào hả?" Tần Tranh ra vẻ không hiểu.
Phong Tĩnh cũng không phân rõ phải trái với anh: "Em mặc kệ, dù sao hiện tại là 85.01 điểm."
Tần Tranh bật cười: "Được thôi, 85.01 thì 85.01."
Về đến nhà, mẹ Phong và bố Phong còn chưa quay về.
Phong Tĩnh lấy một đôi dép lê mới từ trong tủ giày ra đưa cho Tần Tranh đổi.
Vẻ mặt Tần Tranh vẫn không thay đổi: "Vẫn ổn, chẳng ra chuyện đã được giải quyết, đồng nghiệp của cháu đang làm công tác xử lý tiếp theo."
Đây cũng là lời nói thật.
"Thế cũng may." Mẹ Phong chợt nhớ tới gì đó, lại nhìn sang Phong Tĩnh: "Buổi chiều con không đến ngân hàng chỗ ngã rẽ chứ?"
Bị nhắc tên, Phong Tĩnh nhanh chóng lấy lại tinh thần, vội vàng nói: "Không, con ra ngoài muộn nên lúc đến thì chỗ đó đã bị vây lại rồi nên con về nhà luôn."
Gần đây, một ngân hàng ở thành phố Dương Giang xảy ra một sự kiện cướp bóc ác tính, nhiều con tin bị bắt cóc. Sau khi kẻ cướp buộc bom lên người con tin thì lái xe thoát khỏi hiện trường.
Chuyên gia gỡ bom bên phía cảnh sát nhanh chóng triển khai hành động, nhưng khi đội trưởng đội gỡ bom Tần Tranh đến hiện trường mới phát hiện con tin lại là bạn gái của mình. Anh cố nén bất an và lo lắng tiếp tục tiến hành nhiệm vụ, cuối cùng xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ, thuận lợi giải cứu con tin.
Phóng viên còn phỏng vấn cảnh sát và những người trong cuộc khác trong sự kiện.
Cô Kỷ (dùng tên giả) là một trong số đó, cô ấy là một người phụ nữ có thai, đã mang thai sáu tháng. Cô ấy nói với phóng viên: "Tình huống lúc ấy rất nguy cấp, điện thoại di động của tôi đột nhiên vang lên, bị bọn cướp chú ý tới, vốn dĩ gã ta (kẻ cướp) muốn dùng tôi làm con tin, tôi sợ mất hồn mất vía, là cô gái kia đã chủ động đứng ra thay tôi, còn âm thầm an ủi tôi phải bình tĩnh. Tôi rất biết ơn cô ấy, là cô ấy đã cứu tôi, chuyện này không khác gì cứu cả nhà chúng tôi..."
...
Người viết cũng không nhịn được bị tình yêu của hai người cảm động, hai người cùng nhau trải qua sinh tử, nhưng từ đầu tới cuối vẫn luôn tin tưởng đối phương.
Tình yêu cảm động lòng người nhất trên đời này, ngoài tương cứu trong lúc hoạn nạn ra, còn có vào lúc nguy hiểm vẫn luôn nhớ tới đối phương, sống chết có nhau.
Cuối cùng, chúc phúc hai người lâu lâu dài dài~
Ảnh đính kèm là cảnh Tần Tranh và Phong Tĩnh ôm lấy nhau ở bên ngoài ngân hàng sau khi sự kiện được giải quyết.
Hình ảnh vô cùng ấm áp, cảm động.
Bản tin này đăng trên trang địa phương, lượt bấm vào và lượt xem đều không cao, phần bình luận cũng khá hài hoà tốt đẹp.
Dân mạng 1: [Kính chào các chú cảnh sát, cảm ơn mọi người yên lặng bảo vệ thành phố của chúng ta, che gió che mưa cho mọi người.]
Dân mạng 4: [Bạn gái của nhân viên gỡ bom cũng vĩ đại thật, chủ động đứng ra thay người phụ nữ có thai, trong tình huống này mà còn có thể dũng cảm đứng ra như vậy, thật sự rất khiến người khác kính nể. Hi vọng có thể trao tặng một phần thưởng dám làm việc nghĩa cho chị gái.]
Dân mạng 5: [Tôi cảm thấy bạn gái của nhân viên gỡ bom khá quen mắt, không phải là chị gái bác sĩ cứu người lần trước chứ?]
Dân mạng 6: [Tôi cũng nhận ra! Đều là nghề nghiệp khiến người khác kính nể, bọn họ xứng đôi ghê, chúc phúc chúc phúc~]
Dân mạng 7: [Chúc phúc!]
...
"Người trên ảnh là cô đúng không, tôi vừa nhìn là nhận ra ngay." Đồng nghiệp vẫn cảm thấy không dám tin: "Hôm thứ bảy chỗ chúng ta còn xảy ra chuyện đáng sợ thế cơ à?"
"Trời ạ, không nghĩ tới thế mà chuyện chỉ có thể trình diễn trên phim truyền hình lại xảy ra bên cạnh chúng ta." Đồng nghiệp hít vào một ngụm khí lạnh, ánh mắt nhìn về phía Phong Tĩnh cũng đầy kính nể: "Đối mặt với loại tình huống đáng sợ như thế mà bác sĩ Phong cô còn có thể gặp nguy không sợ, thậm chí chủ động đứng ra thay thế thai phụ kia, cô thật sự quá dũng cảm."
Phong Tĩnh cười cười: "Thật ra cũng không có gì, lúc ấy đứng ra cũng là xuất phát từ bản năng của bác sĩ."
Bản tin này cũng chỉ lan truyền trong phạm vi địa phương, cô cũng không để ý lắm.
Thẳng đến có fan hâm mộ chia sẻ bản tin này đến trong nhóm fan của Đường Ý Na...
[Các mì Ý*, mọi người nhìn kỹ xem, người trong hình này không phải là bạn trai của Na Na à???]