Đến cả Lam Đề cũng bị dọa.Lúc ban đầu gặp mặt, thực lực của nàng vượt xa Khương Thành.Sau lần bị thất đại cao thủ tập kích đó, nàng còn cho một linh phù, bảo hắn khinguy cấp thì theo đó mà cầu cứu mình.Không cần nghĩ cũng biết được, lúc đó thực lực của hai người chênh lệch lớn cỡnào.Nhưng bây giờ, nàng đã không thể nào đứng trên nhìn xuống hắn được nữa rồi.Lúc nảy cho dù không có nàng ra tay, Khương Thành xử đẹp ba tên đó cũngchưa cần đến mười giây.Thực lực này đã vượt qua tộc trưởng Vu Bộ Đạo Cung bát trọng nàng rồi.Bọn người Thanh Sa cũng bị làm cho chấn động.Bọn họ dường như nhìn thấy trước một cường giả thánh giai nhất tôn trongtương lai vậy, hơn nữa rất có khả năng là người mạnh nhất.Thiên bẩm này, sức chiến đấu này, vượt khỏi sự tưởng tượng của bọn họ.Nhưng mà, tiền đề là người này có thể tiếp tục sống.Giết chết ba người, đồng nghĩ với việc kết thù với Thánh điạ Bất Ngữ, khôngchết không được.Chuyện này trở nên lớn rồi.“Các hạ thật sự không nên giết chết bọn họ!”“Có chuyện gì có thể ngồi xuống từ từ nói.”“Phải đó, lần này phiền phức rồi, Thánh điạ Bất Ngữ chắc chắn sẽ ồ ạt tiếncông.”“Còn cả Lam Đề nữa, sao nàng cũng nóng nảy như vậy chứ?”Những cao thủ Tâm Bộ lũ lượt oán trách, chỉ là Khương Thành chẳng thèmnghe, hắn đang bận.Chiến đấu thắng lợi rồi, đương nhiên phải thu thập chiến lợi phẩm rồi.Ba người này đều là Đạo Cung cửu trọng, thứ thu được cũng thật phong phú,ngoại trừ số lượng lớn linh dược linh thạch thì còn có bốn món linh khí cửugiai.Tính một chút, thu được hơn ba trăm vạn điểm.Nhưng mà đây chủ yếu cũng vì do trong ba người này có hai Thánh tử.Cho đến khi hắn thanh lí xong, cuối cùng mới ngẩng đầu lên.“Các ngươi sợ rồi sao?”Sắc mặt của Thanh Sa và mấy vị nhập thánh trưởng lão đều rất khó coi.Còn những người khác của Tâm Bộ tộc đều chịu không nỗi mà chỉ trích lại.“Lời này của các hạ là sao?”“Đây rõ ràng là họa do ngươi gây ra, liên quan gì đến bọn ta?”“Đúng vậy, bọn ta sợ gì chứ?”Thanh Sa khua tay, ngăn mọi người lại.“Thiên phú của các hạ hiếm có trên đời, nếu có thể tiếp tục tu luyện, tương lainhất định sẽ trở thành nhất đại Thánh giai.”“Nhưng e là ngươi không biết, thành địa Bất Ngữ có ba vị Nhập Thánh TọaTrấn.”Nàng nói một cách đỉnh đạc: “Ngoài chuyện này ra, còn có Bát đại thánh địaluôn duy trì mối quan hệ hợp tác với bọn họ. Chỉ cần các ngươi vẫn còn ở ThiênLinh Vực một ngày, thì khó có thể thoát khỏi bàn tay độc ác của bọn họ.”“Theo ý kiến của ta, các hạ nên chạy khỏi Thiên Linh Vực đi, mấy mươi vạnnăm sau khi tu đến Thần Công hẳn quay lại cũng không muộn.”Lam Đề liền cầu xin: “Tộc trưởng, nếu Khương Thành hắn đi đến vực giớikhác, sẽ phải chịu áp chế bởi những quy tắc.”Giống như Tam Nhãn Hổ từ Khóa Vực đến đây vậy, cũng chịu những quy tắcáp chế như vậy.“Chuyện này vốn là do Thánh điạ Bất Ngữ quá bá đạo, tại sao chúng ta khôngthể giúp hắn, không tin bọn địch đó có thể đỡ được Tru Tâm Chùy.”“Ngươi câm miệng.”Một tộc lão Nhập Thánh đằng sau Thanh Sa hét lên: “Chuyện này chính vìngươi mà nên, ngươi còn không nghĩ đến, muốn tiếp tục đánh sẽ khó có lại sựyên bình sao?”“Được rồi được rồi, ta biết các ngươi muốn đuổi người rồi.”Khương Thành cũng chẳng phải kẻ ngốc.Bọn người này sợ bản thân nếu tiếp tục ở đây sẽ chuốc phải tai họa mà thôi.“Yên tâm đi, ta sẽ đi ngay, sẽ không liên lụy các ngươi đâu.”Bị hắn nói thẳng ý đồ ra như vậy, tâm trạng của Thanh Sa trở nên rất lúng túng.“Các hạ nặng lời rồi, bọn ta cũng là tính cho ngươi. Nếu ở lại đây, Thánh điạBất Ngữ nhất định sẽ tìm đến, khó thoát khỏi cái chết.”“So với như vậy, chi bằng chạy đi nơi khác, như vậy bọn họ sẽ không tìm thấycác hạ…”“Sống ở trên núi không lo thiếu củi lửa, đạo lí này chắc các hạ cũng hiểu.”Khương Thành bị đám con gái này làm cho sắp hết nóng luôn rồi.Nói bọn họ tốt, bọn họ sợ mà lấy lòng kẻ địch.Nói bọn họ xấu, bọn họ chẳng có lòng hãm hại mình, bọn họ chỉ muốn giữ choyên thân.Nói trắng ra, chuyện này giúp cho khỏi đắc tội với hai bên.“Được rồi được rồi đừng nói nữa, ta cảm ơn ý tốt của các ngươi được chưa?”“Nhưng mà ta sẽ không rời khỏi Thiên Linh Vực.”Thanh Sa liền khuyên: “Các hạ cần gì phải làm hại mình…”Khương Thành cười hi hi nói: “Không sao, các ngươi rất nhanh thôi sẽ lại ngheđại danh ta lần nữa.”Bây giờ hắn đang nhìn chăm chăm về Thánh điạ Bất Ngữ, lại phải làm chuyệncũ, đang rất phấn chấn đây.“Nàng thì sao? Ở đây chờ ta hay cùng đi?”Lam Đề không nói gì, nhưng nhảy đến bên hắn, hành động kề vai sát cánh đãnói lên tất cả.“Lam Đề, ngươi không định sẽ ở lại sao?”Giọng điệu của Thanh Sa có chút tế nhị, vừa lo lắng lại thầm mừng trộm.Những người khác của Tâm Bộ tộc cũng vậy.Bọn họ không muốn người cuối cùng của Vu Bộ này chết như vậy, nhưng LamĐề bây giờ là một sự phiền phức, nếu như đi rồi, Tâm Bộ sẽ không bị liên lụyrồi.“Cảm ơn ơn thu nhận của tộc trưởng bao năm nay.”Lam Đề cười, tầm nhìn của đôi mắt xinh đẹp để cả trên người Khương Thành.“Nhưng bây giờ ta đã tìm được người có thể dựa dẫm vào được rồi.”Lời nói này khiến Khương Thành rất đắc ý.Nhưng không nhịn được nghi ngờ, cô gái này không phải cố ý nói mấy lời hayho để lừa mình chứ?“y, cũng mặc.”Thanh Sa cảm thán một tiếng: “Ngươi khuyên hắn, tốt nhất hai người nên nhanhchóng rời khỏi Thiên Linh Vực đi…”Tuy lúc đến không có những nghi thức hoang nghênh như trong tưởng tượng,nhưng lúc rời đi này, hiện trường đưa tiễn lại rất đông.Tất cả người của Tâm Bộ tộc chia làm hai bên, nhìn chăm chăm hai người xoáyvào không trung.Tất cả bọn họ đều thở phào nhẹn nhõm.Chỉ cần vào cánh cửa vòng xoáy kia, thì sẽ rời khỏi địa giới của Tâm Bộ, đếnlúc đó có xảy ra chuyện gì thì cũng chẳng liên quan đến bọn họ nữa.Hơn nữa chuyện trước mắt Thanh Sa và chư vị lão tộc quan tâm nhất là chuyệnkhác.Nồng độ linh khí đậm đặc vừa mới ở đây không hiểu sao lại tăng lên nhiều thế?Lẽ nào có bảo vật hiếm giáng thế?Nếu thật sự như vậy, sự hưng thịnh của Tâm Bộ nằm trong tầm tay rồi.Linh khí đậm đặc như vậy, Tâm Bộ sẽ có nhiều thêm biết bao cao thủ đỉnh cấp.Thậm chí ngay cả bản thân cũng sẽ có cơ hội tiến lên Thánh giai.Một khi đến Thánh giai thì không cầ phải cúi đầu làm người ở Thiên Linh Vựcnữa rồi.Tiễn được mối họa, đón nhận thời cơ lớn mạnh của tộc, đây gọi là song hỉ lâmmôn, đáng để chúc mừng.Nhưng ngay vào lúc sắp cuốn vào vòng xoáy, Khương Thành đột nhiên nhớ rachuyện gì đó.“A Hoàng, bố phải đi rồi, còn không mau đi theo.”Rồi một tiểu nha đầu tầm mười một mười hai tuổi chạy như bay từ sau thácnước nơi hẻm núi xa xôi đến.Đôi tay phủi bột phấn thơm, chỉ riêng cách đi đứng của nó đã có hơi loạngchoạng rồi.“A, mẹ, sao mẹ lại đi rồi, ta đang thoải mái mà.”Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn, thấy được vốn dĩ không thể nhìn ra cảnhgiới của cô gái này, chỉ có thể cảm nhận được hơi thở thần bí huyền diệu đếnmức khó giải thích được.“Đứa bé như con, không có gì làm nên thăng cấp linh mạch gì cho người ta à?”“Hả?”A Hoàng với bộ mặt vô tội phóng lên người hắn, leo lên cánh tay một cáchthuần thục.“Ta nghĩ đây là nhà mới của chúng ta.”“Ở đây không phải, ngươi nhầm rồi, đi thôi đi thôi.”Nói xong, ba người biến mất trong vòng xoáy, chỉ để lại cho người tộc Tâm Bộmột tình huống không hiểu được.Hai người này lúc nảy nói gì vậy?Thăng cấp Linh mạch?Ngay sau đó, bọn họ phát hiện nồng độ linh khí trong khe núi giảm đi rất nhanh.Những linh thảo lúc trước trở thành linh dược cũng khô héo rất nhanh, khe nướctrong sông cũng không còn hơi thở tinh khiết như trước kia nữa.Thậm chí ngay cả những gì lớn nhỏ trong khe núi cũng đang khô héo, cuối cùngtrở về trạng thái như trước đây.“Đây, chuyện này là sao chứ?”Thanh Sa vô cùng kinh ngạc và sợ hãi, hi vọng nàng tiến lên Nhập Thánh đãmất rồi.Mấy vị Nhập Thánh tộc lão cũng thất vọng tột độ.“Lẽ nào trước kia… thật sự là do cô gái lúc nảy làm sao?”“Nếu sớm biết là con gái của hắn…”Im ắng, trong lòng tất cả mọi người ở hiện trường đều trào dâng cảm giác hốihận vô cùng.