Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 228



Nghe đến câu có 15 Kim Tiên tọa trấn, trong lòng ai nấy đều ớn lạnh.

Chênh lệch thực lực quá lớn.

“Cũng không đúng lắm.”

Nha Thử Vương kinh ngạc nói: “Nếu bọn họ mạnh như vậy, trăm năm không

ngừng thách đấu, vậy thì đừng nói là 157 trận thắng, cho dù là 15700 trận thắng

có khi cũng có thể làm được đấy chứ?”

Mọi người ngẫm lại, đúng thật là có chuyện như vậy.

Thành Ngũ Hải đánh với mấy thành trì như thành Định Thiên này chẳng phải là

chuyển dễ thở hơn sao?

Thật ra một trăm năm rất dài, hai ngày đánh một trận thì chẳng phải sẽ vượt qua

con số một vạn trận hay sao.

Đám dân bản địa lắc đầu.

“Không thể khiêu chiến với thành trì có số trận thắng thấp hơn của mình ba

trận, ví dụ như bọn họ không thể tới để khiêu chiến với thành Định Thiên bọn ta

được.”

“Hơn nữa những thành trì bại trận có thời gian đình chiến một năm, không bị

khiêu chiến.”

Khương chưởng môn bĩu môi: “Mấy cái quy tắc khiêu chiến mà đám Tiên Đế

cũng chi tiết thật đấy, không kiếm được cái lỗ hổng nào mà lách luôn.”

Trong mắt hắn, điều này và thi đấu chẳng có gì khác nhau.

Bại thì bị giảm chiến tích, cộng thêm với việc kém ba trận thì không được khiêu

chiến, điều này hoàn toàn loại bỏ đi khả năng hợp tác rồi điên cuồng đạt chiến

tích.

“Vậy còn tiên thành của chúng ta thì sao? Xếp thứ mấy?”

“Tiên thành của chúng ta đã trải qua 16 lần khiêu chiến trong vòng 90 năm,

trước mắt có 2 trận thắng, xếp thứ 5958795.”

“Cái gì cơ? Xếp thứ gần 600 vạn á?

Mọi người suýt thì phụt máu.

Hơn nữa đánh 16 lần mà mới có 2 trận thắng, xem ra là bại rất nhiều đó.

Còn phải đuổi theo đến bao giờ mới có thể đuổi kịp để lọt vào top 10 đây?

“Bây giờ số trận thắng của vị trí thứ mười là bao nhiêu!”

“Đứng thứ mười là thành Thiên Ti, bọn họ có mười sáu Kim Tiên tọa trấn, hiện

giờ có 98 trận thắng.”

Đáng lẽ mọi người còn đang chà chà tay bỗng nhiên im bặt.

Lúc lâu sau, Quy Tàng Kiếm Tiên mới thở dài một tiếng.

“Xem ra chúng ta chỉ có thể đợi một trăm vạn năm tiếp theo thôi.”

Hư Huyền Ma Thánh cũng chỉ có thể chấp nhận số phận: “Đúng vậy, một trăm

vạn năm sau rồi hẵng đánh vậy!”

Cách biệt thực lực quá lớn.

Trong đám bọn họ trừ Thành ca, sức chiến đấu của mấy người khác còn chưa

đến cả Thiên Tiên.

Càng đừng nói đến Huyền Tiên Kim Tiên, trận này hoàn toàn không thể đánh

nổi.

Huống chi thời gian cũng chẳng kịp, chỉ còn sót lại có mười năm, cùng lắm chỉ

được vỏn vẹn 96 trận thắng.

Đấy là còn chưa nói đến việc số trận thắng của vị trí thứ mười còn tăng lên tiếp.

“Mười vạn năm tới, chúng ta phải có sức chiến đấu mạnh mẽ!”

“Đúng vậy, có tiên nguyên chi khí ở nơi đây, thực lực của ta chắc chắn sẽ tăng

mạnh.”

“Một trăm vạn năm đủ để cho chúng ta xoay chuyển cục diện rồi!”

Đám người tài giỏi này ai nấy đều có thiên phú dị bẩm, lại còn là những kẻ nắm

bắt được nhất cử nhất động của chu kỳ phi thăng hàng trăm vạn năm kế tiếp ở

hạ tiên giới.

Suy nghĩ của Thành ca không hề giống với họ, thứ mà bây giờ hắn nghĩ đến là

liệu có nhiều lợi ích hơn không.

“Chỉ có vỏn vẹn mười thành trì được phi thăng mà thôi, thực lực cách nhau quá

nhiều, hẳn là thành chủ trước đây bận rộn lắm nhỉ?

Với thực lực của thành Định Thiên, đừng nói là top mười, cho dù là top mười

vạn cũng không vào nổi.

Còn định khiêu chiến cái quái gì chứ?

Không phải là tốn công tốn sức à?

“Mỗi lần khiêu chiến giành thắng lợi thì có thể tước đoạt một phần khí tức quy

tắc từ phi thăng đài của đối phương, làm tăng thêm sức mạnh khí tức quy tắc

của phi thăng đài của toàn tiên thành đó.”

“Khí tức quy tắc của phi thăng đài càng mạnh thì càng có lợi cho những người

tu luyện ở trong thành đó.”

Còn có chuyện tốt như này nữa hả?

Bước đến Tiên Giai, tu luyện chủ yếu chỉ xoay quay các quy tắc.

“Phi thăng đài ở đâu vậy?”

Câu hỏi này khiến đám cư dân ở đây ngây người.

Bọn họ càng ngày càng cảm thấy đám người mãnh thú này cứ như là đám dã

nhân chưa từng được khai hóa ấy.

Kiến thức thông thường gì cũng không biết.

Nhưng mà thực lực của bọn họ ở bày ra ngay trước mắt, tiên giới là một nơi

dùng thực lực để nói chuyện mà.

“Phi thăng đài ở kia.”

Bọn họ chỉ về phía xa xa, hóa ra đó chính là cái bậc thềm mà thành chủ trước đó

đã triệu hồi ra tinh hạch.

“Khí tức quy tắc bên trong phi thăng đài nồng đậm nhất, hơn nữa tiên nguyên

chi khí cũng dồi dào nhất. Nếu như có thể tu luyện ở trong đó thì hiệu quả sẽ

càng tốt hơn.”

Đám dân bản địa nói đến đây xong cũng không khỏi ngưỡng mộ nhìn về phía

đó.

“Nhưng mà bên trong phi thăng đài chỉ có thể chứa một vạn người, cho nên

chúng ta cũng chỉ được nghe nói thôi.”

Nghe đến đấy, ai nấy đều hoàn toàn rung động.

Từ sau khi Nhập Thánh cảnh có lĩnh vực, thật ra mọi người đã bắt đầu làm quen

với quy tắc rồi.

Nhưng mà lực quy tắc nồng đậm, để có thể tới gần đối mặt với khí tức quy tắc

thì trước giờ bọn họ chưa từng nghĩ đến.

Trước đây chỉ là tu luyện quy tắc hỏa diễm thì chạy tới miệng núi lửa, tu luyện

quy tắc thủy thì chạy đến biển cả bờ hồ là được rồi.

“Cái này, Khương chưởng môn…”

“Phi thăng đài này, ngươi xem liệu…”

Đến cả Quy Tàng Kiếm Tiên cũng không nhìn được mà xoa xoa tay, gương mặt

già nua hớn hở, cười đến mức trông như một đóa hoa cúc đang nịnh nọt vậy.

Mấy người khác cũng đều háo hức nhìn về phía Thành ca.

Chịu thôi, cám dỗ thăng cấp thực lực lớn quá mà.

Ở đây mới là phía bên ngoài của phi thăng đài thôi mà cảnh giới của rất nhiều

người bọn họ đã buông lỏng rồi.

Huống chi là ở bên trong.

Chỉ là số lượng ở bên trong chỉ có một vạn người, số lượng này chia kiểu gì,

đương nhiên là phải nhờ Khương chưởng môn ân nhân, cũng là người mạnh mẽ

có tiếng nói nhất quyết định.

“Khụ, ta có lời muốn nói trước đã, lần này ta có hơn một nghìn môn nhân cùng

lên đây.”

“Ta muốn chiếm trước 1100 vị trí, có mấy vị trí còn lại thì các ngươi có thể tự

mình chia với nhau.”

Thành ca cũng không khách sáo, đương nhiên là bản thân hắn muốn điều kiện

tốt nhất rồi, dù sao rất nhiều đệ tử mới Đạo Cung cảnh thôi.

Suy cho cùng vẫn cách biệt hẳn một tầng với những người khác.

Nghe đến việc hắn muốn chiếm 1100 vị trí, mấy người khác không những

không thất vọng mà còn vui mừng hớn hở.

“Khương chưởng môn hào phóng quá!”

“Không sao không sao, vẫn còn tám nghìn chín trăm vị trí nữa, đủ để chúng ta

chia rồi.”

“Ha ha, đa tạ Khương chưởng môn!”

“Quả đúng là ân nhân, khí phách lắm!”

Bọn họ đều là những kẻ thấu tình đạt lý, nếu như không có Khương Thành thì

sao mà họ còn sống được, chứ đừng nhắc đến vị trí trong phi tiên đài gì đó.

Huống chi nơi này cũng là do Thành ca chiếm được.

Cho dù hắn có chiếm hết thì mấy người khác cũng chẳng dám ho he gì.

Dưới tình huống này, hắn còn đồng ý để lại 8900 vị trí cho người khác, có thể

nói là đã đủ thành ý lắm rồi.

Lúc mấy người kia đang bận rộn phân chia đầu người thì ở bên này, Thành ca

cũng đang bận rộn kiểm kê số chiến lợi phẩm mới hốt được từ trận chiến vừa

nãy.

Trong trận chiến đó, chỉ riêng tiên khí thôi cũng thu được mấy trăm món.

Đặc biệt là tên thành chủ làm việc tốt mà không để lại tên tuổi kia có một thanh

tiên kiếm tam giai và một bộ tiên giáp nhị giai.

Ngoài ra thì còn có pháp bảo thượng phẩm Thiên Vũ Linh Hà Tráo dùng để

ngưng tụ tiên nguyên chi khí, giúp đỡ cho việc tu luyện.

Còn có thể giúp nồng độ tiên nguyên chi khí trong phạm vi tăng lên gấp ba lần.

Thành ca lại vớ được món hời rồi.

Ngoài tiên đan và tiên tinh ra thì mấy thứ vật tư chuẩn bị cho chiến đấu như tiên

phù tiên trận cũng không hề ít.

Sau khi đổi hết mấy thứ tạm thời không thể dùng được, điểm tích phân của hắn

lên đến con số 313,5 tỷ.

Nghĩ đến việc lâu lắm rồi chưa tăng cấp hệ thống, hại lại nhấn vào nút thăng

cấp.

Sau đó, bảng hệ thống xảy ra thay đổi.

Cấp: 10

Tích phân: 0/1000000000000

Tích phân khả dụng: 213566755458

Kĩ năng hiện tại: Ký chủ có thể tiêu hao điểm tích phân để quay ngược dòng

thời gian, không cần cooldown.

Chú ý: Sau khi quay về quá khứ thì trạng thái bản thân của ký chủ được giữ

nguyên không thay đổi. Mức độ quay ngược càng lớn thì điểm tích phân tiêu

tốn càng nhiều.

Kỹ năng cấp tiếp theo: Ký chủ có thể tiêu hao điểm tích phân để thăng cấp cho

vật tĩnh.

Chú ý: Giá trị của mục tiêu càng cao thì điểm tích phân cần tiêu tốn càng nhiều.

Bây giờ Thành ca không cần đến cái đảo ngược thời gian.

Hắn cũng chẳng có chuyện gì tiếc nuối mà phải quay lại quá khứ để bù đắp hết,

cứ để như nước chảy mây trôi thôi.

Với lại hắn liếc qua, quay về một ngày trước cần đến một trăm triệu điểm tích

phân, hắn cũng chẳng buồn lãng phí.

Còn về kỹ năng thăng cấp vật tĩnh mới, hắn lập tức nghĩ đến linh mạch và phi

tiên đài.

Nếu như bản thân có thể thăng cấp cho phi tiên đài, vậy thì liệu khí tức quy tắc

cũng đột nhiên tăng một cấp không?