Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 251



Mạc Trần không hề đoán sai.

Trận chiến phi thăng của hạ tiên giới chỉ là một cuộc chiến nhỏ giữa Kim Tiên,

Huyền Tiên mà thôi, đáng lẽ không xứng được tầng lớp Tiên Đế để ý tới.

Nhưng quả thật sự vùng dậy của thành Định Thiên quá đột ngột.

90 năm trước vẫn còn lẫn lộn trong mấy trăm vạn cái tên, không hề có cảm giác

tồn tại.

Đột nhiên vọt lên mười vị trí đầu trong thời gian ngắn.

Vậy thì cũng thôi đi, còn có thể coi như đây là tích lũy lâu dài rồi bùng phát.

Nhưng sau cùng, chỉ trong hai ngày ngắn ngủi xông từ vị trí thứ tám lên thứ

nhất, vậy thật sự là khó mà giải thích rồi.

Hai ngày đánh nhiều trận như thế, không tổn hại bất cứ ai sao?

Không cần phải điều chỉnh bổ sung gì sao?

Cửu Diễm Tiên Đế của thượng tiên giới là người đầu tiên chú ý đến sự khác

thường của bảng phi thăng, sau đó phái người âm thầm điều tra.

Vừa điều tra một cái, lập tức phát hiện càng nhiều chuyện kinh người.

Vậy mà thành chủ của tòa thành này có thể dùng một kiếm tiêu diệt gần ba vạn

người trong đợt thứ hai.

Lực chiến đấu đã vượt xa giới hạn của hạ tiên giới.

Có được loại thực lực này, đáng lẽ phải nổi tiếng ở hạ tiên giới trước trận chiến

phi thăng mới đúng.

Nhưng trước đấy, căn bản chưa có ai từng nghe nói đến cái tên Khương Thành

này.

Những Kim Tiên của hạ tiên giới không thể đoán ra được nguyên nhân, còn cho

rằng đây là một lão quái lánh đời mà thôi.

Nhưng Cửu Diễm Tiên Đế lại không cho là vậy.

Năm đó đánh rơi Hư Tiên giới, bố trí Cửu Bảo Tuyệt Tiên Trận, khoảng thời

gian trước đó bỏ cạm bẫy vào trong bảo bình, cả quá trình hắn đó đều tham dự.

Hắn là người đầu tiên nghĩ đến, kẻ đó chính là phi thăng giả của vạn vực dưới

hạ giới.

Cũng chỉ có bọn họ mới có thể tạo ra kỳ tích này.

Đặc biệt là nhóm đầu tiên lên đây, kìm nén hơn ngàn vạn năm rồi, không cần

nghĩ cũng biết là đáng sợ biết bao nhiêu.

Nếu như không nhanh chóng giết kẻ như vậy thì lề lối Tiên giới sẽ xảy ra thay

đổi.

Trong lúc đánh trận chiến phi thăng, bất kể là ai nào của thượng tiên giới cũng

không được nhúng tay vào, cho nên hắn mới không hành động.

Nhưng trong tối lại chăm chú giám sát thành Định Thiên.

Giờ đây, khoảnh khắc thành Định Thiên bước vào trung tiên giới, cuối cùng hắn

cũng ra tay.

Hoàn toàn không hề có dự định phái thuộc hạ Tiên Vương Tiên Tôn hay là đại

quân của Tiên Cung, mà là đích thân đến đấy.

Đường đường là Tiên Đế mà lại tự hạ mình đối phó với một đám Huyền Tiên,

Thiên Tiên, cứ như dùng dao mổ trâu giết gà vậy.

Nhưng có thể tu thành Tiên Đế, thì chẳng có kẻ nào ngu hết.

Cửu Diễm Tiên Đế hiểu sâu sắc được một điều – số mệnh của yêu nghiệt hạ

giới phi thăng ngập trời, thường hay dùng những phương thức không thể tưởng

tượng nổi vượt qua nguy cơ.

Bởi vì bản thân hắn từ hơn mười triệu năm trước, cũng từng là một người phi

thăng từ hạ giới.

Phái Tiên Vương, Tiên Tôn xuất mã, nhìn qua thì có vẻ ổn, nhưng đã không thể

đánh lại sức mạnh số mệnh mờ ảo hư vô kia.

Cuối cùng, lại biến thành việc “tặng gói kinh nghiệm” cho đối phương.

Để vượt qua được sự che chở của số mệnh thần kỳ nào, chỉ có Tiên Đế tự mình

ra tay, dùng pháp lực tối cao mạnh mẽ giết chết mới được.

Sau khi tới đây, hắn lại rất vừa khéo nghe được đám người Quy Tàng, Hư

Huyền, Kim Long nói chuyện.

Đáng lẽ hắn còn cho rằng chỉ có Khương Thành là phi thăng giả.

Bây giờ mới bỗng chốc phát hiện, vậy mà tất cả 12 vạn người ở đây đều là phi

thăng giả.

Thực tế thì, cho dù không nghe họ nói chuyện, hắn cũng có thể đoán được.

Suy cho cùng, “chủng loại” của 12 vạn người này rất hỗn tạp, các loại chủng tộc

hiếm lạ cổ quái có tất, thượng vàng hạ cám đủ mẫu mã.

Ngoại trừ người mới lên phi thăng, những tiên thành khác không thể tập hợp lại

một chỗ cùng lúc như này được.

Lúc này, rõ ràng cảnh giới nhóm người này thấp kém, nhưng Cửu Diễm Tiên

Đế xém chút muốn gọi các Tiên Đế khác cùng vây giết.

Quy tắc phi thăng chỉ mới khôi phục có mười năm, vậy mà trong nhóm người

này xuất hiện hàng loạt Huyền Tiên, Thiên Tiên, quả thực là khiến người nghe

rợn cả người.

Nếu không phải lần này bản thân phát hiện ra, thật không dám nghĩ tới hậu quả.

Có khi qua vài triệu năm nữa, thật sự trong nhóm người này có thể xuất hiện

mười mấy Tiên Đế đấy.

Mà những Tiên Đế mới bị chèn ép nhiều năm như vậy, tương lai nhất định sẽ

xem Tiên Đế lâu đời như bọn họ là kẻ thù!

“Làm sao các ngươi làm được điều này thế?”

“Cùng nhau phi thăng, thăng cấp lại còn nhanh như vậy.”

Đây tuyệt đối là kỳ tích do cơ duyên cực lớn mới có thể tạo ra được.

Đến cả Tiên Đế như hắn đây, cũng hiếm khi động lòng tham.

Hắn buông lỏng một chút hạn chế, xiềng xích quy tắc 12 vạn người buông lỏng

hơn một chút, miễn cưỡng có thể thở một hơi.

“Thần phục bổn đế, khắc ấn kí nô dịch lên tiên hồn của các ngươi, từ nay về sau

nguyện trung thành với bổn đế thì sẽ được bỏ qua.”

“Tương lai bổn đế sẽ còn bồi dưỡng các ngươi nữa.”

Nếu đám người này bị khắc ấn kí nô dịch, vậy sẽ biến thành lực lượng của hắn.

Như vậy có lời hơn nhiều so với việc giết chết nhiều.

Vài trăm triệu năm sau, có khi Cửu Diễm Tiên Đế lại có thể trở thành thế lực

mạnh nhất thượng tiên giới ấy chứ.

Chỉ là sưu hồn thì dễ, giết chết thì đơn giản, nhưng loại ấn ký nô dịch này cần

đối phương chủ động chấp nhận, ngay cả Tiên Đế cũng không thể nào phá vỡ

quy tắc này.

Tim đám người Quy Tàng, Hư Huyền, Tỉ Trường đều chìm xuống đáy.

Kẻ địch này mạnh ngoài sức tưởng tượng!

Nếu kẻ đến là Tiên Tôn thì bọn họ còn có thể hăng hái đấu trí một trận.

Kết quả là Tiên Đế đến tận đây, căn bản bọn họ không có bất cứ năng lực đánh

trả nào cả.

Song tất cả đều từ chối lời ‘mời chào’ của tiên Đế.

Mi mắt Quy Tàng Kiếm Tiên buông xuống, thản nhiên nói: “Kiếm tu bọn ta, thà

làm ngọc vỡ!”

Khóe miệng Hư Huyền hơi nhếch lên, tươi cười lộ ra có phần châm chọc: “Ma

tu bọn ta tuy làm việc không kiêng dè cái gì cả, gần như không có điểm mấu

chốt, duy chỉ không chịu làm nô lệ cho kẻ khác.”

Kim Long Vương gắng sức ngẩng đầu rồng lên, phun ra một hơi thở rồng yếu

ớt.

Tuy rằng không gây ảnh hưởng gì cho sợi xích quy tắc kia, nhưng lại đại diện

cho thái độ của nó.

Tỉ Trường ra sức giãy dụa hét lên: “Muốn giết thì giết đi, muốn Hoang tộc bọn

ta thần phục, ngươi còn chưa xứng đâu!”

Lời vừa thốt lên, mọi người đều hưởng ứng.

“Đúng vậy, Tiên Đế thì sao chứ?”

“Mấy trăm triệu năm trước, ngươi cũng chỉ là tiên nhân thấp kém như bọn ta

thôi, có gì hay ho chứ?”

“Cút đi, còn chạy đến trước mặt bọn ta khoe khoang!”

“Ha ha ha ha, sau khi bọn ta chết, sớm muộn gì cũng sẽ có người phi thăng từ

hạ giới lên đây ùn ùn không dứt…”

12 vạn người, lại không hề có lấy một kẻ thần phục.

Cửu Diễm Tiên Đế vẫn chưa tức giận, sống đến từng này tuổi rồi, đã rất ít khi

dao động cảm xúc.

Lựa chọn của nhóm người này càng làm cho hắn giữ vững sát tâm.

Bởi vì bọn họ khác biệt với hầu hết những người dân sống ở thượng giới.

Bản thân bọn họ đã từng là lão đại của một vực giới, bọn họ sẽ không cảm thấy

bất luận kẻ nào vượt trội hơn chính mình.

Bọn họ không sợ cái gì, không có lòng kính sợ với bất cứ kẻ nào.

Muốn bọn họ tạm thời nhẫn nhịn thì còn được, nhưng muốn bọn họ làm nô lệ

thì là việc không thể nào

Cửu Diễm Tiên Đế đứng sừng sững trên phượng hoàng lửa phất tay, xiềng xích

quy tắc càng buộc chặt.

“Nếu các ngươi đã…”

Lời còn chưa dứt thì đã cắt ngang.

“Chuẩn bị lâu như vậy rồi, ta còn chưa biết ngươi là ai cơ.”

Xiềng xích quy tắc kia vẫn còn như trước, nhưng không hiểu sao xuất hiện hiện

lỗ hổng.

Một nam tử trẻ tuổi đẹp kinh thiên động địa bay đến trước mặt hắn, đứng đối

diện với hắn.

Không phải Thành ca thì là ai nữa?

Hiếm khi Cửu Diễm Tiên Đế ngây ngẩn cả người.

Sao có thể có chuyện này được?

Xiềng xích quy tắc này, cho dù là Tiên Vương cũng không thể thoát ra được, tuy

người này là Kim Tiên duy nhất trong 12 vạn người này, nhưng tóm lại cũng chỉ

là Kim Tiên mà thôi!

“Khương chưởng môn!”

“Ha ha, ca của ta có khác!”

“Xứng đáng là Khương chưởng môn, quả nhiên là một người kỳ lạ…”

Mọi người vừa mừng vừa sợ, đến ngay cả thủ đoạn của Tiên Đế cũng không trói

được hắn, thần kỳ quá đi?

Đổi thành những người khác, bọn họ chắc chắn không còn hy vọng gì nữa.

Chênh lệch cảnh giới quá lớn.

Nhưng đổi thành một người trước đó luôn tạo ra kỳ tích - Khương chưởng môn,

mọi người lại ôm ấp hy vọng một lần nữa