Sư phụ như hắn còn đang dùng lục giai, đồ đệ đã dùng tới thất giai, đi đâu nói lýlẽ đây?Sớm biết rằng sẽ như vậy, hắn bỏ hết việc của môn phái cũng muốn đích thân đitheo!Là một đệ tử, Lãnh Hóa Hàn không có tư cách tham gia họp trưởng lão.Ngay sau đó các trưởng lão hơi có chút cảm giác, cuồn cuộn sát khí đi về phíaThí Luyện các.Nhìn thấy nhiều trưởng lão như vậy đột nhiên xông tới, các đệ tử còn tưởngrằng đã xảy ra chuyện lớn.Ngay sau đó lại thấy Nguyên Thịnh đè chặt đầu vai Lãnh Hóa Hàn, gấp gáp éphỏi: “Ngươi có được tiên khí thất giai?”Các trưởng lão khác cũng lần lượt xông tới vây lấy hắn.“Nhanh nói rõ ra, làm sao lại có!”“Lão tổ tại sao lại thưởng cho ngươi?”“Chính là thanh kiếm trong tay ngươi đây sao?”“Ngươi lập được đại công gì? Dựa vào cái gì mà có được tiên kiếm thất giai?”Nhìn Lãnh Hóa Hàn chìm trong đám người, Cổ Thanh Ngọc hoàn toàn ngây ra.Vừa mới nghe được cái gì chứ?Tiên kiếm thất giai?Thế mà thanh kiếm trong tay hắn lại là tiên kiếm thất giai, không phải lục giaiư?Tiên kiếm thất giai đó là thần binh mà Tiên Vương mới có thể có được, sao lạicó thể xuất hiện tại đây?Tặc tử kia vậy mà tặng cho hắn một thanh tiên kiếm thất giai?Không thể nào!Tuyệt đối không có khả năng này, nhất định là có chỗ nào sai sót rồi!Đây thực là một chuyện nực cười!Nhưng mà ngay sau đó, nàng nhìn thấy sư phụ mình - Nguyên Chân Tiên Tôncũng xuất hiện ở trong đám người, hoàn toàn không còn một chút hình tượngchưởng môn nào.“Lãnh Hóa Hàn, ngươi có bằng lòng trao đổi tiên kiếm này hay không?”“Trong số những bảo vật mà ta sưu tập được, ngươi có thể tùy ý chọn lựa mộtmón!”“Còn nữa, lão tổ tại sao lại trọng thưởng cho ngươi như thế?”Lãnh Hóa Hàn đương nhiên không trao đổi, nhưng hắn cũng không thể nói ra:ta là bởi vì nịnh nọt mới có được.“Chắc là do tâm trạng của lão tổ tốt?”“Hơn nữa ta chỉ có được một thanh kiếm…”Nguyên Thịnh nổi giận: “Ngươi đang nói tiếng người sao?”“Sư phụ bớt giận, nếu ngươi biết được quà tặng của Tố Diệp cùng Tố Mộng làthứ gì, sẽ biết tại sao ta lại nói vậy.”Hắn cũng lựa chọn dời hỏa lực đi hướng khác.Hai nha đầu kia tuy rằng không có được thất giai tiên khí, nhưng số lượngnhiều.“Tố Diệp và Tố Mộng là ai?”Người trong môn phái nhiều như vậy, tên của hai đệ tử ngoại môn, đa phần cáctrưởng lão đều không có ấn tượng.Vẫn là chưởng môn Nguyên Chân có phản ứng sớm nhất.“Ngươi nói chính là hai đệ tử thị kiếm kia?”Hắn không chút tin tưởng nào hỏi lại: “Ngay cả bọn họ cũng được ban thưởngsao?”Tất cả những người đi theo hắn lần này đều có thưởng?Nguyên Hạc thở hổn hển đứng một bên chua xót nói: “Cái gì gọi là ngay cả cácnàng cũng có? Các nàng lần này có được trăm ngàn sủng ái, quà ban thưởngcòn tốt hơn cả chúng ta!”“Chưởng môn tặng cho các nàng hai thanh Tiên kiếm Lục giai, Tịch Vân TiênVương tặng hai bộ tiên giáp lục giai, Tiêu Hỗn Ma Vương tặng hai món phápbảo cực phẩm, Hoa âm Tiên Vương tặng hai bình tiên đan thất phẩm…”Nghe đến những vật phẩm này, tất cả trưởng lão ở đó thiếu chút nữa phát điên.Loại nào cũng đủ để cho bọn họ ghen tị đỏ mắt!Cho dù là chưởng môn Nguyên Chân, hay là Nguyên Thịnh, Nguyên Thù cũngđều không thể bình tĩnh nổi.“Các nàng có tài đức gì?”“Chỉ là hai đệ tử ngoại môn, quà thưởng này cũng hơi quá rồi?”“Hơn nữa các vị cao nhân tiền bối kia tại sao lại thưởng cho các nàng?”Có vài trưởng lão ngoại môn cũng không kiềm chế được lòng tham.Lãnh Hóa Hàn là đệ tử chân truyền, bọn họ không động đến được.Nhưng Tố Diệp và Tố Mộng chỉ là đệ tử ngoại môn, lúc trước vốn dĩ do bọn họcai quản.Gây khó dễ cho các nàng, thậm chí lừa gạt, hẳn là… rất dễ?“Quà thưởng này cũng quá nặng rồi, các nàng cũng không nhận nổi đâu nhỉ?”“Đúng vậy, các nàng nhận không nổi đâu.”“Tốt hơn hết là giao cho chúng ta bảo quản…”Nhìn biểu tình của bọn họ, Nguyên Hạc đã biết bọn họ đang suy nghĩ gì.Hắn buồn bã nói: “Ta phải nhắc nhở các ngươi một câu, bây giờ các nàng khôngcòn như xưa nữa.”“Tổ sư gia đã từng chính miệng nói ra, nếu có người dám động đến các nàng,hắn sẽ tự mình ra mặt!”Những lời này vừa nói ra, vài trưởng lão tức khắc rụt đầu lại.Nguyên Triết nhìn bọn họ, lại cười khinh bỉ.“Bên cạnh đó cũng nói thêm cho các ngươi nghe một việc, Sát Lợi Ma Vươngtặng hai cho các nàng Thiên U Lệnh. Từ nay về sau, còn có U Minh che chởcho các nàng!”“Tốt nhất các ngươi nên lường trước hậu quả.”Toàn bộ những người ở đây hít một ngụm khí lạnh, lại không người nào còndám nhiều lời.Những đệ tử này thiếu chút nữa hít thở không thông.Thiên U Lệnh là tín vật của U Minh, có thể truyền mệnh lệnh cho chúng quỷ UMinh!Loại bảo vật như thế này, sao lại có thể đem ra thưởng được?Có được vật này, sức mạnh mà hai thị nữ này nắm giữ… đã vượt qua chưởngmôn Nguyên Chân Tiên Tôn rất xa!Suy cho cùng Nguyên Chân tối đa cũng chỉ có thể điều động người trong PhiTiên môn, so với điều động U Minh thì còn cách xa nhiều lắm.Đi theo ra ngoài một vòng, hai ngoại môn đệ tử không biết cách nào mà đã trởthành người cao nhất Phi Tiên môn rồi?Việc này quá mức kỳ dị?Đám người Nguyên Thịnh, Nguyên Thù vốn dĩ còn tính toán triệu hai thị nữ kiatới hỏi thử xem sao.Bây giờ bỗng nhiên cảm thấy không ổn.Cẩn thận nghĩ lại kỹ càng, vẫn nên là mình tới cửa cầu kiến các nàng thì hơn?Sau khi các trưởng lão rời khỏi, các đệ tử tại đó hoàn toàn bùng nổ!“Tố Diệp và Tố Mộng ta có quen biết, chúng ta còn đã từng cùng nhau tuluyện!”“Đệch, có chuyện đó nữa hả? Có phải lúc nãy ta nghe lầm rồi không?”“Hai nàng ta? Thực lực còn không bằng ta!”“Ngươi đừng có mà nói như vậy, từ hôm nay trở đi, chúng ta có khả năng khôngđủ tư cách tiếp cận hai nàng rồi.”“Đúng vậy, bây giờ khác xưa rồi!”“Được ban thưởng nhiều như vậy, còn được cả Thiên U Lệnh… Đúng là bay lêncành cao biến thành phượng hoàng rồi!”“Đi theo Khương lão tổ ra ngoài một chuyến, vận khí đã hoàn toàn thay đổirồi?”“Sớm biết rằng như vậy, lần trước khóc cha gọi mẹ ta cũng muốn cùng đitheo…”“Chịu không nổi, ta muốn điên rồi!”Cổ Thanh Ngọc đứng bên ngoài đám đông dường như đã mất hồn, đám ngườinhao nhao ầm ĩ, còn nàng thì dường như âm thanh nào cũng không hề nghethấy.Cả người ngổn ngang suy nghĩ.Nàng quen biết Tố Diệp và Tố Mộng, trước kia bọn họ còn thường xuyên hầuhạ nàng.Hai thị nữ này trình độ như thế nào, nàng biết rõ ràng.Có thể nói ngoại trừ hai gương mặt xinh đẹp ra, bất luận xét về tư cách, tâm tínhhay đầu óc hoàn toàn bình thường không có gì đặc biệt.Nghe nói các nàng thay mình cùng đi với Khương Thành, nàng còn thông cảmvới các nàng.Phải nhiều ngày sớm chiều ở chung với một tặc tử như vậy, thật là quá thảm.Bây giờ nghĩ lại, người cần được thông cảm phải là chính mình mới đúng.Những quà thưởng đó, bất kể là tiên kiếm tiên giáp, hay là pháp bảo đan dược,nàng đều không cách nào từ chối.Lại còn Thiên U Lệnh, nàng có nằm mơ cũng không dám tưởng tượng đến.Nếu lần đó chính mình đi theo…Ngay khi ý nghĩ này xuất hiện trong đầu nàng, cả người nàng xém chút nữa làsụp đổ“Ài!”Nguyên Chân vỗ vỗ vai đồ đệ mình, cũng không đành lòng trách cứ nàng thêmnữa.“Cơ duyên đã bày sẵn trước mặt lại đẩy ra, cứ coi như là một phần u ám trongsố mệnh đi, số mệnh đã định sẵn cơ duyên này không thuộc về ngươi.”Nói xong câu đó, hắn biến mất ngay tại chỗ.Đùa hả, hắn còn phải tranh thủ đi cầu kiến tổ sư gia nữa!Chưởng môn mình càng ngày càng không có mặt mũi rồi, không thể tiếp tụcchờ đợi nữa!Đang lúc hắn gấp gáp chạy tới, thì phát hiện đám Nguyên Thịnh, Nguyên Thùvà các trưởng lão khác cũng đã tranh thủ tới đây trước mình rồi.Lão tổ cũng không hề bế quan tu luyện, vậy mà tu vi lại có thể thần kỳ đạt đếnKim Tiên cửu phẩm.Đối với chuyện này, Nguyên Chân cũng không thấy kỳ lạ.Hắn vốn là cho rằng Tổ sư gia không thể chỉ là Kim Tiên được, hiện giờ chắcchỉ là phóng ra chút tu vi để hít thở thôi?Nào biết đâu rằng, nguyên nhân chỉ bởi vì Thành ca sau khi trở về lại được đếnmột vạn ba công đức.